• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương396

CHƯƠNG 396

“Đi thì đi, ba dẫn con đi. Thanh Hà, hôm nay em cũng nghỉ làm đi, chúng ta dẫn con nhóc này đi tìm lá cây.”

Vương Bác Thần có chút đau đầu nói.

Hiện giờ giáo viên đều là kiểu này sao, mỗi lần giao bài tập về nhà cho bọn nhỏ, đều giống như giao cho ba mẹ của chúng.

Bây giờ còn đỡ, Dao Dao chỉ mới đi nhà trẻ, nếu sau này học tiểu học, mỗi lần làm bài tập về nhà đoán chừng trong nhà sẽ loạn như gà bay chó sủa.

“Ba ơi, nhanh lên nào.”

Dao Dao với vẻ mặt kinh thường mà ngước mắt nói: “Con chỉ là một đứa trẻ mà đã dậy sớm như vậy, ba là người lớn rồi, nhưng lại dậy muộn, thật đáng xấu hổ.”

Sau khi rửa mặt xong, một nhà ba người Vương Bác Thần xuất phát.

Cũng bởi vì là ở Hà Châu, chứ nếu ở đây là ở phương Bắc thì vào những ngày mùa đông thế này kiếm đâu ra lá cây mà tìm chứ?

“Ý của Lan tổng là tập đoàn Lý thị ở bên này sẽ sáp nhập vào công ty Hoa Nguyện, trở thành một xí nghiệp lớn. Phía bên cậu hai cũng có ý này, anh cảm thấy thế nào?”

Triệu Thanh Hà dò hỏi, chủ yếu là cô vẫn muốn biết thái độ của Vương Bác Thần đối với nhà họ Lý.

Hiện giờ nhà họ Lý đã ngã ngựa, làm kinh động tới toàn bộ Hà Châu, khắp nơi đều khiếp sợ.

Bây giờ mọi người đều đang chờ xem biến động của tập đoàn Lý thị thế nào, không ít người dõi mắt nhìn chằm chằm, không dám làm hành động thiếu suy nghĩ.

Vương Bác Thần thấy một chiếc lá hạnh, anh không nói gì.

Triệu Thanh Hà dịu dàng nói: “Ông cụ Lý với Lý Kiệu đã chết, em biết trong lòng anh rất hận nhà họ Lý, nhưng cũng không ít người nhà họ Lý là vô tội. Hơn nữa, nhà họ Lý dù sao cũng là nhà mẹ đẻ của chúng ta, cậu hai bên này cũng đã suy nghĩ một chút cho chúng ta, anh cảm thấy sao?”

Vương Bác Thần lạnh lùng nhìn cô, thờ ơ nói: “Anh với ông ta, không thân thiết.”

Triệu Thanh Hà bất đắc dĩ, cô biết một khi cô nói ra lời này, chắc chắn sẽ khiến anh không vui, nhưng anh có thể không chấp nhận, bản thân cô lại không thể làm như vậy. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô là vợ của anh, phải giúp anh xử lý những chuyện này, có một số việc cũng chỉ có thể là cô đứng ra giải quyết.

Anh có thể không nhận Lý Hoàng là cậu hai, nhưng bản thân cô không thể không nhận.

Triệu Thanh Hà tin, mẹ̣chồng ở trên trời linh thiêng, nhất định cũng sẽ tán thành cô làm như vậy.

“Theo ý của em là công ty Hoa Nguyện cùng tập đoàn Lý thị không cần sát nhập, bên phía tập đoàn Lý thị để cho cậu hai tự mình xử lý, còn em chỉ cần toàn tâm toàn ý phát triển công ty Hoa Nguyện. Một chuyện khác nữa chính là gần đây em dự định hợp tác với nhà họ Ngô, đầu tư vào một bộ phim điện ảnh. Còn có, hai ngày nay luôn có một cô gái tới công ty, nói là nhân viên bán xe, anh mua xe chỗ cô ấy, rốt cuộc là chuyện khi nào vậy?”

Triệu Thanh Hà liếc mắt nhìn Vương Bác Thần, nghĩ nghĩ một lúc lại nói: “Gần đây em nghe nói, có tư bản nào ở nước ngoài muốn tới Hà Châu, nghe nói là một vị công tử tài phiệt nào đó, mọi người đều muốn tạo quan hệ, chúng ta có cần tạo quan hệ không? Hay là bỏ đi, trước tiên cứ bắt đầu từ đây cho tốt trước đã.”

Vương Bác Thần nhìn Triệu Thanh Hà, giọng điệu bình tĩnh nói: “Công tử tài phiệt tới cùng với Triệu Hồng.”

Triệu Thanh Hà cứng đờ, sắc mặt trở nên u ám: “Cô ta làm cái gì em cũng không quan tâm, nhưng nếu cô ta dám tới quấy rầy gia đình chúng ta, lần này em sẽ không ngăn cản anh nữa
Chương397

CHƯƠNG 397

“Hồng à, con thật sự muốn đầu tư cho bọn họ sao?”

Triệu Long nghi hoặc hỏi, tuy nói tứ đại gia tộc cùng với nhà họ Lý đã trở thành chuyện quá khứ, nhưng nhà họ Triệu ở trước mặt các gia tộc như nhà họ Hồ cũng không được xem là cái thá gì.

Một khi dồn người khác tới đường cùng, vậy nhà họ Triệu khả năng gặp nguy rất cao.

Triệu Hồng gật đầu: “Ba cứ yên tâm đi, Jonh tới đây để đầu tư chính là vì muốn tìm tới con, hơn nữa con đã quyết định rồi, tuần sau sẽ cùng với anh ta đi lãnh giấy kết hôn. Gia tộc Jonh có tên trong bảng xếp hạng Forbes, những gia tộc ở Hà Châu kia nếu đem so sánh với họ, không phải chỉ là dế nhũi thôi sao.”

Triệu Long xấu hổ mà cười cười, nếu những gia tộc họ Hồ đó chỉ là gia tộc dế nhũi, vậy nhà họ Triệu đến cả dế nhũi cũng không bằng.

Có điều chuyện này đối với nhà họ Triệu cũng là một cơ hội lớn, ông ta nghe nói Triệu Thanh Hà cũng lần nữa vẽ bản thiết kế, nhà họ Hồ, nhà họ Ngô lần này cũng tham gia.

Nếu một khi hoàn thành, những dự án mà bên nhà họ Triệu phụ trách so với những dự án bên Triệu Thanh Hà chắc chắn sẽ thua kém hơn, đến lúc đó chắc chắn thần chủ sẽ càng thêm chú trọng công ty Hoa Nguyện.

Mà nhà họ Triệu ở bên đây nói không chừng sẽ bị trách cứ.

Hiện giờ tốt rồi, con gái của ông ta là Triệu Hồng dẫn về một tư bản nước ngoài, đây chính là nắng hạn gặp mưa sa. Nếu có thể để gia tộc Jonh tham gia vào, vậy chắc chắn so với công ty Hoa Nguyện thì phần thắng sẽ nhiều hơn.

Triệu Thanh Hà muốn mượn chuyện này mà dập tắt đi mộng đẹp trong đầu nhà họ Triệu, cũng sẽ trở thành là lời nói suông.

Tuy rằng Triệu Thanh Hà cũng không phải nghĩ như vậy, nhưng Triệu Long cảm thấy Triệu Thanh Hà chính là nhằm vào nhà họ Triệu, là không đội trời chung với nhà họ Triệu.

“Thế thì tốt rồi, tiện nhân Triệu Thanh Hà kia đang vênh váo tự đắc, nhà họ Triệu chúng ta làm gì có lỗi với cô ta chứ? Vậy mà muốn trả thù nhà họ Triệu chúng ta, đồ lòng lang dạ sói, vô ơn bội nghĩa, lúc này đây, chúng ta mượn sức lực của gia tộc Jonh đè chết Triệu Thanh Hà. Còn có cả thằng con rể Vương Bác Thần kia, nhất định không thể bỏ qua cho nó, nỗi nhục nhã lớn nhất trong đời này của ba chính là do cậu ta mang đến cho ba!!”

Vẻ mặt Triệu Long tràn đầy sự thù hằn nói, nhớ tới lúc đó ông phải chịu nhục trước Vương Bác Thần, liền hận không thể chém chết Vương Bác Thần.

Triệu Hồng căm hận nói: “Lần này con trở về, chính là muốn thay em trai báo thù, con nhất định sẽ khiến cho Triệu Thanh Hà với Vương Bác Thần sống không yên ổn!”

Nhắc tới con trai, Triệu Long liền đau lòng, trước đó vì muốn đối phó Vương Bác Thần, uy hiếp Triệu Thanh Hà, Triệu Húc đã liên hệ với Lý Trạch Hoa, kết quả là bị Vương Bác Thần giết chết.

Một mạng này, nhất định phải tính cho rõ!

“Húc chết quá thảm, ba phải tự tay giết chết cái tên Vương Bác Thần đó!”

Giọng Triệu Long run run nói.

Bà cụ Triệu đi vào, ngồi xuống ghế nói: “Hồng à, nếu con đã trở về, nhà họ Triệu chúng ta bây giờ dựa cả vào con. Ngàn vạn lần đừng xem thường Vương Bác Thần, mối quan hệ của anh ta với Tư Lam và Canh Phong rất tốt, trong một thời gian ngắn khó mà gây sóng gió được.”

Triệu Hồng cười lạnh nhạt nói: “Bà nội, bà cứ yên tâm đi, lần này Jonh tới, chính là đi tạo quan hệ với đế đô, những nhân vật lớn bên trên dĩ nhiên sẽ tự mình đưa tới cửa. Hơn nữa gia tộc Jonh lần này đã chuẩn bị 5 tỷ đôla để đầu tư, bọn người Triệu Thanh Hà có nhiều tiền tới vậy sao? Đó là tiền đôla! Nếu đổi thành tiền của chúng ta chính là mấy trăm nghìn tỷ!”

Bà cụ Triệu lập tức cười tới mức nếp nhăn trên mặt run run theo, đôi mắt cũng không mở lên nổi: “Được được được, Triệu Hồng con có tiền đồ, lần này, cho dù chúng ta dùng tiền để đập, thì cũng phải đập chết đôi nam nữ chó chết kia! Con nói thế nào thì chúng ta liền làm theo thế đó.”
Chương398

CHƯƠNG 398

“Đúng đúng đúng, hiện giờ mối quan hệ của Triệu Thanh Hà với nhà họ Hồ và nhà họ Ngô vô cùng tốt, trước tiên chúng ta chặt đứt hai nhà đó, một mình Triệu Thanh Hà, cô ta cũng không làm nổi trò trống gì.”

Tên cáo già Triệu Long nở nụ cười gian xảo.

Triệu Hồng cười một cách nham hiểm nói: “Con sẽ tận dụng mối quan hệ với Jonh, trước tiên là ép chết nhà họ Ngô với nhà họ Hồ, buộc ngừng công trình của Triệu Thanh Hà. Với lại ba à, ba đem tư liệu có liên quan tới Vương Bác Thần đến cho con một phần đi, tất cả người liên quan tới anh ta, một người con cũng không buông tha! Buổi chiều Jonh sẽ tới nhà chúng ta, các người biểu hiện tốt một chút, đây là cơ hội tốt cho nhà họ Triệu chúng ta.”

Nhà họ Ngô.

Ngô Kỳ Long chỉ vào Bạch Liên Thành, lạnh lùng mắng: “Bạch Liên Thành, ông tốt nhất nên thu hồi tâm tư của mình lại đi, ngài Vương không để ý tới ông chính là may mắn lớn nhất của ông đó, biết không? Ngài Vương không phải là người ông có thể đặt tâm tư trèo cao được đâu.”

Sắc mặt Bạch Liên Thành lập tức thay đổi, ông ta nhíu mày nói: “Lão Ngô, không tới nỗi như vậy chứ? Lời nói này của ông thật sự làm tổn thương người ta quá rồi đó.”

Ngô Kỳ Long liếc mắt nhìn ông ta nở nụ cười lạnh nói: “Tổn thương ông à? Bạch Liên Thành, nếu không phải vì chúng ta quen biết nhiều năm như vậy rồi thì ông đây cũng không rảnh mà để ý tới chuyện sống chết của ông đâu, hiểu không?”

“Ông cũng đừng có nghe ngóng về ngài Vương, cũng đừng nghĩ chạy tới xin lỗi, sau này có cơ hội tôi sẽ tìm ông. Nhưng mà, nếu ông dám chạy tới quấy rầy ngài Vương thì ông sống chết thế nào cũng chưa biết được đâu.”

“Bạch Liên Thành, ông nhớ kỹ cho tôi, ngài Vương là người mà ông vĩnh viễn không thể nào trêu chọc được, đừng nói đến việc ông có vài nghìn tỷ, nhà họ Ngô tôi cũng có gia sản trên chục nghìn tỷ, nhưng không tính là gì cả? Đến xách giày cho ngài Vương cũng không xứng!”

Vẻ mặt Bạch Liên Thành khẽ kinh ngạc, ông ta không ngờ tới việc người quen biết với ông ta nhiều năm như Ngô Kỳ Long lại nói ra lời nói như thế.

Không phải là quá coi trọng anh sao.

Ban đầu ông ta cho rằng Vương Bác Thần lợi hại nhất ở chỗ thân phận của anh, là thầy của thần y Hoa, nhưng điều đó cũng không tới mức khiến cho gia chủ của nhà họ Ngô là Ngô Kỳ Long sợ hãi tới như thế này.

Không sai, chính là sợ hãi.

Ở trong mắt Ngô Kỳ Long, ông ta thấy được nỗi sợ hãi, thấy được sự thần phục!

Ngô Kỳ Long là gia chủ của nhà họ Ngô, đáng lẽ không nên có chuyện này!

Ông ta còn muốn hỏi cái gì đó, nhưng Ngô Kỳ Long sớm đã đoán được tâm tư của ông: “Cái gì cũng đừng nên hỏi, cái gì cũng đừng động tới, tôi nói thêm với ông một câu như này, chỉ cần chuyện liên quan tới ngài Vương, tốt nhất ông đừng động vào, chúng ta không có tư cách nhúng tay vào chuyện của ngài Vương, ông hiểu chưa?”

Bạch Liên Thành không thể nào tin được nhìn chằm chằm Ngô Kỳ Long.

Ngô Kỳ Long hít một hơi thuốc thật sâu, ánh mẳt xa xăm nói: “Có một số việc, vẫn là không nên biết thì tốt hơn, ông biết càng nhiều thì chỉ càng thêm sợ hãi.”

Vẻ mặt Bạch Liên Thành thay đổi hoàn toàn, nhìn bộ dạng này của Ngô Kỳ Long, ông ta lập tức im bắt không dám mở miệng hỏi.

Ông ta đem tất cả câu hỏi nuốt ngược trở vào bụng.
Chương399

CHƯƠNG 399

Người có thể dọa Ngô Kỳ Long thành cái bộ dạng này thì chắc chắn ông ta không thể trêu vào được, cũng không thể nào dò hỏi được.



Giang Nam, Kim Lăng nhà họ Chu.

Ánh mắt của Chu Cảnh tràn ngập sự oán hận, dường như khung cảnh non nước hữu tình ở Giang Nam cũng khó mà dập tắt nỗi hận trong lòng của ông ta!

Đó là nỗi nhục nhã lớn nhất trong đời ông ta!

Từ khi từ trong bụng mẹ chui ra, ông ta chưa từng nếm trải sự nhục nhã nào lớn như vậy!

Mà người khiến cho ông ta nhận lấy sự nhục nhã lớn này lại là một tên nhóc mới có hơn hai mươi tuổi đầu!

Đây là chuyện vô cùng nhục nhã!

Ông ta chính là ông hai của nhà họ Chu, dậm chân một cái, năm tỉnh Giang Nam đều phải rung chuyển.

Thế mà ông ta lại bị một tên miệng còn hôi sữa bắt phải quỳ xuống, làm trò cười trước mặt mọi người, còn bị tát mấy cái!

“Được lắm!”

Chu Cảnh càng nghĩ càng tức giận, đá cái bàn trước mặt, băng gạc quấn trên mặt đẫm máu vì vết thương hở miệng, đau đến khóe môi ông ta run rẩy.

Trên mặt dù có đau đớn thì cũng không bằng nỗi sỉ nhục trong lòng!

“Chú hai, nhất định không thể buông tha cho anh ta!”

Chu Lam Lam nghiến răng nghiến lợi nói, mặt cô ta cũng sưng không thua gì ông ta, đầu cũng to như đầu heo.

Bởi vì vậy, hiện giờ cô bị những phú nhị đại chê cười.

Vậy mà bị những tên dế nhũi Hà Châu dạy dỗ, còn không dám đánh người ta, bị người ta ép quỳ tới hơn 3 giờ. Mãi cho tới khi mặt của chú hai cô thành đầu heo thì mới có người xuất hiện đưa bọn họ trở về.

Mất hết mặt mũi mà!

Thật sự là nỗi nhục khắc cốt ghi tâm!

“Lần này, là do chú bất cẩn, không ngờ nó lại mạnh như vậy.”

Chu Cảnh đè nén lửa giận trong lòng, hừ lạnh nói: “Nếu không phải tên phế vật Viên Trình kia đã chết thì cũng không tới nỗi thành ra như bây giờ! Cái tên phế vật đó, sớm không chết muộn không chết, lại cố tình vào lúc đó mà phát bệnh tim mà chết. Lần sau ta sẽ không mắc sai lầm như thế nữa, ta phải khiến cậu ta phải sống không bằng chết!”

Chu Cảnh nở nụ cười gian xảo nói: “Cái chết của Viên Trình cũng không phải xấu, một vị võ đại sư chết, tin này cũng đủ làm chấn động toàn bộ Giang Nam!”

Trong mắt Chu Lam Lam hiện lên sự hung ác, hơi nheo mắt nói: “Chú hai, ý của chú là muốn nói…”

“Môn phái chính thống không dễ chọc vào như vậy, đệ nhất công phu thực chiến là minh tinh Châu Phong trong giới giải trí, chính là môn phái chính thống, năng lực của anh ta rất mạnh.”

Sắc mặt Chu Cảnh không tốt, tiếp tục nói: “Viên Trình cũng có quen biết trong môn phái, thỏ chết cáo buồn, những người đó chắc chắn sẽ muốn một lời giải thích.”

“Hồ Thăng bị đánh gãy hai chân, con cảm thấy nhà họ Hồ sẽ im lặng mà bỏ qua chuyện này sao?”

Nhà họ Hồ ở Giang Nam, tồn tại cũng không thua gì nhà họ Chu!

Cũng là ngón tay cái của năm tỉnh Giang Nam!
Chương400

CHƯƠNG 400

Nói tới đây, Chu Cảnh trầm giọng nói: “Dĩ nhiên điều quan trọng nhất… chính là… nhà họ Vương.”

Chu Lam Lam nghe vậy vô cùng vui mừng, vội vàng nói: “Chú hai, nhà họ Vương cũng ra tay sao?”

Chu Cảnh bình tĩnh nói: “Chuyện này, con kín miệng cho chú, con chỉ cần biết chỗ dựa sau lưng nhà họ Chu của chúng ta, chính là nhà họ Vương, như thế là được rồi.”

Chu Lam Lam vội vàng gật đầu, nhịn không được mà vui sướng.

Dế nhũi Hà Châu, các người chờ đó cho bà, đồ đoạn tử tuyệt tôn, tôi không làm cho gia đình các người vạn kiếp bất phục, tôi không phải tên là Chu Lam Lam!

Lần này, ngay cả thần tiên cũng không thể nào cứu được các người!

Một vị đại tông sư chết, có sức ảnh hưởng rất lớn!

Năm tỉnh Giang Nam có toàn bộ nhân khẩu hơn trăm triệu, cũng chỉ có được ba vị đại tông sư.

Mà Viên Trình, là vị thứ tư!

Chỉ là, vị đại tông sư thứ tư này đã chết!

Chết ở Hà Châu!

Bị một tên dế nhũi khiến cho đang sống sờ sờ tức chết!

Đây là chuyện mà toàn bộ giới võ đạo của năm tỉnh Giang Nam không bỏ qua được, đây là khiêu khích quyền uy của giới võ đạo!

Là miệt thị đối với giới võ đạo, là miệt thị đối với đại tông sư, là sự nhục nhã!

Giới võ đạo của năm tỉnh Giang Nam sẽ tức giận!

Giới võ đạo nước R sẽ nổi giận!

Ba vị đại tông sư của Giang Nam sẽ tự mình đứng ra, bất kể là ai cầu tình, cũng sẽ không bỏ qua!

Vương Bác Thần với Triệu Thanh Hà nhất định phải chết!

Quần chúng bên ngoài sẽ kích động!

Bọn họ sẽ cho rằng đại tông sư chết, khiến cho năm tỉnh Giang Nam có biến động!

Cuồng phong nổi lên, sóng ngầm cuồn cuộn. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Không còn nghi ngờ gì, Hà Châu sẽ trở thành trung tâm của đầu sóng ngọn gió.

“Sư phụ đối với tôi ân trọng như núi, không có sư phụ, đã không có Châu Phong tôi của hôm nay. Một ngày là thầy suốt đời là cha, Châu Phong tôi sẽ thay Người báo thù!”

Giới giải trí, đệ nhất công phu thực chiến-Châu Phong đã lên tiếng!

“Tôi-Châu Phong, sẽ tự mình đi tới Hà Châu báo thù, đến chết mới thôi!”

Giới giải trí lập tức bùng nổ!

Nhiều người có tên tuổi cũng đi theo bảo vệ Châu Phong!

Người trong chính phái bi phẫn cùng đau lòng tột cùng.

“Sư phụ tôi, sống quang minh lỗi lạc, vì nghĩa mà tận tụy. Hiện giờ lại bị người ta hại chết, chết thảm ở Hà Châu, tôi thay mặt môn phái, không chấp nhận chuyện này! Võ đạo Giang Nam, không chấp nhận chuyện này!”

“Huyết hải thâm thù này, đến chết mới thôi!”

“Hiệp hội võ đạo Giang Nam, lên tiếng tán đồng chuyện báo thù rửa hận, đây là việc trong giới võ đạo, người ngoài giới không cần xen vào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK