Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kim Lũ Y?”

Thấy Kim Lũ Y không mời mà tự đến, đám người Hoa Quốc Đống và Bàng Văn Hiên đều rất giật mình.

“Ồ, hóa ra là Hàn đại tiểu thư mời ngài hả? Vậy Kim đại nhân cứ tự nhiên đi thôi...” Ông chủ quán bar nói xong thì đi ra.

Tối nay Kim Lũ Y mặc đồ bình thường. Dưới ánh đèn lờ mờ trong quán bar, cái vẻ xinh đẹp lạnh nhạt thần bí của cô càng thêm nổi bật hơn nữa.

Cô giống như Hàn Anh, đều là những cô gái tài năng, đồng thời có được khuôn mặt xinh đẹp và dáng người bốc lửa, mỗi một hành động đều có thể kích thích hormone đàn ông.

Tiếc là cả hai cô đều là hoa hồng có gai, chỉ có thể đứng ngắm từ xa, chứ không có ai dám chủ động đi trêu chọc.

Đi cùng Kim Lũ Y là phó quan Ân Hồng Trang của cô.

Kim Lũ Y và Ân Hồng Trang đều có xuất thân bình dân. Bọn họ lần đầu tiên đi vào nơi ăn chơi đàng điếm thế này, hiển nhiên là không hề hợp với nơi đây.

Đồng thời, ở trong mắt bọn họ, đám phú nhị đại trước mắt đều là những kẻ chơi bời lêu lổng, không học vấn không nghề nghiệp, bọn họ khinh thường làm bạn.

“Mọi người đừng sợ.” Hàn Anh cười nói: “Là tôi mời Kim Lũ Y đến đây.”

Hoa Quốc Đống và Bàng Văn Hiên tò mò vì sao chị cả lại đi mời một người ở ngoài giới đến đây?

Chẳng lẽ là vì để vạch trần vụ án năm xưa của Diệp Lâm hay sao?

Diệp Lâm cũng rất ngạc nhiên, không ngờ lại

Gặp được Kim Lũ Y ở đây.

Anh có lòng muốn tránh né, nhưng lại không có chỗ nào để tránh né. Trong sảnh rộng rãi, chỉ cần nhìn một cái là có thể thấy anh ngay.

Lúc này, hai người Kim Lũ Y cũng không ngồi xuống, mà đứng ở xa xa, giữ một khoảng cách với đám người Hàn Anh.

Ranh giới giữa hai bên rất rõ ràng. Kim Lũ Y nhìn lướt qua mọi người, tất nhiên cũng thấy được Diệp Lâm. Cô thầm khó hiểu, sao anh ta cũng ở đây?

Chẳng lẽ cô nàng ngốc Hàn Anh còn chưa phát hiện mình nhận lầm người hay sao?

€ó điều, Kim Lũ Y thấy Diệp Lâm còn dám dùng thân phận giả trà trộn vào trong giới của Hàn Anh thì càng thêm khinh thường Diệp Lâm.

Quả nhiên là đồ hết thuốc chữa rồi!

Kim Lũ Y có ý định vạch trần Diệp Lâm, nhưng nghĩ lại thì cảm thấy giấy mãi mãi không gói được lửa.

Dù sao thì Hàn Anh cũng không phải đồ ngốc, sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra chân tướng mà thôi.

Còn mình thì lại không tiện nhúng tay vào chuyện trong giới của bọn họ.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Hàn Anh, đã muộn thế này rồi, cô còn gọi tôi đến đây để làm gì?”

Kim Lũ Y chủ động đến buổi hẹn để xem mục đích thật sự của Hàn Anh.

“Không có chuyện gì lớn cả.” Hàn Anh lười nhát cười nói: “Chỉ là nhiều năm không gặp cô rồi, có chút ngứa tay, muốn đánh giao lưu một trận với cô.”

Đánh giao lưu?

Nghe vậy, Kim Lũ Y hơi nhíu mày, không ngờ lần này Hàn Anh mời mình là vì muốn khiêu chiến với mình?

Đám người Hoa Quốc Đống và Bàng Văn Hiên ở bên cạnh nghe vậy thì có chút ngạc nhiên, còn có chút chờ mong.

Một người là con gái của chiến thần Thanh Châu, năm nào cũng ở trong quân rèn luyện, thực lực đã vượt xa sức tưởng tượng.

Một người là con gái nuôi của chiến thần U Châu, được truyền hết bản lĩnh, thống lĩnh toàn bộ đội cận vệ Yến Kinh. Đọc t𝑟𝑢yện hay tại # TR𝑢MTR𝗨Y𝑬N﹒𝑽N #

Hai người đi đánh nhau, giống như là sao hỏa đâm trái đất, chắc chắn là cực kì xuất sắc.

Cái loại đại chiến khó gặp này, sao có thể không khiến người ta mong chờ?

“Cô muốn đánh nhau với tôi hả?” Kim Lũ Y hỏi lại.

“Đúng vậy!” Hàn Anh nhướng mày, nói với giọng điệu khiêu khích: “Cô dám ứng chiến không?”

“Nhàm chán!” Kim Lũ Y lạnh lùng từ chối: “Hiện giờ tôi là chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kinh, nhiệm vụ của tôi là bảo vệ Yến Kinh, chứ không phải giống như lưu manh đường phố, tùy tiện đi đánh nhau.”

“Đừng lấy cớ như vậy.” Hàn Anh hừ lạnh: “Cô chỉ cần nói cô có dám hay không là được rồi!”

“Cô đừng nói với tôi là may mắn lên được chức chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kinh rồi không dám đánh nhau nữa?”

Hàn Anh vẫn cứ canh cánh trong lòng chuyện năm xưa mình thua trong tay Kim Lũ Y. Vậy nên cứ có cơ hội là cô liền muốn đánh thắng lại.

Đối mặt với giọng điệu khiêu khích của Hàn Anh, Kim Lũ Y sắc mặt âm trầm, còn phó quan Ân Hồng Trang thì không nhịn nổi nữa.

“To gan!” “Đại nhân chúng tôi là dựa vào bản lĩnh của mình mới lên chức chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kinh, không hề giống với đám nhị đại dùng quan hệ gia đình các người chút nào!”

“Hiện nay Kim đại nhân vì nước vì dân, có trách nhiệm trong người, tất nhiên không thể tùy tiện đánh nhau với các người rồi!”

“Nếu các người thật sự muốn đánh nhau thì tôi có thể đánh với các người!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK