CHƯƠNG 341
Canh Phong lớn tiếng hét lên, đánh trật khớp hàm Chu Mộ, không thể nào nói chuyện được nữa.
Người của Thánh Long Đường, sợ chết khiếp, không ít người trợn mắt, ngất xỉu tại chỗ.
Vương Bác Thần nhìn Cổ Thiên Hạc.
Trước đó Cổ Thiên Hạc đã bị Canh Phong đánh cho nửa sống nửa chết, vô cùng hung ác hét lên, muốn ra lệnh cho thuộc hạ giết chết Vương Bác Thần và Canh Phong. Nhưng bây giờ, ông ta giống như một con chuột nhìn thấy con mèo, bị dọa đến mức co rúm lại, ngã xuống đất giải vờ chết.
Ông ta chỉ hi vọng, Vương Bác Thần sẽ quên mình đi, tốt nhất là không phát hiện ra mình.
Mẹ nó!!
Ông ta đã từng nói, một khi thần chủ ra tay, ông ta chắc chắn sẽ là người đầu tiên rời đi!
Nhưng, ai biết được Vương Bác Thần chính là thần chủ!!!
Lý Thành, cái lão già ngu ngốc này, mẹ nó ông chết rồi, còn hại chết ông đây.
Đắc tội với ai không được, ông lại đắc tội với thần chủ, ông đây làm quỷ cũng không bỏ qua cho ông!!!
Đừng để ông đây sống, nếu không, ông đây sẽ giết chết tất cả người nhà họ Lý các người, nếu như không phải do mấy tên ngu ngốc mấy người, ông đây sao có thể rơi vào kết cục như thế này!!
Vương Bác Thần đột nhiên nói: “Chấn Thiên nghe lệnh.”
Chấn Thiên chiến thần Lâm Chấn Thiên, một đầu gối quỳ xuống: “Có thuộc hạ!”
“Tối nay, tôi phải nghe được tin tức tiêu diệt Tam giác vàng.”
Vương Bác Thần thờ ơ nói.
Chấn Thiên chiến thần lập tức dẫn theo tứ đại chiến vương rời đi.
Nghe được mệnh lệnh, Cổ Thiên Hạc cũng không giả vờ được nữa, bị dọa đến mức sùi bọt mép, sợ hãi ngất đi!
Ông ta biết, mình không sống được nữa, một khi tin tức ngày hôm nay được truyền đi, tất cả người của tam giác vàng đều sẽ giết ông ta! Đây là tai họa ông ta mang đến!
Người mà cả thế giới này đều không dám trêu trọc lại bị Cổ Thiên Hạc trêu chọc, bên phía tam giác vàng, nhất định sẽ xé xác ông ta. Thủ đoạn trừng phạt người khác ở bên đó vô cùng tàn ác.
“Vương, cậu Vương, cậu, cậu chính là thần chủ.”
Những người nông dân lao động có chút khó tin nhìn Vương Bác Thần, nhưng lại không che giấu được sự hưng phấn và kích động ở trong mắt.
Đây chính là thần chủ trong truyền thuyết, cuối cùng mình cũng đã gặp được.
Nghe nói, một mình thần chủ đàn áp những nước ở phương Tây đến mức không ngóc đầu lên được, khiến nước J sợ hãi rút quân khỏi đảo đánh bắt cá, còn dùng một kiếm đẩy lùi chiến hạm đội của nước A!!
Trước đây, chỉ nhìn thấy người đàn ông trong truyền thuyết này luôn đeo mặt nạ trên các bản tin.
Nhưng bây giờ, lại tận mắt nhìn thấy thần hộ mệnh của nước R, nhìn thấy diện mạo thực sự của anh, sao có thể không kích động, không hưng phấn chứ!
Đây chính là thần chủ ngang hàng với quốc vương!!!
Lão Ngũ vội vàng xua tay giải thích: “Anh Vương, không phải là tôi nói.”
Nhìn những con người giản dị, mộc mạc này, bọn họ làm việc nghĩa, không chút do dự mà đến giúp anh, trong lòng Vương Bác Thần lập tức cảm thấy ấm áp, cũng không khiển trách lão Ngũ, cười nói: “Không sai, tôi chính là thần chủ. Tôi không ngờ, mọi người lại không sợ nhà họ Lý, đứng ra giúp đỡ tôi. Tôi vẫn luôn cho rằng chỗ dựa của tôi chính là thực lực của tôi, nhưng bây giờ tôi cảm thấy, tôi đã sai rồi, chỗ dựa của tôi chính là mọi người, là những người dân siêng năng, cần cù của nước R!!”
Chương342
CHƯƠNG 342
Có người kích động nói: “Thần chủ, đây là điều mà chúng tôi nên làm, ngài đối xử tốt với chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp đỡ ngài!!”
“Đúng vậy thần chủ, ngài bảo vệ chúng tôi, chúng tôi cũng không thể để ngài bị ức hiếp.”
“Ức hiếp ngài chính là ức hiếp chúng tôi, chúng tôi không đồng ý cho người khác ức hiếp ngài!”
“Đúng vậy, chúng tôi tuyệt đối không đồng ý!”
Mắt Canh Phong và những người khác đều đỏ hoe!
Đây, mới là nhân dân đồng lòng!
Lòng dân là cái gì? Lòng dân chính là, biết rõ đối phương rất lợi hại, biết rõ mình có thể sẽ chết, nhưng chỉ cần bọn họ ức hiếp bạn, chúng tôi cũng dám đứng ra giúp đỡ bạn!!
Đây, chính là lòng dân!
“Được rồi, mọi chuyện đã kết thúc rồi, mọi người trở về đi, chăm chỉ kiếm tiền, sống thật tốt, chuyện canh nhà giữ nước cứ giao cho chúng tôi, trách nhiệm sống thật tốt giao cho mọi người. Lão Ngũ, hôm nay dẫn mọi người đi ăn một bữa thật ngon, hướng đến cuộc sống tốt đẹp, hạnh phúc, tiểu Canh, tiếp đãi mọi người thật tốt.”
“Cảm ơn thần chủ!”
“Sau nay, chúng ta trở về nhà có thể chém gió rồi, haha.”
Những người đàn ông giản dị này, cũng không khách khí với Vương Bác Thần.
Theo như bọn họ thấy, cần gì phải khách khí, thần chủ là người của bọn họ, ai khách khí với chính người của mình?
Lão Ngũ dẫn mọi người rời đi, khoe khoang với những người ở bên cạnh: “Mấy tên vô dụng các ông, tôi đã quen biết thần chủ từ lâu rồi, mấy người còn cười nhạo tôi, bây giờ nhìn thấy chưa? Tôi là người đưa thuốc cho thần chủ đó!”
Có người mắng: “Cái lão già nhà ông không phải là người mà, lại còn giấu chúng tôi, ông nhất định phải mời chúng tôi uống rượu!”
Lão Nguc tràn đầy cảm giác ưu việt, hừ nói: “Mấy người đúng là ngu ngốc, thân phận của thần chủ là cơ mật quốc gia, tôi có thể nói với mấy người sao? Ngộ nhỡ mấy tên ngu ngốc các ông nói ra thì phải làm sao?”
….
Vương Bác Thần quỳ trước mộ mẹ mình, rất lâu không nói gì.
Lý Hoàng đưa cho Vương Bác Thần một nén nhang, thở dài một tiếng, đau buồn nói: “Kết thúc rồi, tất cả đều kết thúc rồi.”
Vương Bác Thần liếc nhìn ông ta, cuối cùng cũng nhận lấy nén nhang ngơ ngác nhìn vào bia mộ của mẹ, nhìn bức ảnh của mẹ ở trên bia mộ.
Đúng lúc này, mấy chiếc xe xa hoa chạy đến, Kim Nguyên đi xuống, khẽ nói: “Đại thiếu gia, cậu nên trở về rồi.”
Vương Bác Thần không châm điếu thuốc, anh chìm đắm trong nỗi đau nhói lòng, thẫn thờ nhìn di ảnh của mẹ mình.
Mẹ, cuối cùng con cũng báo thù được cho mẹ rồi!
Nhưng mà mẹ ơi, con không vui một chút nào, con không hề cảm thấy thích thú, không hề cảm thấy vui sướng khi trả được thù.
Mẹ, con thực sự không muốn trả thù, thực sự con không muốn trả thù gì cả, con chỉ muốn mẹ vẫn sống với con.
Chương343
CHƯƠNG 343
Mẹ ơi, con bây giờ đã có đủ sức để bảo vệ mẹ, đủ sức để giúp mẹ phản kháng, đủ sức để mẹ có thể đứng trước mặt nhà họ Vương trút giận.
Nhưng con đã không còn mẹ nữa rồi!
Sau này con cũng không còn mẹ nữa!
Con nguyện đánh đổi tất cả những gì con có bây giờ, chỉ mong mẹ có thể sống lại!
Lý Hoàng mấp máy môi, cuối cùng mở miệng nói: “Nếu mẹ của con biết những thành tựu bây giờ con đạt được, nếu bà ấy biết con đã lập gia đình, bà ấy nhất định sẽ rất hạnh phúc.”
Vương Bác Thần đứng dậy, không quay đầu lại mà lên tiếng: “Mười phần trăm cổ phần mà tôi đưa cho ông là của mẹ tôi cho ông.”
Lý Hoàng sững sờ, yết hậu khẽ di chuyển lên xuống, cuối cùng không nói gì mà bật khóc.
Kim Nguyên tức giận, Vương Bác Thần dám coi ông ta như không khí, tới nhìn cũng không thèm liếc nhìn ông ta một cái!!
Từ trước đến nay, ông ta chưa từng bị người khác khinh thường như vậy, cho dù là bị mắng chửi thì cũng vẫn tốt hơn là bị ngó lơ không đếm xỉa đến!
Bị phớt lờ là sự sỉ nhục lớn nhất đối với một người!!
Bất kể bạn làm gì hay nói gì thì người ta cũng không thèm quan tâm đến.
Ông ta lạnh nhạt nói: “Cậu cả, dòng máu chảy trong người cậu chính là dòng máu của nhà họ Vương. Cậu nên hiểu rằng năm đó mẹ của cậu chỉ là một người phụ nữ xuất thân từ một gia đình nghèo hèn, không xứng với nhà họ Vương. Việc không gả vào nhà họ Vương đối với mẹ cậu mà nói là một chuyện tốt. Tôi biết cậu hận nhà họ Vương, nhưng dù nói như thế nào đi chăng nữa thì cậu cũng là người nhà họ Vương! Trở về đi, ông chủ muốn bù đắp cho cậu, đừng khiến ông ấy phải hối hận, dù sao thì ông ấy cũng là ba của cậu!”
Vương Bác Thần dừng lại bước chân.
Kim Nguyên phát cáu, khinh thường nói: “Gọi cậu một tiếng cậu cả cũng chỉ bởi vì cậu có huyết thống với nhà họ Vương, nếu không thì cậu cũng chẳng là cái thá gì cả. Nhìn cho rõ vị trí của mình đi, đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi, cái mạng của cậu là của nhà họ Vương, nhà họ Vương muốn cậu làm gì thì cậu cũng phải nghe….”
Vương Bác Thần đột nhiên quay người lại, thẳng tay tát vào mặt Kim Nguyên: “Năm lần bảy lượt chọc giận tôi, ông cho rằng tôi không dám giết ông sao?”
Kim Nguyên bị tát đến khóe miệng chảy máu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu cả, cậu đánh tôi cũng không sao, nhưng tôi khuyên cậu đừng khiêu khích nhà họ Vương, nếu không thì cậu gánh không nổi hậu quả đâu. Cậu vẫn còn trẻ, không biết nhà họ Vương đại diện cho điều gì. Cậu còn có vợ con, cho dù cậu không suy nghĩ cho bản thân thì cũng nên nghĩ cho vợ con của mình.”
Bốp!
Vương Bác Thần dùng một chân đạp Kim Nguyên ngã xuống đất, ông ta phun ra một ngụm máu, gãy cả xương ức.
“Đe dọa tôi sao?”
Vương Bác Thần khẽ nói: “Nếu như ông lại dám xuất hiện cách con gái tôi trong vòng 100m, tôi sẽ khiến ông chết không toàn thây!!”
Hai người đàn ông trung niên mặc trang phục nhà Đường tiến lên chặn trước mặt anh: “Cậu cả, đừng làm khó chúng tôi.”
“Cút!!”
Vương Bác Thần đột nhiên hét lên, sát ý từ trên người anh toả ra khiến hai người đó lùi lại hai bước, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
Chương344
CHƯƠNG 344
Luồng sát ý vô cùng mạnh mẽ!
Hai người bọn họ có thể đi ra từ trong bãi xác chết, thế mà bây giờ lại cảm thấy khiếp sợ như vậy!
Cả hai nghiến răng cản đường Vương Bác Thần một lần nữa.
“Muốn chết à!”
Vương Bác Thần đột ngột ra tay, nhanh như chớp, cả hai người đó chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra thì đã ngã lăn ra đất.
Kim Nguyên ôm lấy ngực, đôi lông mày khẽ nhíu lại, ngay cả ông ta cũng không nhìn rõ tốc độ ra tay của Vương Bác Thần!
Vương Bác Thần đằng đằng sát khí, lạnh lùng nói: “Quay về nói với Vương Hạo, đừng quấy rầy tôi, nếu không thì tôi sẽ diệt cả nhà họ Vương!”
Ánh mắt Kim Nguyên trở nên u ám, lần thứ ba, đây là lần thứ ba rồi!!
Một đứa con ngoài giá thú, vậy mà năm lần bảy lượt khiến ông ta mất mặt!!
Đường đường là quản gia nhà họ Vương, thân phận cao quý, không ai dám khinh thường ông ta! Ngay cả những người đứng đầu của một số gia tộc lớn cũng phải khép nép hạ mình khi gặp ông ta!!
Vương Bác Thần chỉ là một đứa con ngoài giá thú, vậy mà cứ tưởng mình là con cả danh chính ngôn thuận của nhà họ Vương! Nếu không phải nhờ cậu ta mang trong mình dòng máu của Vương Hạo thì cậu ta cũng chẳng hơn nỗi một con chó của nhà họ Vương!
Thật là lớn gan lớn mật, dám tát vào mặt của tôi! Chỉ là một tên lính đã giải ngũ mà thôi, nếu không phải bởi vì cần máu của cậu cứu mạng cậu chủ thì ngay cả đến cơ hội cậu được đứng trước mặt tôi nói chuyện cũng không có đâu!
Tưởng rằng tôi không dám giết cậu vì sợ thân phận cậu sao?
Sắc mặt Kim Nguyên thay đổi liên tục, ông ta chịu đựng cơn đau dữ dội, nhìn Vương Bác Thần rời đi, sau đó hung hăng đá hai người đang nằm trên mặt đất: “Đồ vô dụng, làm việc gì cũng thất bại nhiều hơn là thành công!”
Kim Nguyên phun ra một ngụm máu, nghiến răng nghiến lợi, cơn đau quặn thắt ở lồng ngực khiến ông ta phải hít sâu một hơi, buộc lòng phải liên hệ với ông chủ. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Xem ra đứa con hoang này không nếm trải qua đau khổ thì không biết xã hội nguy hiểm!
Đợi đến khi cậu cùng đường bí lối, đến khi cậu nhìn thấu được sự nham hiểm của lòng người, tự khắc cậu sẽ quay lại cầu xin tôi đưa cậu về nhà họ Vương thôi!
Để tôi xem cậu có thể cứng đầu được bao lâu!
Kim Nguyên liếc nhìn ngôi mộ cô độc cách đó không xa, hừ lạnh một tiếng, sau đó lên xe rời đi.
Lúc này, tất cả các gia tộc lớn ở Hà Châu đều im bặt như ve sầu mùa đông.
Nhà họ Lý diệt vong rồi!!
Đó là một gia tộc đứng đầu Hà Châu, là bá chủ của Hà Châu, thế mà lại bị xoá sổ rồi!!
Thế lực Hà Châu đã thay đổi hoàn toàn!!
Họ Hồ, họ Ngô và họ Trần, ba gia tộc lớn này, dặn đi dặn lại người nhà của mình rằng kẻ nào khiêu khích Vương Bác Thần sẽ bị chôn sống!!
“Người nhà họ Lý thật đáng đời, dám chọc giận Thần chủ, bọn họ không chết thì ai chết chứ!”
Hồ Kiệt và những người khác đều đang suy nghĩ làm sao nhân cơ hội này đẩy gia tộc mình tiến xa hơn.
Chương345
CHƯƠNG 345
Nhà họ Lý bị diệt, gia tộc Nam Cung, nhà họ Tôn, nhà họ Trang và các gia tộc khác đều xảy ra chuyện, điều này đã làm thay đổi hoàn toàn kết cấu cũ của thành phố Hà Châu, đây là một cơ hội tốt để giành lấy thị trường.
“Ngay sau khi con khủng long bạo chúa nhà họ Lý chết, thế lực tiếp theo lên nắm giữ vị trí đứng đầu tất nhiên là công ty Hoa Nguyên. Thần chủ đang lót đường cho bọn họ, nếu chúng ta muốn chiếm lấy thị trường thì cũng phải suy tính đến công ty Hoa Nguyên một chút, chịu tổn thất chút cũng chẳng sao, chỉ cần chúng ta có thể liên kết với công ty Hoa Nguyên, trở thành đối tác với Triệu Thanh Hà, vậy thì sau này nhà họ Ngô chúng ta mới có một tương lai tốt đẹp.”
Ngô Kỳ Long đã tập hợp một số thành viên của nhà họ Ngô lại, nghiêm túc phân tích cho bọn họ nghe.
Cùng lúc đó, nhà họ Trần cũng đang tổ chức một cuộc họp nhỏ như vậy.
“Nhà họ Lý thật ngu xuẩn, dám đắc tội với Thần chủ! Tôi nghe nói, những người dưới trướng của Thần chủ bao gồm tam đại Chiến thần, tứ đại Chiến Vương, bát đại Chiến tướng, thập nhị Huyết sát, tất cả bọn họ đều đã đến!”
Năm tỉnh Giang Nam, rất nhiều người đang thảo luận.
Tất cả các gia tộc lớn đều đang để mắt đến động tĩnh ở Hà Châu!
Thần chủ đang trấn thủ ở đó, người nhà họ Lý chọc thủng bầu trời, ánh mắt của toàn thiên hạ đều bị Hà Châu thu hút.
“Việc điều động thủ hạ của Thần chủ đã khiến thiên hạ náo loạn một phen. Nghe nói Chiến thần Chấn Thiên đưa người đến Tam giác Vàng, trong vòng một giờ đã san bằng Tam giác Vàng, tôi còn nghe nói người nhà họ Lý đã ngấm ngầm cấu kết với Tam giác Vàng muốn ra tay với Thần chủ!”
“Người nhà họ Lý đúng là tự tìm đến cái chết mà, bị diệt vong cũng đáng đời lắm! Còn có Thánh Long Đường của giới võ lâm cũng ra tay giúp nhà họ Lý, cũng không tránh khỏi kết quả diệt vong!”
“Chậc chậc chậc, thật không biết những người đó nghĩ cái gì nữa, trong đầu toàn là bả đậu sao, dám chống lại Thần chủ, thật là không biết tốt xấu.”
Năm tỉnh của Giang Nam đạo theo việc nhà họ Lý bị diệt, gió mây đổi màu, thời cuộc biến đổi.
Khắp nơi đều đang nói về chuyện này.
Sáu gia tộc lớn của Giang Nam đạo nhao nhao bắt đầu tự kiểm tra, vì sợ Thần chủ sẽ mượn cơ hội này chấn chỉnh toàn bộ năm tỉnh của Giang Nam Đạo.
Người nhà họ Lý thật là một đám heo ngu xuẩn, lại đi cấu kết với đám người Tam giác Vàng và Thánh Long, đúng là tự tìm lấy cái chết mà!
Lý Thành, ông nên mừng vì mình đã chết, nếu không bọn tôi cũng sẽ giết ông!
Sáu đại gia tộc đều tức giận nghiến răng nghiến lợi, một khi Thần chủ nhân cơ hội này ra tay, tất cả các gia tộc ở năm tỉnh Giang Nam Đạo sẽ gặp xui xẻo!
Ai mà chẳng lén lút làm chuyện trái với lương tâm? Có thể phát triển thành một gia tộc thì làm sao có thể duy trì bản tính lương thiện chứ?
Trong mắt họ, chuyện của nhà họ Lý là một cảnh cáo!
Một lời cảnh cáo cho tất cả các gia tộc ở năm tỉnh Giang Nam Đạo!
“Lão già Chu Mộ này, hại chết Thánh Long Đường của chúng ta!”
“Câm miệng, sau này đừng nhắc tới Thánh Long Đường nữa, Thánh Long Đường không còn nữa rồi, không biết sao? Các người muốn chết thì cũng đừng kéo tôi theo.”
“Chu Mộ còn có con trai mà nhỉ? Giết nó đi!”
“Đến bệnh viện nơi Chu Mộ nằm điều tra đi, tìm cái lão già đáng chết đó, dám đắc tội với Thần chủ, khiến Thánh Long Đường của chúng ta bị diệt, không thể cho ông ta sống yên ổn được!”
Chuyện Thánh Long Đường bị diệt, nguyên nhân vì Chu Mộ mà ra.