• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương461

CHƯƠNG 461

Trong trận chiến này, quân Tây khiếp sợ, chạy tán loạn trong gió, đánh tan rã trong năm nghìn dặm. Đệ nhất đế quốc sợ hãi đến nỗi đình chiến cầu hòa!

Và Vương Bác Thần đã trở nên nổi tiếng trong một trận chiến!

Huyết Sát Vệ thậm chí còn vươn danh thiên hạ, và được mệnh danh là đội quân số một thế giới!

Bây giờ, Vương Bác Thần dẫn theo Huyết Sát Vệ canh bước đến nhà họ Chu, có thể thấy Vương Bác Thần tức giận đến mức nào rồi!

300 Huyết Sát, thống trị thiên hạ!

Kẻ ngăn cản tất chết, người chen vào tất vong!

Nước R muôn năm, lòng trung bất diệt!

Kẻ xâm phạm biên giới, dù mạnh cũng giết!

Đây không phải Nước R tự xưng mà là sự đánh giá của cường quốc trên thế giới như Đệ nhất đế chế đối với Huyết Sát Vệ!

Về phía Đệ nhất đế quốc, thậm chí còn có một câu nói sợ hãi rằng “máu ác bất diệt, vĩnh viễn không xâm phạm Nước R” .

Bây giờ, Vương Bác Thần đã triệu tập ba trăm Huyết Vệ, nếu không giết người đến máu chảy thành sông, quyết không thôi!

Kẻ động vào anh em tôi, chết!

Người động vào người nhà anh em tôi, giết!

“Dạ!!!”

Tư Lam hét lên.

“Phẫn nộ” đã không đủ để diễn tả tâm trạng của họ lúc này!

Vào lúc này, bầu trời trên toàn bộ Hà Châu bị bao phủ bởi những đám mây chết chóc, một bầu trời đầy máu!

Lúc này, trên núi Trung Nam, một người già mặc áo đạo sĩ, đang ngồi thiền trên tấm chiếu, hai mắt chợt mở, vội vàng bước ra khỏi lá bùa, nhìn về phía đông nam Nước R, mắt hít lại, trong mắt nổi lên vẻ kinh hãi.

“Giang Nam, lại xảy ra chuyện gì? Sao sát khí ngập trời, màu máu cuồn cuộn ngất trời? Sao sát khí ập đến, lửa giận dồn dập đến Tử Phủ, đây… lẽ nào là đứa trẻ đó sao?”

Người già hít một hơi, nhắm mắt không nói gì.

Ông ấy là người bảo vệ của Nước R, con rồng bảo vệ số phận của Nước R, ẩn mình khỏi thế gian, nhưng bây giờ đã bị dọa đến sợ hãi.

Trong một thời gian ngắn nữa, tỉnh Lâm An, nhà họ Chu, sẽ tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông Chu.

Tất cả những nhân vật có máu mặt đều đã đến để chúc mừng đại thọ cho ông Chu.

Ông Chu này, quả thật là không hề đơn giản.

Nhà họ chu truyền thừa 8 thế hệ, phú mà không quý, đến đời ông Chu, ông 18 tuổi rời khỏi gia tộc, không mang theo một đồng tiền nào, một mình đến Đông Nam Á dốc sức làm lụng. Ông ta lợi dụng thủ đoạn cao siêu, hợp tung liên hoành, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng ở Đông Nam Á, tạo ra một vùng đất trời riêng cho nhà họ Chu.

Ở Đông Nam Á, thành lập đế quốc buôn bán to lớn, thậm chí hình thành độc quyền tại một quốc gia, đến chính quyền cũng không can dự.
Chương462

CHƯƠNG 462

Cho nên có người nói, sự mạnh mẽ của nhà họ Chu, không nằm ở nước R, mà ở Đông Nam Á.

Ở Đông Nam Á, nhà họ Chu có quân đội riêng của mình, có thể thấy được mức độ cường đại.

Mà tất cả điều này, đều là do ông Chu này tạo nên. Tài sản trong nhà họ Chu ở nước R, chỉ là một góc của núi băng mà thôi.

Nhưng mà nhà họ Chu ở trong nước, lại khiêm tốn lạ thường, chỉ là một gia tộc trong 5 tỉnh đạo Giang Nam. Nguyên nhân trong đó thì không ai biết, nghe nói là có người từng âm thầm cảnh cáo nhà họ Chu, dám ở trong lãnh thổ nước R xưng vương xưng bá, diệt cả nhà.

Nhưng cũng có người nói, mấy năm này nhà họ Chu càng ngày càng khiêm tốn, là vì đang sợ hãi Thần chủ.

Đương nhiên, nguyên nhân cụ thể không có ai biết được.

Có người tính ra, tổng tư sản của nhà họ Chu, sợ là đã đạt đến con số kinh người hơn nghìn tỷ, không phải đơn giản là tệ, mà là đô-la Mỹ

Vì vậy, đại thọ 80 của ông Chu, phú hào tụ tập, quyền quý đầy sảnh đường.

Nhà họ Chu, là đầu rồng của giới kinh doanh Giang Nam, điểm này, không có ai dám phủ nhận.

Đây cũng là lý do vì sao một câu nói của Chu Cảnh, liền có thể khiến cho hai vị ông lớn của Thương hội đạo Giang Nam đích thân đến Hà Châu.

Nếu như nhà họ Chu chỉ là một phú thương của Giang Nam, Hồ Tông Kỳ và Trần Hiểu Sinh để ý tới Chu Cảnh mới lạ.

“Tư Lam, cô dẫn đội thủ ở đây, Trần Ứng Long, cậu theo tôi vào trong.”

Vương Bác Thần lúc nói lời này, hai tay ở phía sau lưng, bởi vì phẫn nộ, mà run nhè nhẹ!

Hôm nay, anh muốn xem xem, nhà họ Chu, có thể một tay che trời hay không!

Hôm nay, hắn muốn hỏi thử nhà họ Chu, dao của Vương Bác Thần anh, có phải đã không đủ sắc bén, chém không hết đầu của người nhà họ Chu hay không!

Trên quảng trường bên ngoài trang viên Chu Thị, đậu đủ loại xe sang trọng.

Trước cửa trang viên, thậm chí có 8 quân cảnh súng gác vai, đạn lên nòng đứng canh gác.

Mắt nhìn toàn bộ 5 tỉnh đạo Giang Nam, cũng chỉ có nhà họ Chu mới có mặt mũi như vậy.

Bên ngoài, phóng viên vây kín, không ít nữ minh tinh đang chỉnh tóc tạo dáng, âm thanh ỏn ẻn cùng với một số phú nhị đại, quay đầu chẳng thèm ngó tới những người khác, tiến vào trang viên, thần sắc vô cùng ngạo mạn.

Một cái đại thọ 80 của ông Chu, vậy mà còn được mấy người này coi trọng hơn so với hiện trường lễ trao giải Kim Tượng của giới giải trí .

Cửa ra vào trang viên Chu thị, phủ lên thảm đỏ dài mấy chục mét, xấp xỉ có thể so với thảm đỏ sàn catwalk Cannes rồi.

Còn có một số sao nữ ở lì trên thảm đỏ không đi, bị người khác mạnh mẽ kéo đi, mất mặt lớn.

Vương Bác Thần biểu tình lạnh lùng, đi qua.

Trần Ứng Long rớt lại phía sau, gắt gao đi theo.

Không ít người ngẩn người.

Hai người này là ai vậy, cũng dám đi thảm đỏ?

Cái người phía trước trái lại anh Kiện, ăn mặc bủn xỉn như vậy, vậy mà bước lên thảm đỏ, thật là to gan.

Nhất là cái người phía sau, còn vác theo một cây đao, còn mặc một thân đồ giặt tới mức đổi màu trắng, tựa như hai kẻ đần vậy.
Chương463

CHƯƠNG 463

Không phải là chạy ra từ bệnh viện tâm thần nào đấy thứ?

Quần áo trên người Vương Bác Thần mặc dù là bỏ ra chừng 3 triệu, nhưng tuyệt đối không quan hệ với keo kiệt bủn xỉn.

Chẳng qua hôm nay đến nơi này, ai mà không phải là một thân đồ nhãn hàng nổi tiếng được đặt làm riêng cơ chứ? Không có nền tảng 30 triệu thì mua không được.

So sánh với mấy người này, nói là keo kiệt bủn xỉn cũng là nói được.

“Nào, hai người là ai vậy, thảm đỏ là là nơi mà những người nghèo kiết hủ lậu như mấy người có thể đi hả? Mau chóng biến ra, chó ngoan không cản đường. Thật là xúi quẩy, hai cái tên ăn mày cũng dám đoạt danh tiếng của ta.”

Vương Bác Thần đang muốn đi vào, nữ minh tinh đang muốn đi thảm đỏ ở phía sau kia không đi nữa trực tiếp quát lớn.

“Chao ôi, người nghèo ở nơi nào tới vậy, chạy đến đây cọ lưu lượng, muốn nổi tiếng muốn điên rồi à.”

“Sau lưng mang đao cứ như hai tên ngốc vậy, trong mũi heo còn nhét thêm hành tây ngươi cho rằng là voi à?”

“Hiện tại người ngu ngốc thật nhiều, không biết đây là nơi nào hả?”

“Bảo vệ đâu? Còn không mau đêm hai tên nghèo kiết xác này lôi xuống dưới.”

Những người xung quanh anh một câu tôi một câu, rất là căm phẫn. Đó là thảm đỏ mà nhà họ Chu chuẩn bị mà, hiện tại cư nhiên lại bị hai tên ăn mặc bủn xỉn cướp danh tiếng, đều không vừa ý rồi.

Ở phía bọn họ xem ra, nơi này là chuẩn bị cho bọn họ, là buổi biểu diễn dành riêng cho các nàng!

Giống như hai tên quỷ nghèo này, căn bản không có tư cách đi thảm đỏ.

Nghe thấy mấy âm thanh này, vị nữ minh tinh kia càng thêm không khách khí rồi, chỉ vào Vương Bác Thần mắng: “Anh điếc à? Tôi lặp lại lần nữa cho anh? Anh giả bộ cái gì? Mau chóng cút xuống cho tôi, đây không phải là nơi mà anh có thể tới.”

“Hai tên quỷ nghèo, cũng dám cướp danh tiếng của tôi, thật là to gan quá mà!”

Vương Bác Thần đầu cũng không quay lại, lạnh lùng nói: “Cửa lớn ở đây, cô đi được, chúng tôi không đi được?”

Cái gì? Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Còn dám phản bác tôi?

Nữ minh tinh lập tức giận dữ, trước mặt nhiều người như vậy, chuyện này nếu cứ như vậy mà bỏ qua, sẽ khiến cô ta rất mất mặt, hầm hầm nói: “Anh vậy mà dám nói với tôi như vậy! Anh vậy mà không biết Chung Diễm Phương tôi? Tôi ra lệnh cho anh, bây giờ, tức khắc, lập tức, quỳ xuống xin lỗi tôi!!”

“Cút!”

Vương Bác Thần lạnh lùng quát, bước chân không dừng lại, tiếp tục tiến về phía trước.

Chung Diễm Phương sững sờ.

Cái tên quỷ nghèo kiết xác này, vậy mà dám kêu cô ta cút?

Cô ta chính là một trong Tứ đại Hoa Đán mới được trọng năm nay!

Nhân khí cùng lưu lượng đều là nhất lưu!

Năm nay trong 10 bộ phim phim chiếu mạng hot, có 3 bộ là cô ta diễn chính!!
Chương464

Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцуe л 3.оn e cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!

Hiện tại có rất nhiều trang web copy tự động của Тruуeл 3. оne. Nên nội dung này chỉ là để chống copy tự động, mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!

Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh

Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng

Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!

Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi

Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu

Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~

Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm

Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm

Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống

Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu

Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen

Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng

Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!
Chương465

CHƯƠNG 465

Mỗi một chiếc, giá bán 270 tỷ trở lên!

Mà ở nước R, chỉ có 1 chiếc, chủ nhân của nó, chính là đệ nhất hào môn của Đông Đảo, đại thiếu gia nhà họ Sài – Sài Kiện!

“Trời ạ, cậu Sài tới rồi!”

“Nam thần của tôi đó, tôi muốn xĩu rồi!”

“Má ơi, Siêu xe Lykan, đây chính là ký hiệu của Cậu Sài sao!”

Tất cả mọi người, toàn bộ đều vây xung quanh, hơn mười người bảo vệ mặc đồ đen hung thần ác sát, lập tức tản ra, không cho người khác tới gần.

Một thanh niên anh Kiện mặc bộ vest màu hồng từ trên xe xuống, đeo kính râm, nhìn qua vô cùng lả lơi.

“Cậu Sài tới rồi, khẳng định sẽ ra mặt giúp Chung Diễm Phương, hai người kia chết chắc rồi!”

“Đúng vậy, đắc tội ai không được, cư nhiên đắc tội độc sủng của cậu Sài, cái này chính là chán sống rồi, ngại mệnh dài mà.”

“Đáng tiếc ghê, tuổi còn trẻ, mà muốn chết rồi.”

“Hứ, ai mướn hắn đánh độc sủng của cậu Sài?”

Rất nhiều người nhìn về phía Vương Bác Thần, trong ánh mắt đầy vẻ khinh thường.

Có người lộ ra ánh mắt thương hại.

Có người châm chọc.

Có người khinh thường.

“Anh Kiện, sao anh giờ mới tới, em sắp bị người ta đánh chết rồi, anh phải báo thù cho em.”

Chung Diễm Phương bụm mặt, bĩu môi, khóc như mưa, nhưng nhìn kiểu gì cũng giống như đang làm nũng.

Cái âm thanh nhu mềm kia, trực tiếp đánh vào nơi mềm mại của đàn ông, quả thực là một yêu tinh, chỉ cần nghe thanh âm, liền khiến xương cốt toàn thân người nghe đều mềm nhũn.

Sài Kiện vừa nhìn dấu tay trên mặt Chung Diễm Phương, lập tức đau lòng ôm lấy Chung Diễm Phương, giận dữ nói: “Ai dám đánh người phụ nữ của anh, không cần mạng nữa à?”

Chung Diễm Phương vẻ mặt độc ác chỉ vào Vương Bác Thần và Trần Ứng Long, vô cùng oán hận nói: “Anh Kiện, người ta là bị 2 tên này đánh nè, anh nhất định không được bỏ qua cho họ, em muốn bọn họ chết!”

Sài Kiện đau lòng muốn chết, anh ta và Chung Diễm Phương ở bên nhau mới mấy tháng, còn chưa chơi đủ đâu.

Huống chi, Chung Diễm Phương hiện tại là đàn bà của anh ta, đánh Chung Diễm Phương, chính là không cho anh ta mặt mũi, vả vào mặt anh ta!

Hừ lạnh nói: “Khốn nạn! Muốn chết sao?”

“Dám đánh người phụ nữ của tao, tao hạn cho tụi mày trong vòng mười giây, quỳ xuống xin lỗi bảo bối của tao, không thì, tao muốn mạng của tụi mày!”

Chung Diễm Phương đã hận Vương Bác Thần đến tận xương tủy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh Kiện, kêu bọn họ quỳ xuống, sau đó cắt luôn tứ chi của bọn họ đi!”

Sài Kiện hừ lạnh nói: “Có nghe thấy chưa? Lập tức quỳ xuống dập đầu nhận sai, rồi đánh gãy tứ chi của bọn mày, chuyện này coi như bỏ qua! Còn không mau quỳ xuống bò qua đây cho tao!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK