Mục lục
Cuồng Long Vượt Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thẩm đại nhân, mời!” Hàn Sơn Hà cũng uống liên tiếp mấy ly.

Diệp Lâm thấy vậy, chỉ mỉm cười có lệ, cũng không coi trọng.

Suy cho cùng, quan văn vẫn khác với quan võ.

Đối với một người như Thẩm Thường Thanh, đi với bụt mặc áo cà xa, đi với ma mặc áo giấy, trên người có vô số tâm cơ, đương nhiên Diệp Lâm sẽ không muốn quá thân thiết với ông ta.

"Này, kỹ nữ của các người sao vẫn chưa thấy đâu vậy?"

Lúc này, Hàn Sơn Hà đột nhiên hét lớn: "Chúng tôi nghe danh mới đến đây, sao lại bắt chúng tôi phải đợi chứ?"

"Đúng vậy!" Thẩm Thường Thanh cũng cười nói: "Mau bảo cô ấy đi ra, nâng cốc chúc mừng chiến thần mới của Ung Châu đi."

"Tới ngay, tới ngay!" Ông chủ Túy Tiên Cư vừa đáp lại, vừa vội vàng thúc giục: "Mau mời Bạch Nương Tử tới đây!"

Bạch Nương Tử là kỹ nữ hàng đầu ở Túy Tiên Cư. Sở dĩ có tên như vậy là vì cô ta mặc trang phục màu trắng, nhảy đẹp có tiếng, nhiều quan chức đến đây chỉ để gặp cô ta.

Đột nhiên, khung cảnh tối sầm lại.

Tất cả các đèn đều tập trung vào một nơi.

Chỉ thấy một người phụ nữ duyên dáng trong bộ đồ trắng, giống như mỹ nữ Tây Vực bước ra từ tranh vẽ, lả lướt bước ra

Kèm theo đó là tiếng hát quen thuộc: "Đợi tô xong lớp trang điểm đậm, kịch hay bắt đầu, vui buồn trên sân khấu chỉ có mình ta hát, bay nhanh tựa mây trôi chạm khúc nghê thường, khi hạ màn tóc mai đã đầy sương giá”

Người phụ nữ mặc áo trắng bước nhẹ về phía Diệp Lâm.

“Chà! Đây chính là Bạch Nương Tử sao?”

“Thật xinh đẹp, giống như tiên nữ vậy!”

"Không hổ danh là kỹ nữ hàng đầu của thành Trường An, quả nhiên là tuyệt sắc!”

Nhưng ngay cả Tăn Tịch Dao, người được mệnh danh là mỹ nhân đẹp nhất dãy núi Tân Lĩnh cũng không khỏi cảm thấy ghen tị khi đối mặt với kỹ nữ này. Sự tự tin, điềm tĩnh và hào sảng mà đối phương thể hiện là thứ mà cô ấy không có.

Một kỹ nữ không chỉ phải xuất sắc có tài nghệ tuyệt vời mà còn phải toát lên vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành, quyến rũ vạn vật

Khi người phụ nữ đi ngang qua, mọi người xung quanh dường như đều hóa đá, chết lặng tại chỗ.

Khi cô ta đến gần hơn, âm thanh xung quanh đột nhiên dừng lại.

Toàn bộ Túy Tiên Cư dường như bị đóng băng trong im lặng.

Tại hiện trường, chỉ có Diệp Lâm và chiến thần U Châu Lý Úc Bạch còn đang cầm ly rượu, nhìn chằm chằm mỹ nữ trước mặt.

"Cô không phải Bạch Nương Tử!" Lý Úc Bạch bình Tĩnh nói.

"Ha ha.." Cô gái áo trắng cười như chuông bạc: “Không ngờ ngay cả chiến thần U Châu cũng có thể miễn nhiễm với khu vực sát thần của tôi!"

"Ngàn mặt ngàn tướng?” Diệp Lâm đột nhiên phản ứng lại: “Cô chính là Địa Tạng Vương sao

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK