• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương421

CHƯƠNG 421

“Liên minh võ thương chó má gì, chúng ta không tham gia, xem xem bọn họ có thể làm gì chúng ta. Nếu như anh ta dám đến đây, mẹ cũng dám ra mặt, nhìn mẹ đánh chết anh ta, thật sự cho rằng gia đình chúng ta dễ lừa gạt lắm à, làm như ai cũng có thể đến dẫm đạp.”

Trong lòng Vương Bác Thần vô cùng ấm áp, mặc dù mẹ vợ và vợ đều là người bình thường, không thể giúp gì được cho anh, nhưng mà phần tình cảm luôn đứng về phía anh bất cứ lúc nào đã đủ rồi.

“Thanh Hà, mẹ, hai người đừng lo lắng nữa, nếu như những người đó đã dám đến, chúng ta có không đi đi nữa thì bọn họ cũng sẽ đến gây phiền phức, còn không bằng đi đi, với lại mọi người lại không có lòng tin với con như vậy à? Viên Trình bị một tiếng hét của con dọa chết đấy.”

Triệu Thanh Hà và Trần Ngọc vô cùng tức giận: “Là do ông ta bệnh tim tái phát mới chết.”

“A… đau chết tôi rồi!”

Trong nhà họ Triệu truyền đến một tiếng kêu thảm thiết như tiếng mổ heo, thật sự vô cùng bi thảm.

Triệu Long đau đến nỗi mồ hôi đầy đầu, sắc mặt trắng bệch.

Sau khi khám bệnh xong, đùi phải bị dẫm đến mức xương gãy như bột mịn, cả đời này cũng không thể khỏe lại.

Jonh nằm ở trên giường rên hừ hừ, phần xương ngực bị gãy đã được gắn lại, nhưng mà trong cặp mắt màu xanh ấy phát ra ánh sáng lạnh lẽo khiến cho người khác không rét mà run.

Anh ta là một người vô cùng giàu có ở gia tộc William, là một sự tồn tại hơn bất cứ ai.

Vậy mà lúc này lại bị người khác đánh trọng thương ở một thành phố Hà Châu nhỏ bé.

Đây là đang sỉ nhục gia tộc William, anh ta đại diện cho mặt mũi của gia tộc William.

Nhưng lại bị người khác đánh bị thương nặng đến gãy xương ở Hà Châu, Jonh đây sẽ trở thành trò cười.

Không được, anh ta nhất định phải tìm thể diện trở về.

Nhất định không thể mất mặt. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nếu không, anh ta sẽ bị gia tộc trừng phạt, thứ mà anh ta mất đi có lẽ là cổ phần mà anh ta thừa kế.

Cái tên Vương Bác Thần đó đáng chết, nên giết, nên chém thành nghìn mảnh, nên rút gân lột da, ngũ mã phanh thây, vậy mới có thể giải trừ mối hận trong lòng anh ta.

Mặt Triệu Hồng sưng phù giống như là gắn cái đầu heo ở trên cổ, hàm răng cắn muốn nát: “Không thể bỏ qua cho bọn họ như thế được, nhất định phải cho bọn họ một sự trừng phạt, con sẽ cho người của con đi đào mộ chú hai lên, nhóm phá dỡ lập tức hành động.”

Triệu Long đau đến run rẩy, tức giận không thể kiềm chế: “Đi, bây giờ cho người đi ngay lập tức, đào mộ ba của nó lên, nghiền xương thành tro, đập bỏ cái chung cư kia cho ba, ba phải để cả gia đình Triệu Thanh Hà biến thành ăn mày!”

Bà cụ Triệu có vẻ lo lắng: “Sẽ không xảy ra chuyện gì bất ngờ đó chứ?”

Jonh dùng tiếng nước R bập bẹ của mình nói một cách tràn đầy oán hận: “Ba yên tâm đi, cháu đã thông báo với phía trên rồi, cứ việc ra tay.”

Nghe thấy lời nói của Jonh, đám người Triệu Long đã hoàn toàn yên tâm, có Jonh làm chỗ dựa, sợ gì không thể xử lý được Vương Bác Thần.

“Tôi nghe nói Triệu Thanh Hà đã đi tìm thư ký Tư và thư ký Canh nhưng lại không thấy người đâu, còn Hồ Kiệt và Ngô Kỳ Long đã dẫn người nhà đến trước cổng phủ Thống đốc quỳ ở đó, lại bị thư ký Tư đuổi ra ngoài, điều này đã nói rõ cái gì? Điều này cho thấy thần chủ vô cùng bất mãn với Vương Bác Thần, đã không thèm quan tâm đến chuyện của Vương Bác Thần nữa.”

Bà cụ Triệu vuốt ve đầu rồng trên cây quải trượng, trong giọng nói tràn đầy vẻ hứng thú trả thù.

Bà ta đã chịu thiệt không ít bởi Vương Bác Thần, hơn nữa còn bị ép phải quỳ xuống.
Chương422

CHƯƠNG 422

Nếu như cơn giận này không thể trút ra, bà ta có chết cũng không thể nhắm mắt.

“Quan trọng nhất là Triệu Thanh Hà lại không thể cứu vớt công ty Hoa Nguyện trở về, đúng là không biết sống chết, bây giờ công ty Hoa Nguyện đã nhận tài nguyên của nhà họ Lý, sáng như mặt trời ban trưa, nó vốn dĩ nên thuộc về nhà họ Triệu chúng ta, Triệu Thanh Hà lại phản bội gia tộc, một chút lợi ích cũng không mang đến cho gia tộc, tuyệt đối không thể bỏ qua cho nó. Cái thứ ăn cháo đá bát, năm đó vẫn còn nhẹ tay đã không nhét cô ta vào lồng heo dìm xuống nước mà chỉ diễu hành cho mọi người xem, vậy mà bây giờ lại không biết cảm ơn, ngược lại còn lấy oán trả ơn, nhất định phải trừng trị cô ta thật nặng.”

Triệu Long nắm chặt nắm đấm, so với Vương Bác Thần, ông ta càng hận Triệu Thanh Hà hơn.

Trong mắt bọn họ, tất cả mọi thứ của công ty Hoa Nguyện nên thuộc về nhà họ Triệu, nên là của bọn họ.

Triệu Hồng cúp điện thoại, cười gằn: “Con đã cho người ra tay rồi, trước tiên đào mộ của chú hai rồi sau đó lại nghiền xương thành tro ngay trước mặt bọn họ, đập phá nhà của bọn họ cho bọn họ tận mắt chứng kiến.”

Jonh chậm rãi nói: “Kim Hãn đã tự mình ra tay, anh ta chính là người đứng đầu trong việc đập phá.”

Mấy người bọn họ mỉm cười nhìn nhau, hiện tại chắc chắn không có sai sót.

“Cái gì? Đào mộ ba tôi? Bọn họ có còn là người nữa không! Súc vật, không bằng một con súc vật.”

Triệu Thanh Hà biết tin suýt nữa thì ngất xỉu.

Người nhà họ Triệu vậy mà lại đi đào mộ ba cô lên!

Ngay cả súc vật cũng sẽ không làm như vậy! Huống hồ còn là người nhà với nhau!

“Mẹ sẽ liều mạng với bọn họ, nếu họ dám động đến mộ của chồng mẹ thì mẹ sẽ treo cổ trước cửa nhà họ Triệu!”

Trần Ngọc tái mặt, lập tức xông ra ngoài.

Vương Bác Thần nhanh chóng đưa hai người đến phần đất tổ tiên nhà họ Triệu.

Người nhà họ Triệu thật to gan, vậy mà lại dám đào mộ của ba vợ!

Người một nhà nhưng lại không bằng người dưng, ngay cả loại chuyện đoạn tử tuyệt tôn này cũng dám làm!

Khi bọn họ đến đất tổ nhà họ Triệu thì trên mặt đất đã lộn xộn hết cả lên. Bài vị của ba vợ vốn được đặt trong nhà thờ tổ nhà họ Triệu nay đã rớt xuống đất.

Một chiếc máy xúc đã chạy đến trước ngôi mộ nhưng bị người ta cản lại, hai bên đang giằng co với nhau.

Một bên là đội phá dỡ, còn bên kia là bảo vệ mà Canh Phong đã bố trí trước đó.

Nhưng đội phá dỡ gần hai ba chục người, còn bảo vệ chỉ có chừng mười người, cho nên đương nhiên không phải là đối thủ của họ.

“Ba…”

“Ba con bé à…”

Nhìn thấy tình cảnh thê thảm này, Triệu Thanh Hà và Trần Ngọc ôm bia mộ trên đất khóc nức nở.

Không dễ gì ba vợ mới được chôn cất trong phần mộ tổ tiên, vậy mà giờ lại thành ra thế này.

“Là ai làm!”

Hai mắt Vương Bác Thần đỏ ngầu, mặt mày dữ tợn, anh nghiến răng hét lên!

Anh thật sự không ngờ người nhà họ Triệu lại dám làm ra loại chuyện không bằng súc sinh như vậy!
Chương423

CHƯƠNG 423

Tiếng hét đột ngột vang lên giống như thiên nhiên đang nổi giận, như thể con hổ nổi giận thoát khỏi lồng, khiến cả hai bên đang giằng co bỗng giật mình.

“Ông mày làm đấy!”

Một người đàn ông đầu hói khoảng chừng ba mươi tuổi bước ra, trên mặt có một vết sẹo dài 8 cm nằm từ ấn đường đến mũi, giống như từng bị người ta chém vào đầu. Mặt mũi anh ta rất hung dữ giống như ác quỷ.

Bộ dạng kia thực sự có thể khiến con nít nín khóc.

“Mày là Vương Bác Thần sao? Mẹ mày, thấy Ba Mắt tao sao còn không quỳ xuống!”

Ba Mắt ném nửa điếu thuốc đang ngậm trong miệng xuống đất, cầm con dao trên tay chỉa vào người Vương Bác Thần: “Anh em đâu, xử cái thằng chết tiệt này khiến nó quỳ xuống cho ông.”

Vương Bác Thần nhìn chằm chằm anh ta, không nói một lời, ánh mắt đáng sợ kia khiến Ba Mắt cảm thấy hơi áp lực.

Anh bước tới từng bước.

“Xử nó!”

“Mẹ mày, cái thằng chết tiệt này!”

Mấy chục người cầm dao, ống thép, mã tấu và các vũ khí khác lao đến chém Vương Bác Thần.

Ba Mắt tự tin đốt một điếu thuốc khác, nhìn Vương Bác Thần với vẻ mặt khinh thường.

Không phải nói Vương Bác Thần rất lợi hại sao? Cũng vậy thôi, anh có giỏi võ cũng phải chịu thua trước những kẻ liều mạng không từ thủ đoạn như anh ta thôi. Ông đây có rất nhiều anh em, không tin không chém chết anh!

Nhưng ngay sau đó, anh ta chợt nhận ra có gì đó không ổn, đồng tử đột nhiên co rút, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi!

Sao có thể mạnh như vậy được!

Chỉ thấy Vương Bác Thần bước từng bước xông tới trước mặt đàn em của anh ta, anh chỉ đấm một quyền đã khiến họ hộc máu nằm co quắp trên đất.

Hai ba chục người còn chưa chạm vào người Vương Bác Thần đã bị đánh bay ra ngoài, hai mắt tối tăm, nằm yên bất động trên đất!

Một cú đấm!

Chỉ với một cú đấm mà đã đánh chết mấy tên đàn em của anh ta.

Ba Mắt sợ hãi, hai chân run lẩy bẩy, điếu thuốc trong miệng rơi xuống đất, đao trong tay cũng không nắm vững.

Quá trâu bò!

Đây là lần đầu tiên anh ta gặp một người mạnh mẽ như vậy!

“Anh, anh đừng tới đây, tôi là Ba Mắt dân xã hội đen, tôi có quen với Trần Tam Gia nữa đấy! Người anh em, làm người nên cư xử có tình với nhau để mai sau còn gặp lại nhau chứ.”

Vương Bác Thần không nói lời nào, tiếp tục tiến về phía trước đấm gãy cổ một tên xã hội đen. Ba Mắt trừng mắt nhìn tên đàn em kia bị đấm gãy cổ, nằm co quắp trên đất như một con chó sắp chết.

Ba Mắt sợ hãi, vội vàng gọi điện cho Trần Tam Gia.

Vương Bác Thần dừng tay, lạnh lùng nhìn anh ta.

Ba Mắt tưởng Vương Bác Thần sợ, dù sao thì nhà họ Trần cũng lập nghiệp từ con đường hắc đạo, chính là ông trùm xã hội đen chân chính.
Chương424

CHƯƠNG 424

Đặc biệt là Trần Tam Gia, ông ta là đại ca xã hội đen Hà Châu. Mặc dù lâu nay ở ẩn nhưng chỉ cần ông ta dậm chân một cái thôi là cả Hà Châu này đều rung chuyển.

Không phải là không có ai khiêu chiến với Trần Tam Gia. Từng có một người tên Quá Giang Long đến từ phương bắc muốn lên làm trùm Hà Châu khiến xã hội đen Hà Châu nghe tin sợ mất mật. Chỉ cần lật đổ được Trần Tam Gia thì có thể trở thành đại ca xã hội đen Hà Châu.

Nhưng ngày hôm sau, xác của Quá Giang Long đã được tìm thấy ở sông Tiềm Long!

Trần Tam Gia chỉ bỏ lại một câu: “Nếu không sợ chết thì cứ việc tới.”

Kể từ đó, không ai dám khiêu chiến địa vị của Trần Tam Gia nữa!

“Biết sợ là tốt, Hà Châu là địa bàn của Trần Tam Gia. Làm người nên biết an phận, phải biết co biết duỗi. Lần này đắc tội với anh coi như tôi sai. Tôi xin lỗi anh, tôi sẽ không nhận công việc này nữa. Từ nay, chúng ta nước sông không phạm nước giếng.”

“Đến chưa?”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói.

“Gì cơ?”

Ba Mắt sững sờ một lúc rồi mới phản ứng lại, mặt đỏ tới mang tai: “Thằng nhãi, đừng tự đâm đầu vào chỗ chết. Không phải chỉ đào một cái mộ thôi sao? Vả lại ông đây cũng chưa đào lên mà. Nếu Trần Tam Gia tới thì mày chắc chắn sẽ chết! Bây giờ thả tao đi, tao sẽ nói Trần Tam Gia giữ lại cái mạng chó của mày.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn anh ta.

Nhìn đến mức khiến Ba Mắt rợn tóc gáy, không kiềm được quát lên: “Tam Gia sắp đến rồi đấy. Thằng nhãi, mày không nể mặt đúng không? Mày nhất định muốn đối đầu với tao sao?”

Đúng lúc này, một chiếc xe việt dã Land Rover lao tới.

Hai mắt Ba Mắt sáng lên, vui mừng khôn xiết, anh ta chỉ Vương Bác Thần rồi hừ lạnh: “Tam Gia đến rồi, thằng nhãi, ngày tàn của mày đã đến rồi!”

Trần Tam Gia đã hơn 50 tuổi. Lúc xuống xe, ông ta nhìn thấy Vương Bác Thần thì bất giác rùng mình, vội vàng chạy tới quỳ xuống trước mặt Vương Bác Thần!

“Cậu Vương, Trần Tam Cẩu đã có mặt.”

Trần Tam Gia nơm nớp lo sợ.

Khi ông ta nhận được cuộc gọi của Ba Mắt thì đã biết hỏng việc rồi.

Cho nên ông ta vội vàng chạy tới xin lỗi Vương Bác Thần. Ông ta cũng không mắng chửi Ba Mắt qua điện thoại, bởi vì đã không còn quan trọng nữa. Một người đã chết, không đáng để nổi giận.

Ba Mắt trố mắt nhìn, vết sẹo giữa ấn đường cũng đỏ lên.

Anh ta không dám tin những gì mình đang thấy!

Tam Gia đường đường là đại ca xã hội đen Hà Châu, vậy mà lại quỳ gối trước mặt Vương Bác Thần!

Toi rồi!

Anh ta gây họa rồi, anh ta đã chọc phải người không nên chọc rồi!

Ba Mắt đột nhiên mềm nhũn nằm bò trên đất, không ngừng dập đầu.

Vương Bác Thần cũng không thèm nhìn Ba Mắt, chỉ hờ hững nói: “Có người nói ông là ông trùm Hà Châu, ông giậm chân một cái thôi là Hà Châu sẽ rung chuyển.”
Chương425

CHƯƠNG 425

Trần Tam Cẩu sợ run cầm cập: “Cậu Vương, tôi sai rồi, tôi đặc biệt đến đây xin lỗi cậu, tôi nhất định sẽ xử lý chuyện này.”

Vương Bác Thần không nói gì, Trần Tam Cẩu bạo gan đứng lên nhìn chằm chằm Ba Mắt, sau đó cầm một thanh sắt đánh vào đầu Ba Mắt.

Ba Mắt bị đánh ngã xuống đất, anh ta bị đánh choáng váng, máu chảy khắp mặt.

Bây giờ anh ta rất hối hận.

Trước khi đến đây, anh ta có nghe người ta nói Vương Bác Thần rất lợi hại, nhưng khi biết được phủ thống đốc không còn quản chuyện của Vương Bác Thần nữa, anh ta đã động lòng trước 15 tỷ đồng nhà họ Triệu đưa ra.

Nhưng bây giờ anh ta hối hận vô cùng, tại sao lại đi chọc Vương Bác Thần, tại sao lại tham lam 15 tỷ đấy!

“Thằng súc vật này, ai cho mày lá gan đi đào mộ nhà người ta, ai cho mày cái lá gan gây phiền phức cho cậu Vương vậy hả!”

Trần Tam Cẩu xuống tay rất tàn nhẫn, Ba Mắt cũng không có cơ hội gào thét van xin, vì vậy anh ta đã bị Trần Tam Cẩu đánh chết!

Sau đó, Trần Tam Cẩu quỳ trên đất, run rẩy nói: “Cậu Vương, đây là lỗi của tôi, tôi sẵn sàng gánh chịu mọi trách nhiệm.”

“Ông không gánh nổi đâu.”

Vương Bác Thần lạnh lùng bỏ lại một câu rồi đi đến an ủi mẹ vợ và vợ.

Câu nói này khiến Trần Tam Cẩu, ông trùm xã hội đen thành phố Hà Châu mất hồn mất vía.

“Đi giết hết cả nhà Ba Mắt cho tôi, tôi không muốn thấy một ai còn sống sót cả.”

“Khôi phục nơi này về trạng thái ban đầu cho tôi, triệu tập tất cả mọi người đến nhà họ Triệu đòi một lời giải thích.”

Trần Tam Cẩu đã biết Ba Mắt bị nhà họ Triệu sai khiến từ lâu.

Nếu nhà họ Triệu muốn tự tìm cái chết, vậy thì thành toàn cho bọn chúng!

Trần Tam Cẩu quỳ trên đất không dám nhúc nhích.

Đúng vậy, ông ta gánh không nổi. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Thần chủ nổi giận, thế giới rung chuyển!

Ngay cả nhà họ Trần bọn họ cũng không thể gánh nổi.

“Mẹ, Thanh Hà, sẽ có người phải trả giá đắc.”

Vương Bác Thần nói một câu rồi đặt bài vị của ba vợ vào vị trí cũ.

Trần Tam Cẩu bước tới nói: “Bà Triệu, cô Triệu, nơi này sẽ sớm trở lại như cũ, tôi nhất định sẽ cho hai người một lời giải thích.”

Triệu Thanh Hà lắc đầu nguầy nguậy, bây giờ cô rất mệt mỏi: “Tôi không cần bọn họ giải thích, tôi chỉ muốn ba tôi được yên nghỉ, tôi chỉ muốn vĩnh viễn đừng để ai quấy rầy ba tôi thôi.”

Trần Ngọc không lên tiếng, chỉ tát Trần Tam Cẩu một bạt tai.

Bà chỉnh lại bài vị của chồng mình, canh giữ tại đây, không đi đâu cả.

Bà sợ bài vị của chồng mình sẽ bị người ta động tay động chân, tro cốt của chồng bà sẽ bị đào lên.

“Chị Thanh Hà, anh rể, không hay rồi, em vừa tới nhà hai người, bên kia đang phá dỡ, đánh nhau tới nơi rồi.”

Lan Tầm vội vàng chạy tới báo tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK