“Nếu không có vấn đề gì, liền tan họp đi.” Lương Thần nói xong, đửng thẳng lên, cầm bút ghi chép từ trên mặt bàn lên, dẫn đầu đi ra khỏi phòng hội nghị.
Còn chưa đi đến văn phòng thư ký, Tô Tiểu Tả liền giành trước một bước đứng lên, chờ Lương Thần đi vào, hơi hơi khom người, đưa cho Lương Thần hai phân văn kiện nói: “Lương tổng, đây là ngành nghiệp vụ giao lên, nói để ngài phê duyệt.”
“Ừ.” Lương Thần hàm hồ lên tiếng, lật xem văn kiện hai cái, đang chuẩn bị đi về phía văn phòng, Tô Tiểu Tả lại mở miệng nói: “Lương tổng, Cảnh tiểu thư đến đây, ở chỗ này chờ ngài hơn nửa ngày.”
“Cảnh tiểu thư?” Lương Thần kinh ngạc ngẩng đầu: “Cảnh tiểu thư nào?”
“Chính là Cảnh Hảo Hảo.”
Lương Thần rõ ràng sửng sốt một chút, sau đó anh liền cảm giác được có một cỗ vui sướng không thể nói nên lời xông lên từ trái tim, đến ngay cả âm điệu, cũng mang theo một tia gấp bách anh không phát giác được: “Hiện tại cô ấy ở nơi nào?”
“Cảnh tiểu thư vừa mới đi toilet.”
Tiếng nói Tô Tiểu Tả còn chưa rơi xuống, Lương Thần liền trực tiếp cầm văn kiện đi về phía toilet, còn chưa tới cửa, Cảnh Hảo Hảo liền đi ra từ bên trong.
Bước chân Lương Thần hơi dừng một chút, sau đó liền cất bước nghênh đón, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của cô trong chốc lát, hỏi: “Sao em lại tới đây?”
Cảnh Hảo Hảo cười hiền lành: “Vừa mới đi ra ngoài, đi ngang qua công ty của anh, liền thuận đường đi lên nhìn xem.”
Cho dù chỉ vừa mới hoà thuận, nhưng Lương Thần vẫn cảm thấy đáy lòng vui thích như trước, anh gật gật đầu, chỉ chỉ văn phòng của mình: “Đi văn phòng của anh trước.”
......
Trong văn phòng Lương Thần, càng tráng lệ rộng lớn sáng ngời hơn trong tưởng tượng Cảnh Hảo Hảo.
Bước vào văn phòng, Lương Thần liền nhận được điện thoại thư ký chuyển vào, anh vừa tiếp nghe, vừa ý bảo Cảnh Hảo Hảo tùy ý.
Cảnh Hảo Hảo dạo vòng quanh văn phòng Lương Thần một vòng, phát hiện thiết bị toilet, phòng bếp, phòng giải khát, phòng ngủ đều rất đầy đủ.
Lương Thần vừa mới cúp điện thoại, liền có một cao tầng ôm văn kiện đi đến, cho dù Lương Thần đã rất ngắn gọn ý tứ của mình, nhưng vẫn mất một đoạn thời gian, mới xử lý tốt hết thảy.
Lương Thần ngẩng đầu, nhìn thoáng qua đồng hồ trên vách tường, đã sáu giờ, tầm mắt anh quét quanh văn phòng một vòng, không có tìm được Cảnh Hảo Hảo, liền đi đến phòng bên cạnh, cuối cùng tìm thấy được Cảnh Hảo Hảo ở trên giường trong phòng ngủ.
Trong tay cô cầm một quyển tạp chí, đặt ở bên cạnh đầu của mình, nhắm mắt, như là đã ngủ rồi.
Lương Thần thả chậm bước chân, đi vào, nhẹ tay nhẹ chân rút đi tạp chí trong tay Cảnh Hảo Hảo, cúi đầu, nhìn chằm chằm gương mặt Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, sau đó cả người cũng nằm ở bên người cô, kéo chăn, đắp lên trên thân hai người.