Mục lục
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt, đứng sựng người, ngay lúc bản thân không thể di chuyển được, thì một cánh tay đã vươn tới, đánh vào lưng cô.

"Phịch" - Thân thể cô gái cứ thế ngã xuống đất, nhắm mắt bất tỉnh.

Người đàn ông vác ngang người cô lên, rồi lách ra khỏi đám khí trắng, tựa như muốn chạy đi. Đúng lúc đó, một cánh tay vươn ra, chụp lấy vai hắn.

Elena một tay che mặt, đi ra khỏi đám khí, ánh mắt cô trừng lớn, lên tiếng:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Người đàn ông mím môi, như cũ không trả lời câu hỏi của cô. Hắn ta huýt sáo, sau đó thoát ra khỏi bàn tay của Elena, vụt nhanh vào trong những bụi cây, biến mất.

Chỉ sợ dây dưa thêm nữa, sẽ không có lợi cho hắn. Người đàn bà này có võ công không hề tầm thường, đấu tay đôi với cô ta, hắn chắc chắn không bằng được. Vậy nên, vẫn là hoàn thành nhiệm vụ rồi đi thôi.

Elena không kịp ngăn lại, thứ cuối cùng cô có thể nắm được, chỉ là một mảnh vải đã xé rách từ vai của hắn ta.

Khi đám khí tiêu tan hết, xung quanh trở về với khung cảnh thường ngày, chỉ là.... vắng vẻ không còn bóng người nào.

Thả tay xuống, Elena quay người lại, cô đảo mắt tìm kiếm, nhưng phát hiện không thấy Kỳ Ân và Elsa đâu.

Cả hai người họ cũng bị bắt đi rồi!

Bấy giờ, mới có một đám người chạy từ trong nhà ra, bọn họ nhìn Elena, lên tiếng:

- Tiểu thư, cô....

"Chát" - Ngay lập tức vung một cái tát vào mặt người đối diện, Elena quát lớn:

- Một lũ vô dụng, có sát thủ đột nhập vào đây mà các ngươi cũng không biết, tai mắt các ngươi đều mù hết rồi sao?

Đám người hoảng sợ quỳ xuống trước mặt cô, sợ hãi đáp:

- Xin lỗi tiểu thư, chúng tôi cũng chỉ vừa phát hiện các ám vệ canh gác bị giết chết vài phút trước mà thôi, nên....

- Đừng có biện minh cho sự tắc trách của mình. - Elena lên tiếng cắt ngang lời giải thích của đám người, bọn họ liền im lặng cúi đầu, không dám nói gì nữa.

Mím môi, Elena nhìn một lượt xung quanh, ánh mắt cô lạnh lẽo. Đúng là các ám vệ canh gác đều đã bị xử lý, không còn một ai ở nơi này nữa.

Rốt cuộc đám sát thủ đó là ai mà năng lực lại cao như vậy? Diệt hết ám vệ, còn đánh bại được Kỳ Ân và Elsa. Chắc chắn không phải là người của Mafia, bởi vì chúng không dùng vũ khí, ngược lại, biết võ công và khinh công, còn có bom khói làm tê liệt thần kinh, không hề là loại tầm thường.

Hơn nữa... mục đích của chúng dường như là muốn bắt Âu Dương Thiên Thiên đi, chứ không phải là ai khác. Nhưng mà tại sao? Cô ta có gì chứ?

Elena mím môi, cô cúi đầu nhìn mảnh vải trên tay mình, nhíu mày không lên tiếng.

Nếu để Phelan biết chuyện này thì....

Một lát sau, cô vứt thứ trên tay xuống đất, rồi quay người đi vào trong.

Đám người cúi đầu nhìn nhau, không dám nói gì, sau khi thấy Elena đi xa, bọn họ mới dám đứng lên, chia nhau ra đi xung quanh khu vườn

Một cô gái trong lúc đó phát hiện được người đàn ông nằm trên bãi cỏ, liền hô lên:

- Đây không phải là người của chúng ta, đây là ám vệ cấp cao của bang hội, hình như thuộc quyền của tổng giám Kỳ Ân.

Một người khác nhìn qua, nhanh chóng đáp lại:

- Tôi biết anh ta, đó là ám vệ riêng chuyên đi theo Âu Dương Thiên Thiên, nhưng mà.... tại sao ám vệ riêng lại ở ngoài này? Còn để bị giết chết nữa.

========================

Ở một nơi khác,

Anna đang chúi đầu với chiếc máy tính của mình, lúc này, đột nhiên có một số máy lạ yêu cầu kết nối với cô.

Nhấn nút nghe, Anna chưa kịp lên tiếng thì người ở đầu dây bên kia đã nói trước:

- Anna, tôi cần biết Thời chủ đang ở đâu.

Ngón tay của cô gái thoáng dừng lại, Anna chớp mắt, dò hỏi:

- Lily? Là cô sao?

"..."

Một chút im lặng kéo dài, vài giây sau, có tiếng đáp lại:

- Không.... tôi là Eira!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK