Đoàn người họp với Lương Thần, nhìn thấy Lương Thần nửa đường cắt đứt lời nói của bọn họ, đi về phía một phụ nữ, hiện tại lại ôm người phụ nữ kia đi trở về lần nữa, Lương Thần cũng không có để ý tới bọn họ, trực tiếp đi vào “Lưu Kim Tuế Nguyệt”, khiến đám người kia mạc danh kỳ diệu hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vội vàng cũng đi theo Lương Thần vào “Lưu Kim Tuế Nguyệt”.
Lương Thần đi vào, lập tức có phục vụ “Lưu Kim Tuế Nguyệt” tiến lên đón, khách sáo có lễ đối ân cần hỏi Lương Thần: “Lương tổng, ngài có cần gì không?
Lương Thần nhìn cũng không có liếc mắt nhìn người phục vụ một cái, trực tiếp thuê một phòng ở tầng một cho Cảnh Hảo Hảo nghỉ ngơi, sau khi để cho cô ngồi xuống, ngước cằm với thím Lâm đi theo phía sau, nói: “Thím đi rót cho cô ấy ly nước.”
Sau đó mới chậm rãi dừng tầm mắt ở trên người phục vụ, giọng nói trầm thấp có chút đáng sợ: “Đi mời Dương tổng các người tới đây.”
Nói xong, Lương Thần liền sắc mặt lãnh trầm cầm di động đi đến một bên, gọi một cú điện thoại.
Anh đưa lưng về phía mọi người, giọng nói rất thấp, khiến người ta không nghe rõ rốt cuộc anh đang nói cái gì, lúc quay đầu lại, sắc mặt anh thoạt nhìn bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng cảm giác áp bách mang đến cho người ta lại không yếu bớt chút nào.
Cảnh Hảo Hảo ngồi sô pha, là dành cho hai người, dài khoảng một mét hai, Lương Thần bước chân dài đi qua, tao nhã ngồi xuống, liền chiếm cứ hơn phân nửa ghế sô pha, Cảnh Hảo Hảo khéo léo ngồi ở bên người anh, đối xứng với khí phách của anh, bộc lộ vẻ yêu kiềm mềm mại.
Người họp với Lương Thần, không phải cấp cao tập đoàn Giang Sơn, thì chính là một vài lãnh đạo của công ty hợp tác, trong ngày thường tụ hội với Lương Thần không ít, lại chưa từng thấy qua Lương Thần mang theo phụ nữ.
Trên mặt những người này cung kính không dám lên tiếng dò xét, nhưng đáy lòng không thể không tò mò Lương Thần sẽ tìm tới một người phụ nữ như thế nào.
Lúc này thấy Cảnh Hảo Hảo, mọi người khó tránh khỏi sẽ quan sát tinh tế một chút, phát hiện cô và Lương Thần ngồi ở cùng nhau, người đàn ông suy diễn cường thế trời sinh và khí phách của đàn ông vô cùng nhuần nhuyễn, cô gái miêu tả tinh tế và ôn nhu đặc hữu của phụ nữ đến mức không thể tăng thêm.
Một cường một nhu, dung hợp cùng một chỗ, tựa như một bộ tranh sơn thủy mực đen đậm màu, khiến cho người ta sau khi nhìn thấy, nhịn không được liền nghĩ đến bá vương giang sơn, mỹ nhân như họa.
Dương Thần - ông chủ “Lưu Kim Tuế Nguyệt” rất nhanh liền chạy tới phòng nghỉ tầng một này, anh ta nhìn thấy nơi này ngồi một đám tinh anh có uy tín danh dự ở thành phố Giang Sơn, bước chân đầu tiên là dừng một chút, sau đó nhìn thấy Lương Thần ngồi gần cửa sổ nhất, đáy lòng thoáng có chút khẩn trương tiêu sái tiến lên, trên mặt xếp chồng tươi cười, nói: “Lương tổng, ngài tìm tôi có gì cần phân phó?”
Lương Thần nghe được lời nói của Dương Thần, mí mắt cũng không có động một chút, chỉ lười biếng ngồi ở trên sô pha, một bộ dáng ngoảnh mặt làm ngơ.
Dương Thần nhìn thấy tràng diện này, cũng không dám ở hỏi nhiều cái gì, liền đứng ở một bên chờ.