• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương336

CHƯƠNG 336

“Ông nghĩ Thần chủ là cái gì hả? Mới nãy chính ông là người la rầy Thần chủ, bây giờ lại xin lỗi như thế hay sao? Ông có tư cách gì mà xin lỗi Thần chủ hả?”

“Cái lão già ban nãy không biết mình là ai, cao nhân nhất đẳng gì gì đó đi đâu rồi hả? Mới vừa rồi khuyên người khác nên hiền lành biết điều không phải là hăm hở lắm hay sao? Sao giờ lại sợ hãi thế này hả?”

Chu Mộ chỉ hận không thể bóp chết Canh Phong, nhưng mà bây giờ gã lại không dám làm như thế!

Hiện tại gã còn không dám nhúc nhích chút nào nữa là!

Đám người Lâm Chấn Thiên còn chẳng thèm nhìn Chu Mộ lấy một cái, bọn họ đi tới trước mặt Vương Bác Thần, quỳ một gối xuống đất, lớn tiếng nói: “Lâm Chấn Thiên, tham kiến Thần Chủ!”

“Kiều Thanh Phong, tham kiến Thần Chủ!”

“Vũ Vọng Thiên, tham kiến Thần Chủ!”

Cái gì cơ?

Chuyện này là không thể nào! !

Thần chủ chính là Vương Bác Thần?

Giờ khắc này, Chu Mộ với đám người Lý Thành chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, không dám tin tưởng vì điều này quá khó tin!

Tuy rằng đã đoán được từ trước nhưng đến khi mắt thấy tai nghe, thấy cảnh tam đại chiến thần quỳ lạy trước Vương Bác Thần thì cảm giác rung động này suýt chút nữa làm trái tim họ vỡ nát theo!

Vương Bác Thần chính là Thần Chủ!

Chắc chắn là bọn họ đang nằm mơ, nhất định là bọn họ đang nằm mơ thôi!

Bọn họ bị dọa sợ tới mức không dám kêu la thảm thiết như trước nữa!

Vương Bác Thần thế mà lại là Thần chủ! !

Nhưng chính vào lúc này lại có thêm người chạy tới, sát khí ngút trời, chấn động Cửu Tiêu!

“Bẩm báo Thần Chủ, tứ đại chiến vương đã đến đầy đủ, xin Thần chủ ban chỉ thị!”

“Bát đại chiến tướng đã đến đông đủ, tham kiến Thần chủ!”

“Thập Nhị Huyết Sát đã đến đông đủ, tham kiến Thần Chủ!”

Bùm

Đám người Lý Thành, Chu Mộ, Cổ Thiên Hạc bị dọa sợ gần chết!

Đám người tam đại chiến thần quỳ một chân xuống đất, chờ Vương Bác Thần ra lệnh cho bọn họ!

“Tất cả đứng lên đi.”

Sắc mặt Vương Bác Thần trở nên lạnh lùng.

“Tạ Thần chủ!”

Sụp!

Chu Mộ bị dọa sợ đến độ hai chân như nhũn ra, quỳ thẳng xuống đất!

Sụp! Sụp! Sụp!

Đám người nhà họ Lý cũng sợ hãi quỳ mọp xuống đất!

Trong lòng họ run sợ!
Chương337

CHƯƠNG 337

Run lẩy bẩy!

Can đảm của họ bay biến đi hết!

“Thần chủ tha mạng, Thần chủ tha mạng!”

Chu Mộ bị dọa sợ tới độ vỡ mật, quỳ mọp xuống đất, dập đầu như giã tỏi.

Đám người mà gã dẫn tới cũng dập đầu cầu xin tha thứ. Bụp. Bụp. Bụp. Bụp. Đều tăm tắp không khác gì đánh trống!

Canh Phong đi tới đá Chu Mộ lộn mèo, quát lớn: “Ông là cái thứ gì hả? Xứng mà quỳ trước Thần chủ hay sao? Ông đang làm nhục Thần chủ đấy!”

“Không dám, tôi không dám đâu mà, cầu xin Thần chủ tha cho cái mạng chó của tôi. Tôi sai rồi. Tôi sai rồi mà.”

Chu Mộ lại bò dậy, quỳ mọp xuống đất, dập đầu không ngừng.

Từ đầu đến cuối, Vương Bác Thần không thèm nhìn Chu Mộ.

Mấy người này, chỉ là một lũ hề đang nhảy nhót, chưa có tư cách để anh đối xử đặc biệt.

Vương Bác Thần nhìn Lý Thành đang vô cùng kinh ngạc, u ám nói: “Lý Thành, có thể hủy diệt nhà họ Lý của ông không?”

Bịch!

Lý Thành quỳ xuống đất, kinh hồn bạt vía, giống như một tên hề.

Ông ta hối hận, hối hận lúc đó không hành động!

Ông ta đã hoàn toàn hiểu ra, tin tức mà phủ thống đốc truyền ra chính là cố ý dùng để dẫn dụ ông ta.

Tại sao, tại sao còn phải ra tay? Mình thật ngốc, tại sao không suy nghĩ kỹ càng hơn, tại sao không thể nhẫn nhịn một chút.

Lý Thành run rẩy nói: “Tôi sai rồi, là lỗi của tôi, tôi không nên hại Lý Kì, tôi tình nguyện dẫn theo tất cả người nhà họ Lý, quỳ trước mộ của Lý Kì để sám hối. Bác Thần, không, thần chủ, cầu xin cậu đại nhân đại lượng, cho nhà họ Lý chúng tôi một con đường sống, tôi sẵn lòng tặng tất cả tài sản của nhà họ Lý cho Triệu Thanh Hà. Cầu xin cậu bỏ qua cho chúng tôi, chúng tôi sai rồi, chúng tôi sai rồi.”

Vương Bác Thần không nói gì, ánh mắt thờ ơ.

Lúc trước, anh rất muốn mắng chửi, rất muốn băm vằm Lý Thành, rất muốn hung hăng tát vào mặt Lý Thành!

Nhưng giây phút này anh chỉ cười khẩy!

Bởi vì, người nhà họ Lý không xứng!!

Sinh ra trong một gia đình như thế này là một sự bi ai của mẹ!

“Tôi là ông ngoại của cậu, nhà họ Lý là nhà mẹ đẻ của mẹ cậu, cầu xin cậu nể mặt Lý Kì, cho chúng tôi một con đường sống, chúng tôi tình nguyện sám hối, tình nguyện nhận tội.”

Lý Thành lúc này không tự cao tự đại như lúc trước nữa.

Giống như một con chó già sợ hãi, chỉ hi vọng có thể được sống!

Hối hận, sợ hãi, tự trách, ân hận, vô vàn những cảm xúc khác, đều dâng lên, khiến ông ta phải cho mình một cái tát thật mạnh!

Nếu như, lúc đó không hại chết Lý Kì, vậy thì bây giờ, dưới sự giúp đỡ của Vương Bác Thần, rất nhanh nhà họ Lý có thể trở thành gia tộc quyền thế ở trong nước!

Nếu như, lúc đó không hám lợi đen lòng, vậy thì bây giờ, ông ta chính là ông ngoại của thần chủ, tất cả mọi người nhìn thấy ông ta đều phải cúi đầu!
Chương338

CHƯƠNG 338

Nhưng, tất cả những điều này đều bị bọn họ tự tay chôn vùi!

Bọn họ, đích thân đuổi thần chủ ra khỏi gia tộc!

Trái tim hối hận của ông ta đang rỉ máu!

Lúc trước, ông ta vẫn luôn thèm muốn, con gái nhà họ Lý có thể gả cho thần chủ. Nhưng bây giờ, ông ta biết được, đứa cháu ngoại mà mình đuổi cùng giết tận chính là thần chủ, cảm giác hụt hẫng, hối hận, đau lòng khiến ông ta rất muốn đâm mình hai nhát dao!

Hóa ra, cơ hội trở thành gia tộc quyền thế ở nước R đã bị ông ta tự tay chặt đứt!

Hóa ra, nhà họ Lý, vốn dĩ có thể trở thành sự tồn tại mà tất cả các gia tộc đều ngưỡng mộ, nhưng đã bị ông ta và Lý Kiệu tự tay chặt đứt!!!

Phụt!

Lý Thành phun ra một ngụm máu tươi, cảm giác hối hận xé ruột xe gan kia, cảm giác hối hận tột cùng kia khiến ông ta nôn ra máu!

Tất cả người nhà họ Lý đều sợ hãi quỳ xuống, không dám ngẩng đầu lên.

Lúc trước, bọn họ chế nhạo Vương Bác Thần, còn xỉ nhục Vương Bác Thần là con hoang.

Nhưng bây giờ, đứa con hoang trong miệng bọn họ trở thành đối tượng mà bọn họ phải quỳ lạy, trở thành một sự tồn tại mà bọn họ không có tư cách để ngưỡng vọng!!

Một cái tát này, đánh bọn họ đến mức đầu óc choáng váng, đánh đến mức bọn họ không dám nói câu gì, chỉ biết quỳ lạy.

Lý Nhược Lan ở trong đám người, cũng không dám ngẩng đầu lên, sợ Vương Bác Thần sẽ nhìn thấy mình.

Hôm qua, cô ta còn xỉ nhục Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà, ba cô ta đánh cô ta, bắt cô ta đi quỳ trước mộ của cô, cô ta không nghe, nên đã cãi nhau với ba. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhưng không ngờ, chỉ trong chớp mắt, Vương Bác Thần trở thành thần chủ mà cô ta vẫn luôn sùng bái!!!

Sự chế nhạo to lớn này khiến cô ta đột cảm thấy mình trở thành một trò cười, một trò cười lớn!

“Lý Thành, tôi nói rồi, hôm nay tôi sẽ mai táng nhà họ Lý của ông!”

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn Lý Thành.

Nể mặt nhà họ Lý là nhà mẹ đẻ của mẹ anh, nên anh đã cho nhà họ Lý thời gian một tháng!

Chỉ cần người nhà họ Lý quỳ trước mộ của mẹ anh sám hối, anh sẽ chỉ giết người đứng đầu.

Nhưng người nhà họ Lý, không những không nhận tội, ngược lại không ngừng khiêu khích, tìm đến cái chết!!

Nếu đã như vậy, tại sao anh phải bỏ qua cho nhà họ Lý của ông ta!!

“Lý Thành, ông tự sát đi.”

Ánh mắt của Vương Bác Thần vô cùng lạnh lùng.

Người nhà họ Lý kinh hồn bạt vía, không dám nói gì, cái gì mà vinh quang gia tộc, cái gì mà bá chủ Hà Châu, giây phút này, đều là đồ bỏ đi, bọn họ chỉ muốn sống.

“Ông nội, ông tự sát đi, chỉ có ông chết đi, thì thần chủ mới bỏ qua cho nhà họ Lý chúng ta.”

Một tiểu bối trong nhà họ Lý, tên là Lý Phi Long, nghiến răng nói.

Anh ta không cam lòng khi chết như vậy, chuyện năm đó, anh ta không hề tham gia, anh ta không muốn chết, anh ta không muốn tuẫn táng cùng với nhà họ Lý.
Chương339

CHƯƠNG 339

Sai lầm mấy người phạm phải, dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi gánh vác!

Nghĩ như vậy, không chỉ có một mình anh ta.

Rất nhiều người đều cảm thấy mình rất vô tội.

“Ông nội, năm đó là ông và bác cả hại chết cô Lý Kì, đây là sai lầm mà hai người phạm phải, hai người nên chịu trách nhiệm!”

“Năm đó, chúng con chỉ là một đám trẻ con, không biết gì cả, nghiệp chướng do hai người phạm phải, không nên cho chúng con gánh!”

“Ông nội, cầu xin ông hãy tự sát đi, chúng con không muốn chết, lẽ nào ông muốn để nhà họ Lý tuyệt tử tuyệt tôn sao?”

Lý Nhược Lan, Lý Phi Long và những người khác không phục nói.

Bọn họ cảm thấy bản thân mình rất oan ức, bọn họ không muốn chết như vậy.

“Haha, hahaha.”

Lý Minh vẫn đang cầu xin, giây phút này đột nhiên đứng dậy, nhìn lên bầu trời cười lớn, cười rồi lại cười, nước mắt rơi xuống.

Ông ta lại bị chính con cháu của mình ép tự tử!

Điều này thật xót xa!

Là sự thất bại nhất trong đời này!

Ông cụ đã phát điên!

Người nhà họ Lý nghiến răng nghiến lợi, nhất định phải bắt ông cụ và Lý Kiệu tự sát, như vậy bọn họ mới có thể sống.

Cho dù nhà họ Lý sụp đổ, cũng không sao, chỉ cần còn sống là được!

“Ba, ba cũng đã già rồi, ba chết cũng không có gì cả, ba suy cho chúng con có được không, suy nghĩ cho con cháu đời sau nhà họ Lý có được không, ba và anh cả không muốn sống, nhưng chúng con vẫn còn muốn sống.”

Người nhà họ Lý lần lượt lên tiếng khuyên ông cụ tự sát.

“Mong ông nội hãy tự sát!!”

“Mong ông nội hãy tự sát!!”

“Mong ông nội hãy tự sát!!”

Người nhà họ Lý đang quỳ trên mặt đất, lớn tiếng hét lên.

Lý Thành nhìn bọn họ, vẻ mặt thê lương, hoàn toàn khác với ông cụ oai phong lẫm liệt nhà họ Lý lúc trước.

“Tự tử, tự tử.”

Lý Thành lẩm bẩm, ông ta nhìn Vương Bác Thần, ánh mắt phức tạp, cười một cách thê lương: “Cả đời này của tôi, tính tới tính lui, hại chết cả con gái mình, bây giờ mới biết, nực cười đến mức nào. Bây giờ mới hiểu, sai lầm đáng sợ đến mức nào. Bác Thần, sau khi mẹ cậu chết, tôi nói tôi hối hận, cậu có tin không?”

Vương Bác Thần thờ ơ nhìn ông ta.

Lý Thành cười tự giễu: “Tôi thật sự đã hối hận, chỉ là, tôi không cho phép tôi hối hận, bởi vì tôi là Lý Thành!! Tôi muốn giết chết cậu, không chỉ là vì cảm thấy cậu sống sẽ là một nỗi sỉ nhục của nhà họ Lý, mà cậu còn sống, tôi sẽ nhớ đến mẹ cậu, sẽ cảm thấy nợ mẹ con cậu quá nhiều, tôi không trả được, nhà họ Lý cũng không trả được, nên tôi muốn giết chết cậu, chỉ cần cậu chết đi, tôi mới không còn nợ hai người nữa!!!”

Lý Thành cười khổ lắc đầu: “Tôi thật sự quá sai lầm, đời này của tôi thật sự quá thất bại. Cũng đúng, cũng đúng, vậy tôi sẽ đi xuống âm tào địa phủ, xin lỗi Lý Kì.”

“Lão đại, hiểu nhầm ta rồi.”

Lý Thành nhặt kiếm lên, cười khổ nói với Lý Kiệu một câu, sau đó đâm mạnh vào bụng mình.

Trong mắt Lý Thành hiện lên sự đấu tranh, cố gắng nói: “Bác Thần, đừng…đừng tin nhà họ Vương, người phụ nữ kia…không phải là thứ tốt đẹp gì!”

Nói xong, Lý Thành giống như được giải thoát, thư thái nhắm mắt lại.

Giải thoát rồi, cuối cùng cũng được giải thoát rồi.
Chương340

CHƯƠNG 340

Vương Bác Thần không quan tâm đến Lý Thành nữa, anh nhìn về phía Lý Kiệu đang giống như con chó chết: “Lý Kiệu, đến lượt ông rồi.”

“Đừng, đừng giết tôi, cầu xin cậu đừng giết tôi, tôi là súc sinh, tôi không phải là người, tôi sai rồi, cậu hãy tha cho tôi, chỉ cần cậu tha cho tôi, bảo tôi làm gì tôi cũng đồng ý, tha cho tôi đi.”

Lý Kiệu lúc này, trong mắt chỉ có sự sợ hãi.

Thực ra ông ta đã chết rồi, lúc biết Vương Bác Thần là thần chủ, đã bị dọa mà chết rồi, bây giờ sống chẳng qua chỉ là một cái xác mà thôi, tinh thần của ông ta đã sụp đổ rồi, sống với chết không có gì khác biệt.

“Vương Bác Thần, cậu không thể giết tôi, cậu lớn lên ở nhà họ Lý chúng tôi, nhà họ Lý chúng tôi có ơn với cậu, cậu không thể giết tôi.”

Một đao của Vương Bác Thần chém xuống!

Lý Kiệu đã chết, mắt trợn ngược, tràn đầy sự kinh hãi.

Tất cả người nhà họ Lý đang quỳ trên mặt đất, đều cúi đầu, không ai dám nói gì.

“Người nhà họ Lý, tất cả đều đánh gãy một chân để trừng phạt!?

Vương Bác Thần mặt không biểu cảm nói, từ giây phút mẹ bị giết, anh chỉ còn lại sự thù hận với nhà họ Lý!

Những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, nhưng không có ai dám phản kháng.

Từ ngày hôm nay, thành phố Hà Châu sẽ không còn nhà họ Lý nữa!

Mẹ, con trai báo thù được cho mẹ rồi, mẹ có thể an nghỉ rồi.

Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu, nước mắt rơi đầy mặt.

Chu Mộ và những người khác, vẫn quỳ lạy trên mặt đất, kết cục của nhà họ Lý, khiến bọ họ sợ đến mức hồn bay phách lạc!

“Tam trưởng lão của Thánh Long Đường? Là gì?”

Lúc này, Vương Bác Thần mới nhìn về phía Chu Mộ, giống như bây giờ mới phạt hiện ra còn có người này tồn tại.

“Tiểu nhân biết sai rồi, tiểu nhân biết sai rồi, thần chủ tha mạng, thần chủ tha mạng.”

Đầu Chu Mộ đập đến mức chảy máu.

Canh Phong vội vàng giải thích: “Thưa ngài, Thánh Long Đường là tổ chức hạng ba trong giới võ đạo, thực lực bình thường, đường chủ có thực lực sánh ngang với chiến tướng, bên dưới có năm trưởng lão, một hộ pháp, còn lại đều là đám tôm tép, tổng cộng có hai trăm người.”

“Tiêu diệt.”

Vương Bác Thần thờ ơ nói.

Chu Mộ bị dọa đến mức cả người run rẩy!

Xong rồi, xong rồi, nếu như vì mình là khiến cho Thánh Long Đường bị tiêu diệt, vậy thì, cả nhà ông ta nhất định sẽ chết! Những người của Thánh Long Đường kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ông ta!

Một khi Thánh Long Đường bị tiêu diệt, những kẻ thù kia chắc chắn sẽ truy cùng giết tận ông ta!!

“Thần chủ, cầu xin tha mạng, cầu xin tha mạng, là tôi đáng chết, là tôi đáng chết, không liên quan gì đến Thánh Long Đường.”

“Ở trước mặt thần chủ, ông cũng dám ầm ĩ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK