CHƯƠNG 436
“Một thằng ở rể mà dám đứng đây kiêu ngạo à. Mày cũng chỉ là con chó của nhà họ Triệu thôi, dám cắn ngược chủ nhân à! Đúng là đáng chết!” Triệu Long tức giận, hai mắt đều đỏ cả lên.
Jonh giận dữ chỉ tay vào mặt Vương Bác Thần rồi tuôn ra một tràng tiếng anh.
Đại loại là: “Vương Bác Thần, lấy danh nghĩa gia tộc William, tao đảm bảo mày chết chắc rồi! Từ trước đến nay không ai dám thách thức quyền uy của gia tộc William, cũng không có ai dám đánh tao tới thế này cả! Hiện tại, lãnh đạo Lâm An đang ở đây mà mày còn dám tự phụ à. Không giết mày thì trời đất khó mà dung thứ!”
“Một gia tộc rác rưởi mà còn dám nhắc tới trước mặt tôi?”
Vương Bác Thần tỏ vẻ ghét bỏ không thèm quan tâm.
Nghe thế, Jonh nổi điên lên. Nếu ánh mắt có thể giết người thì Vương Bác Thần đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Dám sỉ nhục gia tộc anh ta, đúng là tự tìm đường chết.
“Nhãi ở rể, mày dám xem thường gia tộc William sao. Gia tộc William có thể bóp chết mày như bóp chết một con bọ đấy, thần tiên cũng không cứu nổi mày đâu! Không, chính xác là mày không xứng để gia tộc William ra tay! Mày cứ yên tâm, sau khi mày chết, tao sẽ dùng mọi cách để chăm sóc con gái mày thật tốt, giống như trước đây vậy.”
Triệu Hồng chỉ vào Vương Bác Thần, nghiến răng nói.
Vừa nhắc tới Dao Dao, hai mắt Vương Bác Thần liền đỏ lên, trong mắt tràn ngập tơ máu!
Lúc nãy khi anh vừa tới, suýt chút nữa Dao Dao đã bị Triệu Phương ngược đãi tới chết rồi!
Toàn thần đều đầy những vết thương kinh hoàng!
Không có một mảng thịt lành lặn!
Đều là Triệu Hồng sai Triệu Phương làm!
Jonh chỉ mặt Vương Bác Thần, dùng tiếng Anh mắng một tràng: “Vương Bác Thần, mày có biết gia tộc William hùng mạnh và đáng sợ tới mức nào không. Mày có dùng cả đời cũng không tưởng tượng nổi! Đừng tưởng mày có thể khiến tao bị thương là giỏi lắm, tao nói cho mày biết, tao có thể giết mày dễ như bóp chết một con bọ vậy. Đế chế kinh doanh của gia tộc William trải khắp thế giới cơ!”
“Ồ?”
Vương Bác Thần nhìn anh ta như kẻ ngốc.
Bà Triệu cười lạnh: “Thằng nhãi không biết điều, dám chọc cả gia tộc William, đúng là không biết trời cao đất dày mà!”
Tiêu Chiến và thư ký Tôn đứng ở phía sau nhìn đám người này như nhìn một đàn heo.
Không, heo con thông minh hơn chúng gấp vạn lần!
Lúc này, điện thoại của Jonh reo lên, đầu bên kia, người nào đó vô cùng tức giận dùng tiếng anh mắng chửi anh ta: “Nhãi con, mày đã đắc tội với ai mà chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, sản nghiệp của gia tộc chúng ta chỉ còn một phần mười! Rốt cuộc mày ở nước R đã đắc tội với ai, gia tộc William chúng ta đang bị người khác công kích kịch liệt, vô số công ty đều phá sản rồi!”
Jonh sợ tới biến sắc, cả người không ngừng run lên: “Ông cố, con không đắc tội với ai cả, con chỉ gặp một con bọ nhãi nhép có thể dẫm chết bất cứ khi nào ở đây thôi, hay là bên gia tộc đã đắc tội với ai?”
“Mày im miệng!!! Mày có biết đích thân chiền thần tuyệt thế đã giết sạch người của chúng ta không!! Thần chủ còn tự mình cảnh cáo!!! Nói mày đã chọc phải người không nên chọc!! Oắt con, rốt cuộc mày đã chọc phải ai!!! Cả thế giới này, chỉ có thần chủ mới có năng lực kinh khủng tới vậy, có phải mày chọc giận thần chủ rồi không!!”
Chương437
CHƯƠNG 437
“Ông cố, ông bớt giận. Con còn chưa gặp mặt thần chủ bao giờ cơ mà, sao có thể chọc giận thần chủ được. Hơn nữa dù con có ngu thì cũng không ngu tới mức động vào thần chủ chứ. Con chỉ đối phó với một thằng nhãi tên là Vương Bác Thần, chỉ cần giết chết hắn ta thì chúng ta sẽ chiếm được tất cả hạng mục ở Tân Thành, đây là chuyện tốt mà.”
William không ngừng giải thích.
“Tốt cái đầu mày! Lập tức quỳ xuống xin lỗi Vương Bác Thần cho tao! Chắc chắn là vì mày chọc giận Vương Bác Thần nên mới dẫn đến gia tộc chúng ta bị tổn thất nghiêm trọng như thế! Gia tộc chỉ xảy ra chuyện trong vài ngày này thôi, trừ mày ra thì không còn ai khác!!!” Lúc này, đầu bên kia vừa nổi điên mắng nhiếc William, vừa kinh ngạc: “Cái gì? Ba tàu buôn đều bị huỷ rồi? Cháu trai chọc phải người không nên chọc sao?”
William chết lặng.
Mấy vị anh trai của anh ta đều đang ở gia tộc, chỉ có anh ta ở nước R.
Vậy….
Bỗng nhiên, anh ta kinh ngạc nhìn Vương Bác Thần. Cả thế giới này chỉ có chiến thần mới có năng lực khủng khiếp như thế, trong vòng mấy này ngắn ngủi đã khiếp gia tộc anh ta tổn thất nghiêm trọng!
Chẳng lẽ, chẳng lẽ….Vương Bác Thần là thần…..
Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã như một con ác quỷ chiếm trọn lấy tâm trí của anh ta.
Ông cố chửi cái gì cũng không lọt nổi vào tai. Trong đầu Jonh chỉ còn lại nỗi sợ hãi kinh hoàng.
Có 90% khả năng Vương Bác Thần mà mình muốn đối phó chính là thần chủ!!!!
Trời ạ!
Thượng đế!
My god!!!
Đây không phải là thật, chắc chắn anh ta đang nằm mơ thôi!
Bịch!!
William sợ tới mức tê liệt, hồn vía đều bay hết sạch!
Anh ta không dám tin!
“Cậu Jonh, cậu không sao chứ?”
“Honey à, anh sao thế.”
Triệu Long và Triệu Hồng vội đỡ William lên.
“Fuck!!!”
William chửi thề một tiếng: “Mấy người cút hết cho tôi, một đám ngu như heo này, cút hết! Tôi bị mấy người hại chết rồi, bọn óc heo!!”
Jonh William bị dọa sợ đến khóc, gào khóc.
Anh ta đã chọc phải thần chủ!!
Gia tộc William của bọn họ sẽ phải chịu tổn thất rất to lớn!
Cho dù không chết ở đây, trở về gia tộc, cũng sẽ bị xử tử!
Bà cụ Triệu và những người khác, vô cùng kinh ngạc, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Đặc biệt là Triệu Hồng, bị chết lặng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này, Tư Lam đi vào, nói: “Thưa thần chủ, tất cả người nhà họ Triệu đều đã bị khống chế.”
Cái gì?
Chương438
CHƯƠNG 438
Thư ký Tư gọi Vương Bác Thần là cái gì?
Thần chủ?
Không!
Không thể nào!
Tuyệt đối không thể!
Vương Bác Thần chỉ là một người đến ở rể, sao có thể là thần chủ!
Bọn họ không tin!
Bọn họ không tin!
Nhất định là giả, nhất định đang diễn kịch!
Không sai, kẻ ở rể Vương Bác Thần này lừa mình và những người khác không biết bao nhiêu lần rồi, lần này chắc chắn cũng đang diễn kịch!
Đúng vậy, anh cố tình làm như vậy!!
Cố ý để cho bọn họ xem!!
Anh và Tư Lam đã thông đồng với nhau từ lâu, chắc chắn là như vậy!!
Bà cụ Triệu và những người khác, sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn không tin!
Vương Bác Thần sao có thể là thần chủ? Thần chủ sao có thể ở rể nhà họ Triệu bọn họ?
Nực cười, thật nực cười, vô cùng nực cười!!
Chuyện cười lớn nhất trên đời, bọn họ không tin!!
Bịch!
Jonh quỳ trên mặt đất, bò đến giống như một con chó, đầu không ngừng đập xuống mặt đất phủ đầy tuyết: “Thần chủ, tôi sai rồi, tôi không nên đắc tội với anh, tôi sai rồi, anh cho tôi một cơ hội đi, tôi thật sự không biết anh là thần chủ, nếu không cho tôi một vạn lá gan tôi cũng không dám.”
“Cút, một con lợn da trắng như anh cũng xứng quỳ trước thần chủ?”
Tư Lam một chân đá Jonh ngã xuống đất.
Bịch! Bich!
Tiếng ai đó quỳ xuống đất truyền đến.
Bà cụ Triệu, Triệu Long và Triệu Hồng vội vàng quay đầu lại.
Chỉ thấy Tiêu Chiến và thư ký Tôn quỳ trên mặt đất, mặt như tro tàn.
Điều này, điều này không thể nào!
Ba người bọn họ không tin, nhưng, bây giờ, ngay cả Tiêu Chiến cũng đã quỳ xuống!!
Hiện thực đã làm vỡ nát một chút lừa mình dối người trong lòng bọn họ!
“Vương Bác Thần, cậu không phải là thần chủ, cậu không phải!! Cậu chỉ là một tên ở rể của nhà họ Triệu chúng tôi, cậu không phải là thần chủ!!”
Bà cụ Triệu gầm lên một cách thảm thiết, âm thanh kia giống như tiếng kêu của ác quỷ, bên trong mang theo sự sợ hãi và hối hận vô cùng.
“Không thể nào, không thể nào, sao cậu có thể là thần chủ, sao cậu có thể là thần chủ!”
Chương439
CHƯƠNG 439
Triệu Long hồn bay phách lạc hét lên, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Thư ký Tư có thể phối hợp với Vương Bác Thần để diễn kịch, nhưng Tiêu Chiến sẽ làm vậy sao?
Lúc trước quả thật Tiêu Chiến đã bày tỏ, có thể giết chết Vương Bác Thần.
Nhưng bây giờ, Tiêu Chiến cũng đã quỳ xuống!
Tiêu Chiến là lạnh đạo lớn, ông ta cũng đã quỳ xuống!!
Triệu Hồng sững sờ nhìn Vương Bác Thần, cô ta bị dọa sợ đến mức sững người, vẫn chưa phản ứng lại được, giống như một người đần độn, ánh mắt dại ra.
Hiện thực tàn khốc, đả kích kịch liệt đã khiến tim mật của ba người bọn họ vỡ nát!
Bọn họ đã từng cầu mong vô số lần, muốn móc nối được quan hệ với thần chủ!
Bọn họ nằm mơ cũng muốn, thần chủ có thể cho nhà họ Triệu bọn họ một cơ hội!
Nhưng, lúc thần chủ chân chính đứng trước mặt bọn họ, bọn họ mới phát hiện, mình không thể chịu đựng được!!
Đúng vậy, không thể chịu đựng được!!
Bởi vì, thần chủ, là Vương Bác Thần!!
Thần chủ là bất cứ người nào bọn họ đều có thể chấp nhận, duy nhất không thể là Vương Bác Thần!!
Vương Bác Thần chậm rãi lên tiếng, vô cùng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bà cụ Triệu và những người khác: “Tôi đã cho nhà họ Triệu các người rất nhiều cơ hội, các người là nhà mẹ đẻ của Thanh Hà, tôi muốn cho các người cơ hội hối hận.
“Thậm chí tôi cũng đã tha thứ cho những lỗi lầm mà các người đã gây ra, nhưng các người, hết lần này đến lần khác, khiêu chiến giới hạn của tôi, hết lần này đến lần khác ép chết người nhà của tôi!”
“Nên, các người, không xứng làm nhà mẹ đẻ của Thanh Hà!!”
Sự thật đã bày ra trước mặt.
Nhưng sự thật này đối với Bà cụ Triệu, Triệu Long và Triệu Hồng mà nói, quá tàn khốc.
Sự thật giống như một con dao, đâm mạnh một nhát vào trái tim của bọn họ, sao đó lại đâm thêm một nhát nữa!
“Cậu, cậu, cậu…”
Bà cụ Triệu chỉ vào Vương Bác Thần, nói liên tiếp ba lời cậu, trong mắt lộ ra sự thống khổ, sự tuyệt vọng đến cực điểm.
Trên khuôn mặt vốn dĩ mang đầy sự đắc ý, ngông cuồng, tự cao, lập tức giống xuyên kịch biến mặt, những biểu cảm đau khổ, hối hận, vô cùng hối hận, thảm thương, thê lương không ngừng thay đổi.
Cuối cùng bà ta che ngực, phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống đất!
Đã bị dọa sợ!
Kinh ngạc!
Sợ hãi!
Hoảng sợ!
Bà ta nhớ lại ngày Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà tổ chức hôn lễ, bà ta đã vô cùng ao ước nói, nếu như con gái nhà họ Triệu có thể gả cho thần chủ thì tốt biết mấy.
Nhưng bây giờ, ước nguyện này đã trở thành sự thật, thật đến mức không thể thật hơn.
Nhưng lại tàn khốc như vậy, vô tình như vậy !
Chương440
Rất nhiều chuyện trước đây, từng cảnh từng cảnh lần lượt hiện lên trong đầu, bà ta nhớ đến năm đó khi đứa con thứ hai đón mình đến đây, nhớ lại cảnh tượng đem Triệu Thanh Hà đang mang thai diễu hành thị chúng, lại nhớ đến chuyện để mặc Triệu Hồng xúi giục Triệu Phương hành hạ Dao Dao.
Nếu như, nếu như mình không bất công như vậy, đối xử với cả nhà con trai thứ tốt hơn một chút!
Sẽ không có kết quả như thế này!
Đây chính là nhân quả luân hồi sao?
Đây chính là báo ứng của ông trời sao?
Đây chính là sự trừng phạt của ông trời với sự bất công của mình sao?
Giây phút này, đột nhiên bà ta có một chút hận chính bản thân mình, cảm thấy mình thật ác độc, vô cùng hận mình!
Tại sao lại phải bất công như vậy? Tại sao phải không hợp tình hợp lý như vậy? Tại sao lại càn quấy như vậy? Tại sao phải…
Đủ thứ suy nghĩ, không ngừng xuất hiện, hành hạ khiến bà ta sống không bằng chết, cuối cùng ngất đi.
Bà ta không khỏi nhớ đến một câu trong “Đào Am Mộng Ức Tự”: Tất cả tội ác đều sẽ gặp quả báo.
Đây, chính là bán ứng, chính là báo ứng của nhà họ Triệu, là báo ứng của bà ta!!
“Tôi không phục, tôi không phục!!”
Khuôn mặt Triệu Hồng đột nhiên trở nên hung ác, gào lên thảm thiết giống như ma quỷ: “Vương Bác Thần, cái tên ác ma này, cái đồ lừa đảo, kẻ giết người này! Anh cố ý dùng thủ đoạn bỉ ổi này để ép chúng tôi, anh cố ý, anh thấy chúng tôi sống tốt nên ngứa mắt! Cái đồ tiểu nhân nhà anh, anh cố ý để chúng tôi ra tay, cố ý che giấu thân phận của mình, chính là vì ngày hôm nay! Anh rất vui đúng không, anh rất cao hứng đúng không!! Vương Bác Thần, cuối cùng anh cũng được như ý nguyện rồi, cái đồ tiểu nhân hèn hạ này, anh đúng là không biết xấu hổ!”
“Lừa đảo? Các người xứng sao?”
Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt sắc như kiếm, đến sát để nhìn Triệu Hồng, giọng nói đột nhiên nâng cao lên, khàn giọng nói: “Tôi, chưa từng che giấu thân phận của mình, từ đầu, tôi đã nói với các người, là các người không tin!”
“Đến bước đường ngày hôm nay, đơn thuần là do các người gây tội thì phải chịu tội, tội ác của mấy người, tội mà mấy người phạm phải, ông trời không báo ứng thì để tôi đến báo ứng!”
“Anh sẽ không được chết một cách tốt đẹp, Vương Bác Thần, anh không được chết tốt!!”
Triệu Hồng đã điên rồi, cô ta ôm đầu, đau khổ quỳ trên mặt đất, tiếng chửi rủa ngày càng nhỏ, tiếp theo là một tiếng hét tuyệt vọng đau đớn đến vặn vẹo.
“AAAA….”
Cô ta đau đớn lăn qua lăn lại khắp sàn nhà, đau đớn không ngừng đập đầu xuống đất, cô ta bắt đầu xé rách quần áo của mình, cắn tay mình, cắn đến mức chảy máu nhưng vẫn không dừng lại.
“Đây, chính là báo ứng của cô.”
Vương Bác Thần không nhìn cô ta nữa, đây chính là hình phạt của anh với Triệu Hồng.
Lúc đó, Triệu Hồng khiến Triệu Phương suýt nữa bị ngược đãi đến chết, bây giờ, Vương Bác Thần trả lại cho cô ta.
Buổi sáng, Vương Bác Thần đã dùng kim châm cứu, châm vào huyệt não của cô ta, cả đời này, cô ta đều sẽ như bây giờ, vô cùng đau khổ, ngay cả chết cũng thành một hi vọng xa vời!
Ánh mắt của Vương Bác Thần rơi trên người Triệu Long.