CHƯƠNG 861
“Ai là Hạ Thế Duệ, lăn ra đây chịu chết đi.”
Vương Bác Thần đá bay một vệ sĩ rồi đi vào, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
“Ồ? Thật đúng là có người không sợ chết à?”
Hạ Thế Duệ bật cười, những người này đúng là nhát gan, ông ta chỉ hù doạ một tí đã quỳ xuống cả rồi.
Ông ta còn chưa dùng thủ đoạn của mình, khiến ông ta không cảm nhận được cảm giác ưu việt của kẻ chinh phục.
Bây giờ, cuối cùng cũng có người dám ra mặt rồi.
Đây mới là điều mà ông ta mong muốn!
Đây mới là khung cảnh vương giả trở về trong tưởng tượng của ông ta!
Vương giả trở về, đương nhiên phải là máu chảy khắp nơi, núi thây biển máu!
“Ông là Hạ Thế Duệ?”
Vương Bác Thần nhìn về phía Hạ Thế Duệ.
“Là tôi, chàng trai trẻ to gan thật đấy, dám liên tục gọi cả tên họ tôi. Cậu là người nhà nào? Khi nãy tôi còn cảm thấy…”
Hạ Thế Duệ còn chưa nói hết câu đã bị Vương Bác Thần mất kiên nhẫn ngắt lời: “Được rồi, người chết không có tư cách nói chuyện.”
Tên nhóc này đúng là ngông cuồng!
Không ngờ lại dám nói chuyện với Hạ Thế Duệ như thế!
Mọi người thầm cười châm chọc, xem ra người này không biết được sự đáng sợ của Hạ Thế Duệ rồi!
Dám đến khiêu chiến ông ta, chắc chắn chính là tự tìm đường chết.
Chán sống – Ngại mình đã sống quá lâu!
“Đồ không biết sống chết! Chặt đứt tay chân của cậu ta cho tôi, tôi muốn xem cậu ta còn có thể ngông cuồng được nữa không!”
Hạ Thế Duệ tức giận nói.
Một người đàn ông trung niên bên cạnh ông ta đi về phía Vương Bác Thần, khí thế trên người nhanh chóng phát ra, khiến người ta cảm thấy áp lực gấp bội.
“Tôi không có nhiều thời gian, các người cùng lên đi.”
Vương Bác Thần nhìn về phía hai người trung niên, đây chính là hai vị Võ Tông mà Mộc Lai nói.
“Hạ Thế Duệ, nếu ông dựa vào hai Võ Tông này, thì bây giờ ông nên đi tìm cho mình một nấm mồ đi.”
“Đúng là ngông cuồng, đã lâu rồi tôi không gặp một người trẻ tuổi kiêu căng như thế. Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp, có phong độ của Hạ Thế Duệ tôi năm đó.”
Ánh mắt của Hạ Thế Duệ tựa như một con chó sói đói bụng đã lâu, cười nói: “Có một câu là không hiếu thắng thì không phải người trẻ tuổi. Tôi rất thích cậu, bây giờ chỉ cần cậu quỳ xuống dập đầu ba cái xin lỗi tôi, tôi có thể tha tội chết cho cậu, thậm chí còn có thể nhận cậu làm con nuôi.”
Người xung quanh kinh ngạc, Hạ Thế Duệ muốn thu nhận tên nhóc này làm con nuôi?
Đây là vinh dự to lớn lắm đấy.
Chỉ cần có thể trở thành con nuôi của Hạ Thế Duệ, Ma Đô sau này chắc chắn sẽ là thiên hạ của ông ta, vậy chẳng phải sẽ có thể tung hoành ngang dọc sao!
“Ông nghĩ thứ rác rưởi như ông xứng à?”
Chương862
CHƯƠNG 862
Vương Bác Thần cười khẩy, thẳng thừng ra tay.
Khi nãy Võ Tông đứng trước mặt anh còn đang ngơ ngác, lúc lấy lại tinh thần thì đã bị Vương Bác Thần bóp cổ.
Sau đó, Võ Tông kia như một con gà con bị Vương Bác Thần đập mạnh xuống đất.
Bịch!
Rắc!
Những người ở đây hoàn toàn không thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, đại não còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy tiếng gãy xương khiến người ta sởn tóc gáy.
Vị Võ Tông kia ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có đã nằm im dưới đất tựa như một con chó chết.
Shhh!
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
Đây là thực lực gì vậy?
Thậm chí ngay cả một vị Võ Tông cũng không phải đối thủ của anh, không đỡ nổi dù là một chiêu!
Một Võ Tông khác thay đổi sắc mặt, hoảng sợ nhìn Vương Bác Thần.
Đây chắc chắn là chiến lực Võ Vương cao cấp!
Chỉ có Võ Vương cao cấp mới có thể giết chết một vị Võ Tông chỉ với một chiêu!
“Rốt… Rốt cuộc cậu là ai?”
Vị Võ Tông còn sống kia không thể giữ bình tĩnh, trên mặt tràn đầy sự sợ hãi.
Sắc mặt Hạ Thế Duệ tái nhợt, lúc này ông ta mới biết lời nói của mình khi nãy hoang đường và ngu ngốc đến mức nào, lại còn muốn nhận một người thế này làm con nuôi!
“Cậu trai trẻ, hai chúng ta không thù không oán, cần gì phải như thế. Cậu muốn gì, tôi đều có thể cho cậu.”
Dù sao Hạ Thế Duệ cũng từng là nhân vật lớn, ông ta giấu đi nỗi bất an trong lòng, cô giữ bình tĩnh nói: “Lần này Hạ Thế Duệ tôi trở lại chỉ là vì trả thù. Nếu cậu có thể hợp tác với tôi, tôi sẽ chia sẻ Ma Đô với cậu, được chứ?”
“Ông không xứng!”
Vương Bác Thần lạnh lùng nói, sau đó tiếp tục tiến về phía trước.
“Tôi vốn không muốn động vào những chuyện này, nhưng ông lại cho người ra tay với vợ con tôi, hôm nay, ông nhất định phải chết!”
“Dừng tay!”
Một vị Võ Tông sắc mặt tái nhợt nói: “Các hạ, nếu cậu muốn tiếp tục ra tay, thì cậu sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung với chúng tôi. Tôi không tiện tiết lộ thân phận, nhưng tôi có thể cho cậu biết, người đứng sau tôi, gia tộc của tôi, cậu đều không thể đắc tội đâu! Cậu có chiến lực Võ Vương cao cấp, thật sự rất mạnh! Nhưng đối với gia tộc sau lưng tôi thì đó chẳng là gì cả! Tôi khuyên cậu tốt nhất nên dừng tay, nếu chúng tôi vô tình đắc tội với người nhà của cậu, thì chúng tôi có thể xin lỗi, đền bù cho cậu! Nhưng nếu cậu vẫn không biết điều thì rõ ràng chính là tự tìm đường chết!”
“Vậy à? Tôi lại càng muốn thử xem sao.”
Vương Bác Thần bình tĩnh nói.
Chương863
CHƯƠNG 863
“Tôi đã nói muốn giết ông thì không ai cứu được ông đâu.”
Hạ Thế Duệ theo bản năng lùi về sau hai bước, trong lòng dâng lên cảm giác thê lương.
Chẳng lẽ ông ta già thật rồi?
Thật sự không thích hợp với giang hồ bây giờ nữa ư?
Anh hùng bạc đầu, anh hùng hết thời!
“Cậu trai trẻ, tôi sẵn lòng rời khỏi Ma Đô. Tôi sẵn lòng đưa toàn bộ tài sản, tổng cộng hơn sáu mươi nghìn tỷ đưa cho cậu coi như đền bù. Chỉ mong cậu có thể cho tôi một con đường sống.”
Hạ Thế Duệ sợ hãi!
Ông ta không ngờ rằng cứ tưởng vương giả trở về, nhưng kế hoạch lớn còn chưa thực hiện, thù còn chưa báo mà đã phải dừng lại ở đây.
Ông ta có tàn nhẫn hơn nữa thì cũng chỉ là một ông lão, chỉ muốn sống.
Người già rồi sẽ bắt đầu sợ chết!
“Nghe không hiểu à? Tôi nói là ông nhất định phải chết!”
Vương Bác Thần lạnh nhạt nói.
Nghe anh nói thế, trong lòng Hạ Thế Duệ dâng lên cảm giác tuyệt vọng và căm phẫn, ông ta nghiến răng nói: “Cậu cứ muốn đuổi cùng giết tận như thế à?”
Mọi người ở đây không khỏi nuốt nước miếng.
Rốt cuộc chàng trai trẻ này là ai?
Sao lại có thể ép Hạ Thế Duệ phải nhượng bộ như thế.
Võ giả, Võ Sư, Tông Sư, Đại Tông Sư, Võ Tôn, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, đây là phân chia cảnh giới của giới võ đạo hiện tại.
Bình thường Đại Tông Sư đã là một tồn tại rất lợi hại rồi!
Toàn bộ Ma Đô cũng chỉ có mấy Đại Tông Sư.
Còn Võ Tôn, bọn họ chỉ biết đến Trần Thạch của Bát Cực Môn mà thôi.
Về phần Võ Tông, hôm nay cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy. Ở Ma Đô, Đại Tông Sư đã đủ để bọn họ quỳ lạy rồi, còn Võ Tông Trần Thạch, dù là những đại gia như bọn họ cũng rất hiếm khi gặp. Về phần Võ Tông, bọn họ cũng chỉ từng nghe nói đến mà thôi.
Cho nên khi biết Hạ Thế Duệ dẫn Võ Tông đến, bọn họ đều không dám phản kháng, chỉ đành đến gặp Hạ Thế Duệ.
Hơn nữa dù Hạ Thế Duệ nói phải đền bù gấp ba, bọn họ cũng đều cam tâm tình nguyện.
Cũng là vì bên cạnh Hạ Thế Duệ có Võ Tông.
Nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy gì? Chàng trai trẻ này có thể giết chết Võ Tông chỉ bằng một chiêu!
Là cao thủ Võ Vương cao cấp!
Chính là người có cấp bậc tứ đại chiến vương ở nước R!
Một tồn tại đáng sợ như thế, tại sao bọn họ chưa từng nghe nói tới?
“Giết một con chó già sao có thể nói là đuổi cùng giết tận được?”
Chương864
CHƯƠNG 864
Vương Bác Thần cười nhạt: “Lúc ông cho người đến nhà họ Trần ức hiếp người nhà của tôi, đó không phải là đuổi cùng giết tận à? Khi ông ngay cả con gái hơn ba tuổi của tôi cũng không chịu bỏ qua, có từng nghĩ đến chuyện ông cũng sẽ có ngày hôm nay không?”
“Cái gì? Cậu… Cậu là người của nhà họ Trần?”
Sắc mặt Hạ Thế Duệ thay đổi, người bắt đầu run rẩy.
Nếu Vương Bác Thần không phải người nhà họ Trần thì còn có thể thương lượng.
Nhưng bây giờ, Vương Bác Thần là người của nhà họ Trần, còn đến trả thù cho vợ con, Hạ Thế Duệ biết ông ta chết chắc rồi.
Nếu biết trước nhà họ Trần có một tồn tại như thế thì ông ta nào dám ra tay `với nhà họ Trần chứ?
“Tưởng Mẫn và Trần Thạch Khôn đã chết rồi đúng không?”
Hạ Thế Duệ chỉ cảm thấy vô cùng đau khổ, chẳng trách đến bây giờ ông ta vẫn không nhận được tin tức.
Nhà họ Trần có một cao thủ Võ Vương cao cấp, sao Tưởng Mẫn có thể thành công được?
Tưởng Mẫn chết tiệt, đồ ngu xuẩn!
Sao bà lại không điều tra rõ ràng?
Fuck!
“Các hạ, chỉ cần cậu dừng tay vào lúc này, chuyện còn có cơ hội cứu vãn.”
Vị Võ Tông còn sống kia kìm nén nỗi sợ trong nội tâm, cất lời: “Gia tộc của chúng tôi là một tồn tại mà cậu không thể nào tưởng tượng nổi đâu, Hạ Thế Duệ là người đại diện của cậu chủ tôi, cậu giết ông ta, chắc chắn cậu chủ tôi sẽ không bỏ qua cho cậu.”
Vương Bác Thần híp mắt lại, quả nhiên sau lưng Hạ Thế Duệ còn có thế lực khác.
“Ồ? Vậy nói tôi nghe xem cậu chủ của ông là ai?”
Võ Tông kia lắc đầu: “Cậu vẫn chưa đủ tư cách được biết thân phận của cậu chủ tôi, cậu chỉ cần biết cậu chủ là một tồn tại mà cậu chỉ có thể ngước nhìn là được. Nếu bây giờ cậu dừng tay, tôi có thể tiến cử cậu cho cậu chủ, đừng lo, cậu chủ là một người yêu nhân tài, sẽ không trách tội cậu đâu, chỉ sẽ tán thưởng cậu thôi.”
“Ồ, vậy ông đi chết đi.”
Vương Bác Thần lười hỏi thêm, rõ ràng người này là tử sĩ được đào tạo từ nhỏ, chắc chắn không thể hỏi ra tin tức gì được.
Vương Bác Thần đột nhiên ra tay, tất cả mọi người đều trợn to mắt, bọn họ không thấy anh ra tay như thế nào, chỉ thấy Võ Tông kia bay lên cao, sau đó rơi mạnh xuống đất, chết một cách thê thảm!
Trong nháy mắt, lại giết chết một vị Võ Tông!
Đây là thực lực đáng sợ đến mức nào chưa?
Nhà họ Trần có một cao thủ như thế từ bao giờ vậy?
Hạ Thế Duệ lập tức quỳ phịch xuống trước mặt Vương Bác Thần
Hạ Thế Duệ quỳ xuống rồi!
Hạ Thế Duệ khi nãy còn kiêu căng ngạo mạn, vô pháp vô thiên, ông trùm của Ma Đô, tồn tại khiến người khác phải ngước nhìn năm đó.
Bây giờ lại quỳ xuống!
Chương865
CHƯƠNG 865
“Nói đi, chủ nhân của ông là ai.”
Vương Bác Thần hờ hững hỏi, anh cũng muốn biết rốt cuộc là gia tộc nào đứng sau điều khiển tất cả những chuyện này.
Gia tộc có thể điều động được ba vị Võ Tông thì ít nhất cũng là thế gia.
Thậm chí là gia tộc lánh đời!
Hào môn, hào tộc, thế gia, gia tộc ẩn thế, cổ tộc, đây là những thế lực gia tộc mà Vương Bác Thần biết ở nước R hiện tại.
Gia tộc và cổ tộc ẩn thế không xuất hiện, không ai biết vị trí của bọn họ.
Hào môn và hào tộc thường gặp hơn, thế gia cũng là một tồn tại vô cùng bí ẩn.
Hào môn rất dễ hiểu, nhà họ Trần, nhà họ Bạch, nhà họ Tống mà mọi người biết đến bây giờ đều thuộc về cấp bậc hào môn, dù có tiền nhưng không có thế, cũng chỉ là một gia tộc mà thôi.
Còn hào tộc là một tồn tại trên hào môn, bọn họ không chỉ có tiền mà còn có thế!
Nhà họ Vương, nhà họ Trương của Đông Bắc, nhà họ Mã ở Tây Bắc, nhà họ Mộc ở Tây Nam, nhà họ Triệu ở Lang Gia, nhà họ Bạch ở Trung Nguyên, những gia tộc này đều thuộc về hàng ngũ hào tộc.
Dưới năm mươi năm là hào môn, trên năm mươi năm là môn phiệt hào tộc, trên năm trăm năm là thế gia.
Đây là cách phân chia các gia tộc của nước R xét theo tư cách.
Hạ Thế Duệ nơm nớp lo sợ quỳ dưới đất, không dám nói một lời.
Dù là người trẻ tuổi trước mặt hay thế lực sau lưng ông ta, ông ta đều không thể đắc tội.
“Tự tử đi.”
Vương Bác Thần biết cũng sẽ không hỏi được gì từ Hạ Thế Duệ.
Nhưng cũng không có mấy nhà có thể khiến Hạ Thế Duệ từ một bàn tay trắng có được tài sản hơn sáu mươi nghìn tỷ.
Năm đại hào tộc vẫn chưa có khả năng dễ dàng điều động ba vị Võ Tông như thế.
Chỉ có thế gia, gia tộc ẩn thế và cổ tộc mới làm được thôi.
Nhưng có thể loại trừ được cổ tộc, vì đã rất nhiều năm bọn họ không xuất hiện rồi.
Bây giờ chỉ còn lại thế gia và gia tộc ẩn thế thôi.
Ánh mắt Vương Bác Thần trở nên lạnh như băng, thế gia luôn muốn nhúng tay vào quyền lực của thế tục, khắp nơi đều có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn họ, quản lý quá nhiều chuyện.
Sớm muộn gì cũng phải xử lý bọn họ.
Còn gia tộc ẩn thế, những thế lực này quá bí ẩn, rất khó biết bọn họ ở đâu, có điều vẫn có thể điều tra ra chút manh mối trong quyền lực ở thế tục.
Vương Bác Thần thầm thở dài, cục diện của thế giới ngày càng trở nên phức tạp rồi.
“Tôi không thể không chết ư?”
Hạ Thế Duệ cười tự giễu, khổ sở nói: “Tôi cho rằng lần này là cơ hội để tôi báo thù, không ngờ rằng lại là tự tìm đường chết. Có thể cho tôi biết rốt cuộc cậu đại diện cho ai không?”
Vương Bác Thần nhìn ông ta bằng ánh mắt lạnh như băng.
Hạ Thế Duệ tuyệt vọng nhắm mắt lại, ông ta lấy ra một khẩu súng, đưa về phía đầu rồi bóp cò.