• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương326

CHƯƠNG 326

Vậy mà mắng mình là chó!

Dám sỉ nhục mình như vậy!

“Cậu đang muốn chết!”

Lão Cổ tức đến phát run, ông ta ở vùng tam giác vàng cũng hùng bá một phương.

Bây giờ vậy mà bị hai tên oắt con, ở trước mặt nhiều người như vậy, nói thành chó. Loại sỉ nhục này, khó chịu hơn giết ông ta!

“Thật là to gan hơn trời, còn chưa từng có ai dám kêu gào với Cổ Thiên Hạc tôi như vậy!”

Cổ Thiên Hạc sờ cái đầu trọc, trong con con mắt vụt qua tia cay độc.

Lý Kiệu thầm hừ lạnh, lão Cổ là người tàn độc, vậy mà dám nói lão Cổ như vậy, thật không biết sống chết.

Ông ta nhìn Vương Bác Thần, giống như nhìn một người chết.

Canh Phong bỗng động thủ, lao về phía Cổ Thiên Hạc.

Cổ Thiên Hạc sửng sốt, vốn muốn tránh né, nhưng ông ta sững sờ phát hiện, căn bản không tránh được!

Canh Phong bóp cổ của Cổ Thiên Hạc, đạp một cước lên đầu gối của ông ta, quát: “Quỳ xuống trước anh Vương!”

Rắc rắc!

Cổ Thiên Hạc căn bản không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy đầu gối truyền tới một trận đau đớn, hai chân trực tiếp bị gãy, cong ra sau một góc 90 độ, lập tức quỳ ở trước mặt Vương Bác Thần!

“Á…”

Cổ Thiên Hạc đau thấu tim gan mà hét lên, ông ta không dám tin, ông ta là bá chủ một phương ở vùng tam giác vàng, vậy mà bị người ta đánh gãy hai chân!!

“Giết, giết cho tôi, giết sạch cho tôi!”

Cổ Thiên Hạc bỗng nhiên bị gãy hai chân, nhưng vân hung dữ mở mồm, tức giận gầm lên một tiếng.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Chó cũng xứng quỳ trước tôi sao?”

“Tiểu Canh biết sai!”

Cả người Canh Phong chợt run, một cước đạp lên người Cổ Thiên Hạc!

Cổ Thiên Hạc vậy mà bị một cước này đá bay, đập vào trước mặt ba con Lý Thành đang trợn mắt há hốc mồm!

Canh Phong nhìn xung quanh, tức giận quát: “Người sỉ nhục anh Vương, giết không tha!!”

Cái gì!!

Cổ Thiên Hạc vậy mà bị đánh rồi!

Ông ta là bá chủ một phương của vùng tam giác vàng!

Người của nhà họ Lý mất ngốc ngây dại!

Canh Phong tức giận gầm một tiếng, giống như hổ gầm, dọa người của nhà họ Lý trắng bệch mặt mày.

“Giết cậu ta, giết cậu ta!”

Cổ Thiên Hạc giống như chó chết, ói ra máu, ánh mắt lại càng thâm độc ác!
Chương327

CHƯƠNG 327

Ông ta là một người tàn nhẫn, không tàn nhẫn, cũng sẽ không trở thành bá chủ một phương của vùng tam giác vàng! Nhưng hôm nay ông ta vậy mà chịu thiệt, điều này khiến ông ta khó lòng chấp nhận.

Ông ta là ông trùm một phương của vùng tam giác vàng!

“Giết!”

“Dám ra tay với ông chủ, tìm chết!”

Hơn 50 kẻ lưu lạc trong tối, lập tức xông ra, sau đó bao vây Vương Bác Thần và Canh Phong.

Bọn họ bị dọa rồi, thật sự là quá hung tàn, tay không thì phế ông chủ!

Cục diện lập tức trở nên căng thẳng, Lý Kiệu lại u ám nói: “Nghiệt chủng, còn dám ra tay với ông Cổ, rất biết đánh có phải không, hôm nay, tôi để cậu tận mắt nhìn thấy, con gái và vợ của cậu chết ở trước mặt cậu!!”

Cổ Thiên Hạc nôn ra máu, ánh mắt lại cực kỳ tàn ác, cố sức nói: “Giết chết cậu ta, giết chết cậu ta cho tôi!”

Lý Thành cười lạnh nói: “Đánh tàn phế bọn họ trước, đừng để bọn họ chết nhanh vậy được!!”

Không sai!

Vương Bác Thần cường thế khiêu khích nhà họ Lý, buộc phải khiến anh chết vô cùng đau đớn, phải khiến anh hối hận!

Người của nhà họ Lý nghiến răng nghiến lợi nhìn Vương Bác Thần, nếu không phải do tên nghiệt chủng này, nhà họ Lý của chúng ta cũng sẽ không bị ép tới mức độ này.

Tên nghiệt chủng này, vậy mà cấu kết với người bên ngoài, cướp mất tập đoàn Lý Thị, không thể giết anh như vậy, nhất định phải khiến anh sống không bằng chết!

“Ai dám động tới cậu Vương, hỏi chúng tôi có đồng ý hay không.”

Vào lúc này, một nhóm nông dân xông vào, đội mũ an toàn, trong tay cầm nhiều thứ khác nhau, có ống thép, có gậy gỗ, còn có người cầm cờ lê!

Là lão Ngũ!

Vương Bác Thần nhíu mày, những người khác đều ngây người!

Người của nhà họ Lý có chút mờ mịt, bỗng chốc cười khinh thường.

Những người mày muốn làm gì?

Một đám nông đâm lại có thể làm gì?

“Đây chính là trợ thủ của cậu sao?”

Lý Kiệu cười mỉa mai.

“Thật là một đám ngu xuẩn!”

“Chỉ vậy mà dám đến nhà họ Lý chúng ta, cái đồ súc sinh!”

Người của nhà họ Lý lũ lượt cười to, còn tưởng sẽ dẫn tới trợ thủ lợi hại cỡ nào, thì ra là một đám nông dân!

“Cậu Vương, xin cậu đừng trách tội, chuyện của cậu chính là chuyện của chúng tôi, gây khó dễ với cậu chính là gây khó dễ với cả đám chúng tôi!”

Lão Ngũ hùng hồn nói, vừa rồi có người nói với ông ta, chồng của tổng giám Triệu và người của nhà họ Lý đánh nhau, ông ta mới vội vàng dẫn người tới đây!

Ông ta đến không phải là vì Vương Bác Thần là thần chủ, mà là vì Vương Bác Thần coi như cho ông ta tính mạng thứ hai!

Không có Vương Bác Thần, ông ta không thể đông sơn tái khởi!
Chương328

CHƯƠNG 328

Không có Vương Bác Thần, ông ta không tìm được con trai của mình.

Không có Vương Bác Thần, ông ta đã bị Trần Thiên Minh giết rồi!

Ông ta luôn ghi nhớ ân tình này!

Canh Phong sững người!

Đây là cái gì?

Đây là lòng dân hướng về!!

Những người này, đều là tự phát mà tới!

Bọn họ lẽ nào không biết đây là nhà họ Lý sao?

Bọn họ lẽ nào không biết, nhà họ Lý là bá của của Hà Châu sao?

Không, bọn họ biết.

Nhưng bọn họ vẫn không màng mọi thứ mà tới, đây chính là sức quyến rũ trong nhân cách của thần chủ!

Tuy những người này đều là nông dân, là một nhóm người sống ở tầng thấp nhất, nhưng bọn họ nhớ rõ!

Bạn đối tốt với chúng tôi, chúng ta sẽ đối tốt với bạn!

“Không sai, cậu Vương, kẻ địch của cậu chính là kẻ địch của chúng tôi, đối phó cậu chính là đối phó chúng tôi!”

“Cậu Vương, cậu giúp chúng tôi đòi tiền công, trả chúng tôi tiền công gấp hai lần, ân tình này chúng tôi sẽ không quên!”

“Không nói nhiều lời thừa thãi nữa, những tên khốn này dám đánh cậu Vương, đánh tàn phế trước rồi nói!”

“Cậu Vương, chúng tôi giúp cậu!”

Lý Thành tức tới mức nghiến răng nghiến lợi, đối với những người này, không tiện ra tay! Một khi những người này xuất hiện tử vong, thần chủ nhất định sẽ truy cứu! Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Đánh, đánh tàn phế bọn họ cho tôi!!”

Lý Kiệu điên cuồng gào lên.

“Các người muốn làm cái gì? Ngoan ngoãn cho ông đây!”

“Dám ức hiếp cậu Vương, ông coi chúng tôi là đồ trưng bày sao?”

“Đừng phí lời nữa, xử lý ông ta.”

Các nông dân ồn ào, phía mình đông nhiều, đối diện mới có mấy chục người, quần đấu, ai sẽ nhụt chứ.

Với lại, các người ức hiếp cậu Vương, đây là gây khó dễ với chúng tôi, nhà họ Lý các người lợi hại thì như nào chứ?

Nhìn đám đàn ông cao lớn sắc mặt đen xì này, Vương Bác Thần sững người, bọn họ không hiểu rõ tình hình gì, không rõ đối phương có thực lực gì, lại không màng mọi thứ mà chạy tới, chỉ vì anh giúp bọn họ đòi lại tiền công, chỉ vì anh trả cho bọn họ tiền công gấp hai lần.

Đám đàn ông vạm vỡ này, dùng tình cảm chân thật nhất chứng minh tình cảm chân thành nhất của bọn họ.

Phải, bọn họ dốt nát, bọn họ nhát gan, bọn họ có tính toán nhỏ của mình, nhưng vào lúc này bọn họ lại không màng tới!
Chương329

CHƯƠNG 329

Như vậy là đủ rồi!

Sự bảo vệ những năm nay của anh không có bỏ sức uổng phí!

Vương Bác Thần lạnh lùng, vào lúc này lại bị đám người sống ở tầng thấp nhất của xã hội này làm cho cảm động.

Tuy anh không cần bọn họ bảo vệ, nhưng phần tình nghĩa này, anh nhớ!

Lòng dân, đây chính là lòng dân!

“Động thủ, các người điếc rồi! Đánh tàn phế đám ngu xuẩn này, một đám quê mùa, cũng dám gây rối ở nhà họ Lý chúng tôi!”

Lý Kiệu tức giận gầm lên một tiếng!

Nhưng những sát thủ đó lại có chút do dự.

Nơi này là Hà Châu do thần chủ tọa trấn, giết Vương Bác Thần thì không sao, nhưng nếu những người bình thường này xảy ra chuyện, thần chủ nhất định sẽ nổi giận. Đến lúc đó, không ai sống được!

Lý Thành lạnh lùng nhìn những người này, hờ hững nói: “Đánh, xảy ra chuyện gì nhà họ Lý tôi chịu trách nhiệm! Tất cả mọi người động thủ!”

Nhất thời, từ bốn phương tám hướng lại trào ra hàng trăm người, ai ai cũng đằng đằng sát khí, nhìn một cái là biết người lăn lộn trong giới!

Các nông dân có hơi sợ rồi, đối phương đều là tay đánh chuyên nghiệp, những người như bọn họ sẽ là đối thủ của người ta sao?

“Tôi xem các người ai dám động thủ, trước mặt anh Vương, ai dám gậy vào vũ lực, giết!”

Canh Phong hừ lạnh một tiếng, không để những người này vào trong mắt, một đám ô hợp mà thôi.

Vương Bác Thần lạnh nhạt nhìn những kẻ xung quanh, bình tĩnh nói: “Lý Thành, đây chính là chỗ dựa của nhà họ Lý của ông sao? Vậy ông đi chết đi!”

“Nghiệt chủng, cậu hung hăng cái gì!!”

Lý Kiệu giận dữ quát: “Cậu tưởng có sự giúp đỡ của những tên nhà quê này thì cậu thắng chắc rồi sao? Hừ hừ, con gái và vợ của cậu, còn cả mẹ vợ đó của cậu đã bị người của tôi bắt rồi, tôi muốn ở trước mặt cậu, ngược đãi hết bọn họ, tôi muốn khiến cậu sống không bằng chết!”

“Ổ?”

Vương Bác Thần nhìn Lý Kiệu: “Vậy ông thử đi.”

Lý Thành không khỏi nhíu mày, tình huống có chút không đúng, Vương Bác Thần quá bình tĩnh rồi, lẽ nào ông ta vì trả thù cho Lý Kì, mặc kệ sống chết của vợ và con gái của mình sao?

Vào lúc này, điện thoại của Lý Kiệu đổ chuông.

“Bắt được rồi sao?! Cái gì?! Chết rồi sao?! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nói rõ cho tôi!!”

Bụp!

Điện thoại của Lý Kiệu rơi xuống đất, vô thức nhìn sang Lý Thành: “Ba, xảy ra chuyện rồi, người chúng ta phái đi, chết hết rồi!”

“Cái gì!!!”

Sắc mặt của Lý Thành thay đổi!

“Chết hết rồi, chết toàn bộ, có người âm thầm bảo vệ, thực lực rất mạnh!”

Mặt mày Lý Kiệu xám xịt như tro, bỗng nhìn sang Vương Bác Thần!

Sao lại như vậy?

Vương Bác Thần sao lại quen biết với thế lực mạnh như thế!
Chương330

CHƯƠNG 330

Chuyện này không thể nào!

Người ông ta phái đi, đều là tinh anh mà Cổ Thiên Hạc dẫn tới, là người chém giết ở vùng tam giác vàng, sao có thể không còn một ai, tất cả chết hết rồi!

“Lý Thành, ông tuyệt vọng không?”

Vương Bác Thần nhìn Lý Thành, sát khí bỗng bùng phát: “Giết!”

Chết hết rồi? Sao có thể như vậy!!

Mặt Lý Thành trắng bệch, nhìn sang Vương Bác Thần mà chẳng khác nào nhìn thấy ma!

Điều này có nghĩa là gì!!

Điều này có nghĩa là, một thế lực hùng hậu đang âm thầm bảo vệ người nhà Vương Bác Thần!

Vương Bác Thần chỉ là một tên lính xuất ngũ, anh chỉ từng chắn đạn cho Thần chủ, anh không thể quen biết người cao cường đến thế được!

Chẳng lẽ là tay sai của Thần chủ ra tay?

Không thể nào!

Vương Bác Thần làm gì có cái quyền chỉ huy tay sai của Thần chủ!

Anh cũng không có tư cách làm vậy!

Cho dù tay sai của Thần chủ giúp anh thì chắc chắn số lượng người không quá nhiều! Không thể nào diệt nhiều người như vậy!!

Thế nhưng, bây giờ cứ có chỗ nào sai sai!!

Bỗng nhiên, ông ta cảm thấy vô cùng bất an!

“Quân ác ôn, rốt cuộc kẻ đứng sau lưng mày là ai!!”

Lý Thành sốt ruột, ông ta có phần hoảng sợ!

Đám người Cổ Thiên Hạc mà đích thân mình gọi đến từ Tam Giác Vàng, liệu có đấu được không?

“Muốn biết à?” Vương Bác Thần nhìn Lý Thành bằng ánh mắt giễu cợt, “Ông không xứng!”

“Trước mặt anh Vương mà cũng dám động binh khí, giết không tha!!”

Canh Phong hừ lạnh một tiếng, lập tức động thủ, một phát đá bay tên lâu la cầm đầu, ra tay không chút lưu tình.

“Đánh cho tôi, dám bắt nạt anh Vương này, cho chúng biết mặt!”

Lão Ngũ hưng phấn nói!

Cho dù có là nhà họ Lý thì sao, anh Vương chính là Thần chủ, tôi còn phải sợ các người ư?

Các người là một đám ngu ngốc, vẫn chưa biết anh Vương là Thần chủ chứ gì? Thế nhưng ông đây thì biết!

Còn dám ra tay với anh Vương, nhà họ Lý các người mà đòi bất diệt á? Ngay cả thân phận của anh Vương mà cũng không biết, dám động vào người nhà anh Vương, đúng là chán sống rồi!

Một đám ngu ngốc, vậy mà còn chẳng biết đối thủ của mình là ai, đần thật đấy!

Lão Ngũ bỗng dưng cảm thấy mình quá đỗi ưu việt.

Các người không biết anh Vương là Thần chủ, ông đây biết!

Còn lâu ông đây mới nói cho các người!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK