CHƯƠNG 751
“Hôm nay mẹ tôi vào cửa Nhà họ Trần các người là vinh dự cho Nhà họ Trần. Nếu còn không khách sáo với mẹ của tôi, đến lúc đó đừng quỳ xuống cầu xin mẹ tôi!”
“Mẹ nó, đúng là đồ không biết trời cao đất rộng!”
Trần Yên Nhiên có dáng vẻ rất xinh đẹp, nhưng những lời mà cô ta nói lại cực kỳ bẩn thỉu. Cô ta che mặt chỉ vào Vương Bác Thần, mắng như một người đàn bà chanh chua: “Mẹ nó, anh là thứ gì mà dám nói xằng nói bậy trước mặt Nhà họ Trần bọn tôi cơ chứ! Mấy người toàn là lũ nghèo khổ, ai mà không biết mấy người chạy đến đây ăn uống chùa cơ chứ? Bậc bề trên?”
Trần Yên Nhiên nhổ một bãi nước bọt xuống đất, ánh mắt ghê tởm như đang nhìn một bãi phân, mắng: “Một đám nghèo khổ, không biết xấu hổ bỏ trốn theo người khác, không nhìn lại dáng vẻ vẻ ngu ngốc của mình à mà dám nhận là bậc bề trên của Trần Yên Nhiên tôi? Lúc trước còn muốn đàn ông…”
“Cô mắng thêm một câu nữa thử xem?”
Vương Bác Thần nhìn chằm chằm Trần Yên Nhiên với ánh mắt hung ác.
Trần Yên Nhiên sợ đến mức vội vàng trốn sau lưng Trần Vinh, cô ta không ngờ sao một người nghèo khổ mà lại có ánh mắt đáng sợ đến như vậy.
Trần Ngọc cười tự chế giễu, bà cho rằng chỉ cần mình chịu cúi đầu khuất phục thì nhà mẹ đẻ sẽ chấp nhận bà, vì dù sao họ cũng là người một nhà.
“Bác Thần, thôi bỏ đi.”
Thế nhưng, khi quay về bà mới nhận ra, chẳng có ai chào đón bà.
Chưa tính đến Trần Hương Lan, vì dù sao năm đó người phụ nữ này cũng là một con đi3m trà xanh, bà ta vẫn luôn ganh ghét bà.
Nhưng bây giờ, anh cả cũng lạnh nhạt với bà như vậy, ngay cả cháu gái ruột của bà cũng chẳng để ý đến tình thân.
Bà cảm thấy hơi hối hận khi đến đây.
Ở Hà Châu với gia đình bốn người của mình chẳng lẽ không tốt hay sao? Không nên đến đây để tự rước lấy nhục, lại còn khiến con gái và con rể bị liên lụy.
Quả thật bà đã quá sai rồi.
Nên biết, năm đó bọn họ coi bà như công cụ để liên hôn, mà bà lại làm trái lời thì sao bọn họ có thể vui vẻ hòa đồng với bà được cơ chứ?
Trần Ngọc kéo Vương Bác Thần ra sau lưng bà, nói: “Bác Thần, không cần tức giận vì bọn họ, như thế là sỉ nhục thân phận của con!”
Đúng vậy, con rể của bà là người thay thế cho Thần chủ, từng chắn đạn cho Thần chủ. Nếu chỉ vì bà mà để tiên tử bị mấy kẻ này sỉ nhục, mấy kẻ này, xứng sao?
Con rể của bà là người có công với Nước R, tranh luận với mấy người này chỉ bôi nhọ nó!
Nghĩ đến đây, bỗng nhiên bà cảm thấy tự hào. Trần Ngọc chỉ nghĩ, những người này đàng thương nhưng cũng thật đáng buồn. Khí thế như đại tiểu thư lại xuất hiện trên người bà, bà nói với giọng lạnh lẽo và kiêu ngạo: “Trần Vinh, Trần Ngọc tôi quay về chỉ vì tôi muốn về, không phải do Nhà họ Trần mấy người giỏi giang! Anh nhớ kỹ cho tôi, tôi về Nhà họ Trần là tôi cho Nhà họ Trần các người một cơ hội!”
Tất cả mọi người đều ngẩn người!
Giọng điệu của người phụ nữ này thật lớn!
Chương752
CHƯƠNG 752
Quần áo cả nhà bà mặc còn chẳng quý giá bằng áo khoác ngoài của cô Yên Nhiên, thế mà bà ta lại dám nói như vậy!
Ai cho bà ta lá gan đó?
“Ấy? Đây chẳng phải là cô Trần Ngọc, cô cả Nhà họ Trần trước kia đã chạy theo một người đàn ông lang thang đó sao?”
“Đúng vậy, anh vừa nói thế tôi cũng nghĩ đến. Năm ấy cô cả Nhà họ Trần bỏ trốn cùng với Triệu Hồng Chí, không ngờ thế mà bây giờ lại quay về.”
“Chẳng trách sắc mặt Trần tổng trông rất xấu, hóa ra là bà ta.”
Rất nhiều người khe khẽ xì xào bàn tán.
Năm đó cô cả nhà họ Nhà họ Trần có danh tiếng lẫy lừng.
Nghe thấy mấy lời đó, sắc Trần Vinh lại càng trở nên xấu hơn, ông ta đen mặt nói: “Nghe thấy không? Nỗi nhục này đều là cô mang đến cho Nhà họ Trần!”
Lúc này Trần Yên Nhiên cũng mới tỉnh táo lại, cô ta vọt đến trước mặt Trần Ngọc rồi thét chói tai, mắng: “Hóa ra là bà, bà là nỗi nhục của Nhà họ Trần! Bây giờ bà còn dám đến tận cửa, đến đây có âm mưu gì! Bà dẫn theo đứa con hoang mà bà sinh đến nhà tôi chẳng phải để lửa tiền hay sao? Cút nhanh, kể cả có xin cơm cũng đến nơi khác mà xin, nhà bọn tôi không thông cảm cho các người đâu!”
“Nghe nói bà khắc chết chồng, bây giờ bà bảo vệ con rể mình như vậy, có khi nào bà có gì đó với con rể hay không? Có khi mẹ con mấy người sống chung chồng. Bà không biết xấu hổ như thế, có khi buổi tối còn hầu hạ người đàn ông lang thang này cùng với con gái bà!”
Bốp!
Trần Yên Nhiên vừa mới nói xong, trên mặt lại bị ăn một cái tát thật mạnh.
Người ra tay là Trần Ngọc!
Trần Ngọc tức đến xanh mặt, nhưng bà không thể hiện ra bên ngoài như người đàn bà đanh đá, mà chỉ nhìn chằm chằm Trần Yên Nhiên với ánh mắt lạnh lùng.
Cái tát này làm cho cả Vương Bác Thần lẫn Triệu Thanh Hà đều cảm thấy hoảng sợ, không ngờ bà lại có thể ra tay đánh người.
Trong ấn tượng của hai người, ở nhà Trần Ngọc cũng hay mắng đùa họ, nhưng bà lại rất lúng túng trước mặt người ngoài, nếu không đã không bị mấy người Triệu Long bắt nạt nhiều năm như thế.
Nhưng bây giờ, thế mà mẹ vợ lại ra tay!
Hơn nữa, vừa nãy mẹ vợ còn bảo vệ anh. Điều này làm Vương Bác Thần cảm thấy như mặt trời mọc ở đằng Tây, thậm chí anh còn xúc động muốn khóc.
Dù sao thì, trong khoảng thời gian dài như vậy, anh vẫn luôn tìm mọi cách để thay đổi cái nhìn của mẹ vợ với mình.
Bây giờ, mẹ vợ lại bảo vệ anh, đứa con rể ở rể này, trước mặt nhiều người như vậy, rõ ràng bà đã coi anh thành người một nhà.
Điều này khiến Vương Bác Thần cảm thấy tất cả những gì mình bỏ ra lâu như vậy đều đáng giá.
“Đánh cô, để cô nhớ cho kỹ, con rể của tôi chưa đến lượt cô xoi mói.”
Lúc này Trần Ngọc như một con phượng hoàng kiêu ngạo, trong ánh mắt bà ngập tràn sự khinh thường.
Càng giống như một con gà mái bảo vệ con, nhìn những người này với ánh mắt hung ác.
Chương753
CHƯƠNG 753
“Tôi dẫn con gái, con rể, còn cả cháu gái quý giá đến đây, vì tôi muốn quay về định chúc thọ ba của tôi, chứ không phải vì các người muốn tôi về. Các người là thứ gì mà cũng dám xỉ nhục con rể của tôi? Con rể của con gái Trần Ngọc mà các người cũng muốn xỉ nhục sao?”
Bà lại liếc nhìn xung quanh một lượt, thản nhiên nói: “Đúng vậy, tôi chính Trần Ngọc, là cô cả Nhà họ Trần không biết liêm sỉ bỏ trốn cùng với Triệu Hồng Chí trong lời mấy người nói đấy! Trần Ngọc tôi đây khinh thường không thèm giấu mấy chuyện đó. Trần Ngọc này dám yêu dám hận, năm ấy tôi khinh thường hạng người nịnh bợ mấy người, bây giờ tôi vẫn khinh bỉ mấy người!”
“Năm ấy tôi bỏ trốn theo Triệu Hồng Chí, không phải vì ông ấy giàu có thế nào, mà bởi vì Trần Ngọc thích Vương Hồng Chí. Tôi không hối hận, dù phải làm lại từ đầu nhưng tôi vẫn không hối hận! Những gì tôi làm chẳng sợ mấy người khua môi múa mép, cũng chẳng sợ mấy người chỉ trỏ. Bởi vì tôi là Trần Ngọc!
“Hiện tại, tôi mang theo con gái, con rể và cháu gái bảo bối trở về, chỉ là tôi muốn trở về, cũng không phải vì vinh hoa phú quý chó má gì của nhà họ Trần. Năm đó tôi muốn đi, ai cũng ngăn không được! Hiện tại tôi muốn trở về, ai cũng ngăn không được! ”
Thật khí phách!
Lời của Trần Ngọc, làm trong lòng mọi người đều chấn động!
Trong thoáng chốc, bọn họ trông thấy, cô cả năm đó của Nhà họ Trần đã quay trở về!
Con phượng hoàng kiêu ngạo kia của Nhà họ Trần, con phượng hoàng ngồi tít trên cao, đã quay trở về!
Năm tháng không mài mòn góc cạnh của bà, cuộc sống cũng không thể đánh bại sự kiên cường của bà, bà vẫn kiêu ngạo giống hệt như hai mươi mấy năm trước!
Cô cả của Nhà họ Trần năm ấy, cũng nói thẳng ngay trước mặt mọi người Nhà họ Trần:” Triệu Hồng Chí là một chằng trai nghèo, nhưng Trần Ngọc tôi đây thích ông ấy! Sau này, ông ấy là người đàn ông của tôi! ”
Câu nói này, khiến cho ông Trần tức đến mức phải vào bệnh viện!
Đêm đó, Trần Ngọc bỏ trốn theo Triệu Hồng Chí!
Bây giờ, Trần Ngọc năm ấy đã quay trở lại!
Vốn dĩ Trần Yên Nhiên đang định mắng chửi, nhưng lại bị khí thế lúc này của Trần Ngọc làm cho hoảng sợ, chẳng thể mắng được câu ác độc nào.
Đây là cô cả coi trời bằng vung năm đó sao?
Trần Vinh tức đến đen mặt, cả người ông ta run rẩy, nói: “Cô, cô là đồ không biết xấu hổ! Trần Ngọc, bà đúng là không biết xấu hổ!”
Trần Ngọc nhìn thẳng vào mắt anh của mình, hoàn toàn không hề khúm núm như lúc trước.
Bởi vì bà nhận ra, với những người này, bà càng lùi bước thì bọn họ lại lấn tới!
Càng không nể mặt, bọn họ càng sợ bà!
Trần Ngọc lạnh lùng nói:” Trần Vinh, Trần Ngọc tôi nợ ba mẹ chứ không nợ mấy người! ”
“Cút ngay, đừng chắn đường của tôi!”
Những lời này của Trần Ngọc để ra oai phủ đầu, làm cho rần Vinh vốn đã chuẩn bị xong câu từ lại lập tức cứng họng, không trả lời được.
Hơn nữa giọng điệu vênh váo hung hăng của Trần Ngọc, lại càng khiến cho Trần Vinh chẳng biết phải nói gì.
Chương754
CHƯƠNG 754
Năm đó ở Nhà họ Trần, Trần Ngọc là hòn ngọc quý trên tay, tất cả mọi người đều cưng chiều bà, đặc biệt bây giờ bà còn là con gái lớn của vợ cả ông Trần, càng là thịt trong lòng ông Trần, Trần Quốc Vinh.
Nếu không phải ông ta quá yêu thương Trần Ngọc, nếu Trần Ngọc chỉ là người không quan trọng ở Nhà họ Trần, thì năm đó ông Trần cũng không vì Trần Ngọc bỏ trốn nên tức quá phải vào viện.
Yêu càng sâu, trách càng nặng!
“Mẹ nói rất đúng! ”
Vương Bác Thần vỗ tay với Trần Ngọc.
Cũng không biết vì sao, dáng vẻ bây giờ của Trần Ngọc, làm cho Vương Bác Thần xúc động muốn khóc.
Anh bất chợt nhớ về mẹ của mình, Lý Kỳ.
Năm ấy, mẹ anh cũng là cô cả nhà họ Lý!
Năm ấy, mẹ anh cũng là hòn ngọc quý trong tay.
Nhưng vì tên cặn bã Vương Hạo, tất cả đều đã thay đổi.
Có lẽ từ tận sâu trong đáy lòng, Vương Bác Thần cũng mong rằng năm ấy nếu mẹ mình có thể kiên quyết giống như Trần Ngọc thì tốt biết mấy, nếu có thể mạnh mẽ giống như Trần Ngọc thì tốt rồi.
Nếu năm ấy mẹ anh mạnh mẽ hơn một chút, ích kỷ đi một chút, thì mấy người Lý Kiệu cũng không dám ra tay với mẹ anh.
Nhưng mẹ anh quá mềm lòng.
Đấu gạo nuôi ân, gánh gạo dưỡng thù. Mẹ anh làm nhiều việc cho Nhà họ Lý như thế, kết quả cũng chỉ nhận được lấy oán báo ơn.
Nếu năm ấy lòng dạ mẹ anh tàn nhẫn hơn một chút, cắt đứt với Nhà họ Lý, thì sẽ không để cho bọn họ dám làm chuyện mất hết tính người kia.
Cảnh ngộ của mẹ anh năm ấy, giống với mẹ vợ, nhưng mẹ vợ may mắn hơn mẹ anh.
Có lẽ vì cũng nghĩ đến mẹ, nên trong lòng Vương Bác Thần càng muốn mẹ vợ vẻ vang trước mặt người nhà họ Trần, làm cho những người từng khinh thường mẹ vợ, phải quỳ xuống cầu xin bà quay về.
Đây cũng có thể là chuyện Vương Bác Thần muốn làm cho mẹ mình từ tận đáy lòng.
Ngay lúc này đây, bất chợt chưa kịp nhận ra, nhưng Vương Bác Thần đã coi Trần Ngọc thành mẹ của mình.
“Cô, cô, cô, cô thật to gan!! Trần Ngọc, cô muốn tạo phản đúng không? Hôm này là tiệc mừng thọ của ba, cô định làm gì! ”
Bỗng nhiên Trần Ngọc bùng nổ, khiến Trần Vinh cảm thấy hơi sợ, năm ấy ở Nhà họ Trần chẳng ai không sợ vị cô cả này!
Lúc trước Trần Ngọc khúm núm, Trần Vinh cảm thấy, ông ta sắp nuốt chửng Trần Ngọc.
Nhưng bây giờ ông ta mới nhận ra, mình vẫn chưa hiểu hết tính cách của Trần Ngọc!
“Anh câm miệng cho tôi! Nếu muốn đuổi tôi, thì cũng phải là Trần Quốc Vinh, anh không có tư cách! ”
Lúc này, tất cả lửa giận của Trần Ngọc đều bùng nổ, bà ôm Dao Dao, nói: “Thanh Hà, Bác Thần, vào trong cùng mẹ! ”
Triệu Thanh Hà thầm nuốt nước bọt, không ngờ khi mẹ mình tức giận lại mạnh mẽ đến như vậy.
Vừa nẫy cô còn tưởng mẹ mình khoác lác trước mặt cô và Vương Bác Thần, không ngờ lại là thật.
Chương755
CHƯƠNG 755
“Ngài Vương. ”
Đúng lúc này, Tôn Đào dẫn theo Trần Tiểu Băng bước đến, cảnh tượng xảy ra lúc nãy bọn họ đều đã nhìn thấy.
Trần Tiểu Băng bị Trần Ngọc dọa sợ, cô ta không biết thế mà Thần chủ lại có một vị mẹ vợ giỏi như vậy, trong phút chốc cô ta hơi không dám đến đó để chào hỏi.
Vương Bác Thần vừa thấy Trần Tiểu Băng và Tôn Đào, thì gật đầu nói:” Trùng hợp ghê. ”
Nghe thấy vậy, ngay tức khắc gương mặt Trần Tiểu Băng đỏ ửng.
Thật sự trùng hợp sao?
Cô ta cố ý đến đây, nghĩ không biết có thể gặp lại Thần chủ ở thành phố Hà Châu hay không?
Tôn Đào vội vàng nói:” Ngài Vương, tôi nghe nói, mợ chủ ở công ty Hoa Nguyện, cũng có ý định phát triển thêm về mảng điện ảnh. Vì thế dôi dẫn Tiểu Băng đến đây, mong có thể hợp tác một lần với công ty Hoa Nguyện, hy vọng ngài Vương có thể cho tôi một cơ hội. ”
Nói xong, Tôn Đào hồi hộp đến mức trán toán mồ hôi lạnh.
“Thanh Hà, tìm em kìa. ”
Đương nhiên Vương Bác Thần biết tính toán nhỏ nhặt trong lòng Tôn Đào, nhưng anh cũng chẳng để ý.
Nhưng người bên cạnh lại hoảng sợ, đây chính là đạo diễn Tôn đó, vị đạo diễn số một nước R có giá trị cả nghìn tỷ. Sao ông ta lại công kính với người ở rể như Vương Bác Thần này cơ chứ?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Đạo diễn Tôn? Ông đừng để bị anh ta lừa nhé, cả nhà này toàn là kẻ lừa đảo thôi, tên Vương Bác Thần này còn ở rể. ”
Lúc này, cuối cùng Trần Yên Nhiên cũng tỉnh táo lại, nghĩ lại cảnh ban này thế mà cô ta lại bị Trần Ngọc dọa sợ, ngay lập tức vừa xấu hổ lại vừa giận dữ, mây giờ đứng ra là để lấy lại mặt mũi.
Vương Bác Thần nhìn về phía Trần Yên Nhiên với vẻ mặt dữ tợn, anh không ngờ người phụ nữ này không biết tốt xấu như vậy.
Đến lúc này rồi mà vẫn làm phiền người khác
Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
.
Nếu bình thường, với loại thích tự tìm đường chết, anh cũng không ngại dạy dỗ cô ta nên người.
Nhưng hôm nay đang ở trên sân nhà mẹ vợ, dù sao Nhà họ Trần cũng là nhà mẹ đẻ của mẹ vợ. Vương Bác Thần không định làm quá lên, để tránh mẹ vợ khó xử.
Nhưng Trần Yên Nhiên này lại không biết sống chết, cứ năm lần bảy lượt đến gây hấn!
Sắc mặt Vương Bác Thần dần đen xì, hôm nay anh muốn xem thử, Trần Yên Nhiên này có thể gây ra chuyện gì.
Vốn dĩ khi thấy Tôn Đào tìm mình hợp tác, Triệu Thanh Hà đang rất vui vẻ, nhưng lại nhìn thấy Trần Yên Nhiên đến gây rối, ngay lập tức giữa hai hàng lông mày cô hiện lên vẻ không vui.
Có phải người phụ nữ này có tật xấu gì hay không?
Bọn tôi không thù không oán với cô, cô cứ nhắm vào bọn tôi làm gì?
Tôn Đào nhíu mày nhìn Trần Vinh, trong đáy mắt hiện lên sự chán ghét.