Cánh cửa bật mở, anh đi vào trong, nhìn mọi thứ đều trống trải, không hề có bóng dáng người con gái nào ở đây.
Stefan cũng chạy lên tới nơi, anh tiến vào, nhìn xung quanh, lên tiếng:
- Đúng là không có trong phòng, cô ta đi đâu rồi?
Âu Dương Vô Thần mím môi, anh nuốt một ngụm nước bọt, đảo mắt nhìn qua lại.
Lúc này, chợt khóe mắt liếc đến cánh cửa phòng vệ sinh đang đóng, như có điều gì đó mách bảo, anh từ từ đi tới, cầm lấy nắm cửa, gọi thử:
- Âu Dương Thiên Thiên, cô ở trong đó đúng không?
Thế nhưng, đáp lại anh là một mảnh im lặng đáng sợ, không hề có bất cứ dấu hiệu nào đáp lại.
Stefan híp mắt, cũng đi tới phía của Âu Dương Vô Thần, nhìn cánh cửa phòng vệ sinh, hô lên:
- Cô có ở trong đó thì nói đi, nếu không, chúng tôi xông vào đấy!
Dứt lời, lại là một mảnh im lặng lan tràn., Lần này, Âu Dương Vô Thần không đợi nữa, anh trực tiếp đẩy cửa.
Giây phút lớp kính trong suốt được mở ra, nước lênh láng ngập đầy sàn cùng lúc trào hết đến chân của hai người đàn ông, trong đó, nhiễm chút sắc đỏ nhàn nhạt.
Lồng ngực của Âu Dương Vô Thần đột nhiên đập "thịch" một cái, nặng nề đến khó thở. Và như một dấu hiệu báo trước nỗi kinh hoàng, khoảnh khắc anh thấy người con gái đang nằm úp mặt trong bồn tắm, xung quanh là một màu máu đỏ tươi, con tim như ngừng đập.
Âu Dương Vô Thần và Stefan đều cùng lúc mở to mắt, cả hai dường như không thể tin vào điều mà mình đang thấy.
Thân thể nổi lềnh bềnh trên mặt nước nhuộm màu chói mắt, trông cực kì đáng sợ.
- Âu Dương Thiên Thiên....
Tiếng nói run rẩy vang lên, Âu Dương Vô Thần ngay lập tức lao vào như một con thú, anh chạy đến bồn tắm, nhấc khuôn mặt của người con gái từ trong nước lên, gọi dồn dập:
- Âu Dương Thiên Thiên, Âu Dương Thiên Thiên...
Thế nhưng, người con gái đó nhắm mắt một cách nhẹ nhàng, thân thể dường như buông thỏng hoàn toàn, không có bất kì dấu hiệu nào cho thấy cô có thể đáp lại được.
Hơi thở Âu Dương Vô Thần cực kì nặng nề, anh nhìn cô gái không chớp mắt, hai tay đều run rẩy không thôi.
Đưa tay lên cánh mũi Âu Dương Thiên Thiên, sau 1s, Âu Dương Vô Thân rút tay ra, rồi cúi đầu nghe nhịp tim của cô.
Ngước mặt lên, hành động của Âu Dương Vô Thần trở nên rất hỗn loạn, anh quay phắt đầu lại, nắm lấy chiếc khăn lớn, bọc thân thể ấm nóng Âu Dương Thiên Thiên lại, rồi bế cô ra khỏi bồn tắm, đặt xuống sàn nhà.
Stefan lúc này mới hoàn tỉnh táo, anh đi vào, nhìn hành động của Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:
- Vô Thần, cậu bình tĩnh đã....
Thế nhưng, người đàn ông kia dường như không bỏ lời của Stefan vào tai mình, anh đặt cơ thể Âu Dương Thiên Thiên nằm lên mặt sàn ngập nước, dùng tay nâng miệng cô lên, cúi đầu xuống hô hấp nhân tạo.