Âu Dương Thiên Thiên nằm trên giường bệnh, khuôn mặt trắng bệch không một chút hồng hào, có lẽ vì thiếu huyết sắc hơn bình thường mà trông cô toát ra vài phần lạnh lùng, không còn là người sôi nổi đáng yêu như thường ngày nữa.
Âu Dương Vô Thần đứng trước giường của cô, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt người phụ nữ mà vài phút trước mình đã thừa nhận chiếm vị trí quan trọng trong lòng, bây giờ... cảm thấy có chút ngu ngốc.
Lúc đó... anh dường như đã quá xúc động, trực tiếp nói ra cảm giác của bản thân mình, mà không hề nghĩ đến.... những người xung quanh cô gái này.
Đặc biệt là Âu Dương Chấn Đông, ông ấy biết rõ bản chất thật của anh, biết rõ mọi thứ trong thế giới của anh, và đó là lí do... ông ấy muốn đưa Âu Dương Thiên Thiên trở lại Trung Quốc.
Có thể lúc trước ông ta chưa từng đề phòng hai người sẽ phát sinh quan hệ vượt mức bình thường, nên mới không lên tiếng nói gì, nhưng từ sau khi ảnh của Âu Dương Vô Thần và Âu Dương Thiên Thiên hôn nhau phát tán trên truyền hình, ông ấy đã cảnh giác hơn.
Bắt đầu từ việc kiểm soát thói quen của Âu Dương Thiên Thiên, cho đến việc thuê người giám sát cô, rồi cố tách anh và cô ấy ra khỏi nhau nữa. (Khi nhờ ADTT đến Mỹ dự tiệc, lúc đó, ADCD cứ nghĩ là ADVT đang ở Trung Quốc, nên mới muốn cô ấy đi khỏi nơi này. Nhưng không ngờ.... ngay ngày hôm đó ADVT đã rời TQ về Mỹ rồi.)
Âu Dương Chấn Đông biết mọi chuyện, vậy nên.... chắc chắn sẽ không cho Âu Dương Thiên Thiên ở bên cạnh anh nữa. Lần này trực tiếp tìm được số điện thoại của anh, còn yêu cầu đưa cô ấy về, điều đó đã nói lên tất cả.
Âu Dương Vô Thần đứng nhìn một lúc, rồi đột nhiên tiến lên, vươn tay cầm lấy tay của Âu Dương Thiên Thiên.
Sờ vào làn da mềm mại của cô, ánh mắt anh như dịu đi hẳn. Có lẽ.... lần này.... anh lại phải để Âu Dương Thiên Thiên đi nữa rồi.
Khoảng thời gian này, tất cả mọi rắc rối đều kéo đến, mỗi người đều cần có không gian cho riêng mình để bình tâm lại. Và với Âu Dương Thiên Thiên, đây có thể là cách để giữ cô an toàn, không bị tổn thương bởi ai nữa.
Âu Dương Vô Thần mím môi, anh chớp ánh mắt đen láy, chậm rãi cúi người xuống, đặt lên trán cô gái nằm trên giường 1 nụ hôn nhẹ.
Âu Dương Thiên Thiên, chúng ta sẽ còn gặp lại nhau. Đợi tôi trở về tìm em!
Ở bên ngoài, một bóng hình đứng trước cửa, lặng lẽ nhìn hành động của Âu Dương Vô Thần. Stefan đã ở đây suốt 2 tiếng đồng hồ, lúc nãy anh đi vào vệ sinh một lát, không ngờ khi đi ra, lại thấy Âu Dương Vô Thần vào phòng bệnh của Âu Dương Thiên Thiên. Càng không ngờ tới... sẽ nhìn thấy một màn này.....
Mã Nhược Anh đúng lúc chạy đến, cô đuổi theo Âu Dương Vô Thần tới tận khu bệnh viện, nhưng khi thấy Stefan đứng trước cửa phòng của Âu Dương Thiên Thiên, thì chân đột nhiên dừng lại.
Ở một khoảng cách nhất định, cô quay đầu là có thể nhìn thấy Âu Dương Vô Thần đang làm gì bên trong, chuyện này đối với người đã biết sự thật như cô là bình thường.
Nhưng điều khiến Mã Nhược Anh ngạc nhiên lại chính là ánh mắt của Stefan. Sao cậu ta lại lộ ra ánh mắt này khi nhìn vào hai người đó chứ?
* Stefan đến hiện tại vẫn là một nhân vật bí ẩn, vừa tỏ ra mình quan tâm Âu Dương Thiên Thiên nhưng vừa tỏ ra ghét cô, có ai đoán được suy nghĩ thật sự của nhân vậy này không?*