Lương Thần nhìn thấy lúc nhắc tới chuyện mang thai, Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn trầm mặc, đáy lòng hơi cảm thấy một tia bi thương, liền chuyển tầm mắt, nhìn thiệp mời Cảnh Hảo Hảo đặt ở trên tủ đầu giường, vươn tay cầm lại đây, lật hai cái, nhìn thấy là thiếp cưới của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, ôm tâm tình giảm bớt không khí lúng túng vừa mới nhắc tới chuyện đứa bé, nói: “Thiệp mời này là bọn họ đưa tới?”
“Không phải, hôm nay tôi đi ra ngoài dạo phố, gặp phải Kiều Ôn Noãn bọn họ.”
“Ừ.” Lương Thần lên tiếng, chuyển thiếp cưới qua lại ở trong lòng bàn tay hai cái, liền hất tay ném trở về trên tủ đầu giường, nói: “Ngày bọn họ kết hôn, anh dẫn em cùng đi.”
......
Khách hàng nước ngoài vẫn ở tại thành phố Giang Sơn một tuần mới rời đi, khi đó đúng lúc tập đoàn Giang Sơn khôi phục đi làm bình thường, một năm công việc mới chính thức bắt đầu, Lương Thần bận đến rối tinh rối mù.
Tuần thứ nhất, bởi vì nguyệt sự, Cảnh Hảo Hảo thuận lợi giấu diếm được Lương Thần, tuần thứ hai, đang lúc Cảnh Hảo Hảo nghĩ dùng cái cớ gì, Lương Thần lại bởi vì cần đi công tác, rời khỏi Bắc Kinh.
Lúc trở về, đã sắp là nửa đêm ngày 13 tháng 3, Cảnh Hảo Hảo đã sớm ngủ say, Lương Thần nghĩ đến ngày hôm sau là hôn lễ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, hơn nữa bôn ba phong trần mệt mỏi như vậy cũng có chút mệt, cho nên không có quấy nhiễu Cảnh Hảo Hảo, cũng nhanh chóng ngủ thiếp theo.
Ngày hôm sau, Cảnh Hảo Hảo tỉnh lại, Lương Thần đã không còn ở trong nhà, cô thấy quần áo thay ra của Lương Thần trên sô pha, mới biết được người đàn ông đó từng trở về.
Lúc xuống lầu ăn sáng, thím Lâm nói cho cô biết: “Buổi sáng Thần thiếu gia đi công ty họp, nói lát nữa sẽ trở về, sau đó mang cô đi tham gia hôn lễ của một người bạn.”
Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, lúc này mới đột nhiên ý thức được hôm nay đã là 14 tháng 3, ngày hôn lễ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn.
Cô ngồi ở trước bàn ăn, không nói gì, lúc ăn sáng, thím Lâm lại lục tục hỏi một ít vấn đề cô muốn mặc quần áo gì tham dự hôn lễ linh tinh.
Mười giờ sáng, Lương Thần lái xe về tới biệt thự đúng giờ, đúng lúc thím Lâm mang theo rất nhiều quần áo để cho Cảnh Hảo Hảo chọn lựa, Lương Thần liền tùy ý cầm một bộ quần áo cho mình từ trong phòng thay đồ, sau đó chỉ cái váy tương đối thích hợp với quần áo mình chọn, nói: “Vậy bộ kia đi.”
Thím Lâm cầm bộ váy Lương Thần chọn lựa kia, đưa cho Cảnh Hảo Hảo nhìn nhìn, Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, không có phản đối.
......
Lúc Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ra cửa, đã sắp là mười giờ rưỡi.
Địa điểm hôn lễ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, ở trong trang viên hoa Lavender vùng ngoại thành, cách biệt thự Lương Thần không xa, lái xe, chỉ hơn nửa tiếng, liền đến.
Lương Thần dừng xe ở bãi đỗ xe ngoài trang viên, xuống xe mang theo Cảnh Hảo Hảo đi vào trong.
Trong trang viên hoa Lavender đã đến rất nhiều người, hiện trường hôn lễ ngoài trời, bố trí đặc biệt lãng mạn, hoa bách hợp và hoa hồng bao quanh hành lang, trải thảm đỏ, phía trên rắc đầy các cánh hoa hồng, gió thổi đến, mang theo từng trận mùi hoa.