Thấy 36 Lộ Tang Môn Đinh mà mình bắn ra đều quay ngược trở lại, sắc mặt Trịnh Tam Pháo lập tức thay đổi, trở nên trắng bệch xen lẫn hoảng sợ.
Anh ta sở trường dùng ám khí, nhưng chưa từng gặp loại cục diện thế này.
Ám khí bắn ra như là nước đổ ra ngoài, làm sao có thể hốt lại được!
Hiện giờ, ám khí bắn ngược lại, trở thành một phiền phức khó giải quyết.
Trịnh Tam Pháo biết phải đỡ ám khí kiểu gì đây?
Anh ta vô thức muốn tránh né, nhưng lại chợt nhận ra rằng mình cũng đang bị đóng băng, không thể nhúc nhích được.
Mấy thứ này vốn dĩ là ưu thế để anh ta đối phó Diệp Lâm, bây giờ lại trở thành điểm yếu chết người của anh ta.
Trong đầu anh ta hiện lên một câu: Phải làm sao bây giờ?
Trịnh Tam Pháo cơ bản là không kịp suy nghĩ nhiều.
Anh ta biết rõ hơn ai hết uy lực của 36 Lộ
Tang Môn Đinh.
Mỗi một viên đều là pháp khí được mài giũa tỉ mỉ, cho dù là tông sư nhất phấm cũng không thể dùng thân thể để ngăn cản.
Huống chi, Tang Môn Đinh bay ngược lại với tốc độ nhanh hơn lúc bắn ra.
Hiện giờ, anh ta cực kì hối hận, sớm biết thì lúc nãy anh ta đã không bắn hết ra rồi.
“A…”
Nói thì chậm xảy ra thì nhanh.
Diệp Lâm vung dao găm lên bắn ngược Tang Môn Đinh chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Có điều, đối với Trịnh Tam Pháo không thể nhúc nhích mà nói thì một giây đồng hồ kia cực kì dài lâu, đáng sợ, giày vò như là sống một ngày bằng một năm.
Trịnh Tam Pháo vừa dốc sức nhúc nhích đôi chân bị đóng băng, vừa che tay trước ngực để ngăn cản Tang Môn Đinh đâm vào cơ thể.
Theo sau là một tiếng hét thảm thiết đến từ Trịnh Tam Pháo.
36 viên Tang Môn Đinh thế mà lại đâm hết qua thân thể Trịnh Tam Pháo, kể cả khi anh ta đã dốc sức dùng hai tay chặn Tang Môn Đinh lại.
Nhưng mà Tang Môn Đinh bị Diệp Lâm ném
bay trở lại với một lực lượng vô cùng khủng bố.
Huống chi mỗi một viên đều là pháp khí, cộng thêm uy lực của hàn băng vạn năm, cho dù là thân thể cổ võ giả cũng không thể đỡ được một đòn tấn công ấy.
36 viên Tang Môn Đinh xuyên qua hai tay Trịnh Tam Pháo, thuận thế xuyên qua ngực Trịnh Tam Pháo.
Trong nhất thời, 36 viên Tang Môn Đinh gần như không trùng lặp mà đâm hết cả người Trịnh Tam Pháo từ trên xuống dưới.
Hàn đinh bắn ra, hàn khí nhập thế, lập tức ăn mòn ngũ tạng lục phủ.
Gần như chỉ trong nháy mắt, Trịnh Tam Pháo đã bị đông cứng, không còn hy vọng sống sót.
Trịnh Tam Phào vòng đôi tay trước ngực, cả người đứng yên giống như pho tượng.