Mục lục
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe lời nói của Kỳ Ân, hai cô gái liếc nhìn nhau, không có ý kiến về chuyện này. Đúng lúc này, Eira nãy giờ đứng im lặng bỗng mở miệng hỏi:

- Còn cậu chủ thì sao? Cô có định báo với ngài ấy không?

Kỳ Ân mím môi, thật lâu sau mới trả lời:

- Đương nhiên.... là không!

Vừa dứt lời, cánh cửa đột nhiên bị mở bật ra, Elsa hớt hải chạy vào, nhìn ba người nói:

- Không hay rồi, Anna vừa báo tin đến, cậu chủ biết được rồi. Ngài ấy đã biết..... Nhị tiểu thư bị bắt đi rồi.

Gần như là cùng một lúc, Kỳ Ân đứng phắt dậy, thốt lên:

- Cái gì?

Lily cũng bất ngờ không kém, nhanh chóng hỏi:

- Tại sao ngài ấy lại có thể biết nhanh như vậy chứ? Là ai đã tiết lộ?

Elsa thở dốc, lắc đầu lia lịa đáp:

- Tôi không rõ lắm, nhưng hình như là ám vệ chịu trách nhiệm theo dõi Nhị tiểu thư đã báo cho ngài ấy ngay khi vụ việc xảy ra. Hiện tại, Anna đang tìm cách liên lạc thử với cậu chủ.

Eira cắn môi, lại hỏi tiếp:

- Kết quả thế nào? Có... liên lạc được không?

Elsa một lần nữa lắc đầu, trả lời:

- Không được. Ngài ấy tắt máy rồi, cũng đã ngắt luôn bộ đàm. Không một ai biết.... hiện giờ cậu chủ đang ở đâu cả.

Lời của Elsa vừa nói xong, Kỳ Ân liền ngồi bệt lại xuống ghế, ánh mắt đỡ đẫn, sụp đổ....

========================

Tại đồn cảnh sát, Âu Dương Thiên Thiên giải thích rõ mọi thứ, cô nhìn người đàn ông đối diện, lên tiếng:

- Quả thật tôi đã không biết cảnh sát Bắc Kinh lại làm việc theo cảm tính như thế này đấy. Phán đoán, nghi ngờ, không có bằng chứng xác thực mà cũng dám bắt người, các anh gan thật.

Người đàn ông nhướn mày nhìn cô, hỏi:

- Không có bằng chứng? Sao cô lại nghĩ, chúng tôi không có bằng chứng chứ?

Âu Dương Thiên Thiên thu tay về, cô nhếch môi thách thức, đáp:

- Vậy thì... anh lấy ra đi.

Trước ánh mắt đầy tính khiêu khích của cô gái, người đàn ông gỡ bỏ nụ cười trên miệng, anh ta vô thức hít vào một hơi sâu, rồi chỉ tay vào tấm hình đầu tiên, nói:

- Cái tôi nói về cô không phải là màn trình diễn thời trang, bởi vì cô ngay từ lúc đầu đâu có được định sẵn là Vedtte, đúng chứ? Âu Dương Thiên Thiên, thứ tôi định tội cô, là giả mạo làm giám đốc sáng tạo của chi nhánh công ty PJH tại Bắc Kinh, cô đã lấy một cái tên giả che giấu cho việc làm đó, chính là.... Vương Lệ.

- Cô muốn có chứng, tôi có thể tìm cho cô những nhân chứng ở công ty PJH chi nhánh Thượng Hải. Cái này đủ thuyết phục chứ?

Dừng một chút, người đàn ông hơi ngả người ra sau nhìn cô gái phía đối diện, nói tiếp:

- Và cô biết điều gì thú vị hơn không? Trong danh sách những người đã đến đăng kí viếng thăm nữ MC Đàm Gia Hi, cũng có... một cái tên là Vương Lệ.

*Cầu phiếu nè, ahihi*

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK