Mục lục
Tổng giám đốc đoạt tình - giành lại vợ yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể bởi vì tối hôm qua mưa to, không khí nửa đêm về sáng chợt biến thấp, mặc dù Cảnh Hảo Hảo có đắp chăn khi ở trê xe Lương Thần, nhưng rốt cuộc cũng không phải bên trong phòng, hơi lạnh một chút, lúc ban đầu bắt đầu quay chụp, cô không cảm thấy có cái gì không thoải mái, đến mười giờ, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy đầu óc có chút choáng váng nặng nề, nhưng cũng không phải đặc biệt nghiêm trọng, cũng không có ảnh hưởng đến tiến trình quay chụp.


Chỉ là Thẩm Lương Niên đứng ở xa xa, vẫn thấy mũi động tác Cảnh Hảo Hảo ở khu nghỉ ngơi chỗ quay phim, đánh hắt xì xoa mũi.


Mấy năm nay, Cảnh Hảo Hảo đã muốn trở thành một phần không thể thiếu nhất trong sinh mệnh Thẩm Lương Niên, tuy rằng hiện tại anh và Cảnh Hảo Hảo mỗi người đi một ngả không hề liên lạc với nhau, anh cũng không nghĩ tới thật sự đi quấy rầy cô, nhưng đáy lòng anh cũng rất rõ ràng, vào lúc chính mình nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo không tốt, anh lại vẫn kìm lòng không đậu muốn làm mọi chuyện cho cô.


Giống như là trước kia.


Cho nên, lúc anh ý thức được Cảnh Hảo Hảo có thể hơi cảm mạo, liền lập tức xoay người, rời khỏi “Tần vương cung”, lái xe trực tiếp về thành phố Giang Sơn, mua một lọ thuốc cảm mạo ở trong tiệm thuốc.


Thẩm Lương Niên thuận đường trở về nhà một chuyến, tùy ý nấu một chén mỳ, lắp no bụng, đi trong phòng tắm tắm sạch một chút, lúc đang chuẩn bị đi thay quần áo, chuẩn bị đi đến Ảnh Thị Thành đưa thuốc cho Cảnh Hảo Hảo, đột nhiên cửa nhà truyền đến tiếng chuông.


Thẩm Lương Niên cầm khăn mặt, lau tóc ướt sũng, đi đến cửa chính, thuận miệng hỏi một câu: “Ai vậy?”


Ngoài cửa cũng không có âm thanh truyền đến, Thẩm Lương Niên xuyên thấu qua mắt mèo nhìn nhìn, không có nhìn tâấy ai, anh tưởng quét dọn vệ sinh mình mòi theo giờ đã tới, không nghĩ nhiều vươn tay, mở cửa ra.


Đứng ở cửa là Kiều Ôn Noãn, thấy Thẩm Lương Niên mở cửa, trên mặt của cô lập tức lộ ra biểu tình vui sướng, nâng đầu lên, nhìn Thẩm Lương Niên, sau đó làm ra một biểu tình ủy khuất hề hề, hô một tiếng: “Lương Niên.”


Kể từ sau khi đám cưới, cô liền bị đủ loại gièm pha quấn thân, vì tránh né đội chụp ảnh chó săn, trong một đoạn thời gian rất dài cô đều ở nhà cha mẹ bên nước Mỹ, nhưng ở vòng giải trí, tin tức hỏa bạo lúc ấy sớm hay muộn cũng có ngày kết thúc, Kiều Ôn Noãn đợi một tháng, rốt cục đợi được những tin tức mình mai danh ẩn tích kia, liền khiêm tốn về nước vào ba ngày trước, mấy ngày nay, cô vẫn đều đang liên lạc với Thẩm Lương Niên, nhưng người đàn ông này, không phải cắt đứt điện thoại của cô, chính là tắt máy, cho nên, cô không còn cách nào, ngày hôm qua chỉ có thể vụng trộm theo Thẩm Lương Niên, cô trước nhìn thấy anh đi bệnh viện, sau đó lại nhìn thấy anh đi Ảnh Thị Thành, sau đó còn nhìn thấy anh đi tiệm thuốc, cuối cùng, liền nhìn thấy anh trở về nhà.


Thẩm Lương Niên nhìn thấy Kiều Ôn Noãn, sắc mặt trong nháy mắt lạnh xuống dưới, khẽ động môi, nhìn rất bạc tình bạc nghĩa: “Cô tới làm cái gì?”


Kiều Ôn Noãn kinh ngạc nhìn gương mặt mình mong nhớ ngày đêm trong một tháng nay, giọng nói mở miệng nói chuyện, mang theo một tia khóc nức nở: “Lương Niên, em đã nhận được báo ứng em nên nhận, hiện tại em không còn gì, anh cũng có thể đừng không để ý tới em được không?”


Đáy mắt thật to của cô, phủ kín nước mắt, cả người thoạt nhìn đáng thương mà lại vô tội.


Thẩm Lương Niên nhìn biểu tình đáng thương lại vô tội, nhẹ nhàng cười cười, tràn ngập trào phúng: “Kiều Ôn Noãn, cô có phải có khuynh hướng bị ngược trời sinh không? Tôi cũng đã hại cô thành như vậy, cô còn không tự trọng dán lên người tôi làm cái gì?”


Kiều Ôn Noãn lắc lắc đầu, nước mắt tuôn rơi xuống, mở đôi mắt lấp lánh: “Lương Niên, anh đừng đối với em như vậy được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK