Mục lục
Tổng giám đốc đoạt tình - giành lại vợ yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Thần chợt hoàn hồn, nhìn thấy trên da thịt trắng nõn của Cảnh Hảo Hảo, bị chính mình nắm ra năm dấu tay đỏ tươi, đáy mắt anh thoáng hiện lên một tầng xin lỗi, liền lập tức mở miệng, giải thích.


Đáy mắt Cảnh Hảo Hảo, mang theo đau đớn dẫn đến một tầng sương mù, thở phì phì nhìn Lương Thần không có lên tiếng.


Lương Thần cúi đầu, hôn bả vai của cô: “Anh không phải cố ý.”


Cảnh Hảo Hảo vẫn không nói gì, tức giận lật người, đưa lưng về phía Lương Thần.


Lương Thần nhìn bóng dáng của cô, một lát sau, lại dán lên, mở miệng, hô một tiếng: “Hảo Hảo.”


Một giây trước còn đang ngọt ngào cọ sát lẫn nhau, một giây sau anh liền dùng sức làm đau cô như vậy, Cảnh Hảo Hảo là thật sự cảm thấy chính mình rất ủy khuất, cho nên đưa lưng về phía Lương Thần, vẫn buồn không hé răng như cũ.


Lương Thần cũng không có bởi vì cô trầm mặc mà trầm mặc, giọng nói mang theo một cỗ thấp thuần, ở bên tai Cảnh Hảo Hảo, tiếp tục chậm rãi vang lên: “Anh có thể hỏi em một vấn đề không?”


Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo tò mò đến tột cùng anh muốn hỏi cái gì, nhưng nghĩ đến bả vai mình bị anh nắm đau, vẫn giả bộ một bộ dáng thờ ơ.


Lương Thần nâng tay lên, vuốt vuốt tóc dài của Cảnh Hảo Hảo, động tác ôn nhu mà thâm tình: “Vì sao em muốn mở miệng nói với anh, muốn làm bạn gái của anh ở trên cầu vượt kia?”


Cảnh Hảo Hảo thật là thực ưu ái cho cái kia địa phương, nhưng là toàn thế giới mở miệng nói yêu nhau địa phương, đều là thiên kì bách quái , chẳng lẽ đều phải có cái nguyên nhân?


Cảnh Hảo Hảo hoài nghi xoay qua, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái.


Lương Thần không có nói cho Cảnh Hảo Hảo biết chính mình nhìn trộm riêng tư trong máy tính của cô, cho nên, thay đổi một loại phương thức xảo diệu, mở miệng hỏi: “Nơi đó, đối với em mà nói, có ý nghĩa đặc biệt gì sao?”


Khi một phụ nữ yêu một người đàn ông, biểu hiện căn bản nhất, chính là muốn gả cho anh, sở dĩ cô thích địa phương kia, cũng là bởi vì nơi đó là nơi chuyên kinh doanh nhẫn kim cương ở thành phố Giang Sơn, nhưng đến tột cùng cô vẫn là một phụ nữ, vẫn là có chút rụt rè, có chút ngượng ngùng nói tâm tư nhỏ của mình cho Lương Thần biết, hiện tại anh đột nhiên lại hỏi như vậy, chẳng lẽ anh phát hiện suy nghĩ nơi đáy lòng của cô?


Anh có thể nghĩ đến cô thực khẩn cấp muốn gả cho anh không


Mặt Cảnh Hảo Hảo chợt đỏ lên.


Lương Thần nhìn mặt đỏ hồng của Cảnh Hảo Hảo, nghĩ đến cô là đang chột dạ, giọng nói không tự chủ được trở nên có chút căng thẳng: “Hoặc là, là vì người nào.”


Cảnh Hảo Hảo sửng sốt một chút, lúc này mới phản ứng kịp, trong những lời này của Lương Thần ẩn dấu hàm nghĩa khác.


Cô từng ở nơi đó, thật sự bắt đầu vớiThẩm Lương Niên...... Nhưng ngoại trừ cô và Thẩm Lương Niên, không có người khác biết được sự kiện kia, chẳng lẽ anh đã biết?


Cảnh Hảo Hảo lén lút đánh giá dung nhan Lương Thần hai cái, rõ ràng chính mình không phải bởi vì Thẩm Lương Niên mới chọn nơi kia, nhưng hiện tại vừa bị anh hỏi như vậy, cô ngược lại mạc danh kỳ diệu trở nên chột dạ, cô vội vàng lắc lắc đầu, nói: “Không phải, em chỉ là rất thích địa phương kia.”


Cảnh Hảo Hảo dừng một chút, dứt khoát nói càng rõ ràng: “Em thích địa phương kia, không có liên quan đến bất kỳ ai.”


Lương Thần trừng mắt nhìn, đáy lòng không khỏi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, anh vươn tay, gắt gao kéo Cảnh Hảo Hảo vào trong lòng, lại hôn môi cô một lần nữa.


Người yêu nhau, luôn có thể thực nhanh chóng châm ra kích tình mãnh liệt.


Rất nhanh, hai người liền hoàn toàn quên hết nhạc đệm nhỏ vừa mới phát sinh, toàn tâm toàn ý tập trung vào trong trầm mê của nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK