“Ừ......” Dừng một chút, anh lại mở miệng: “Nơi đó địa phương xa xôi, giao thông cũng không tiện lợi, mua đồ cũng không tiện. Như vậy đi, thím và tài xế cùng đi đưa tiểu thư, cầm thứ có thể đựng chút sữa tươi cho cô ấy...... Ừm...... Vì phòng ngừa quá thời hạn, trực tiếp mua một tủ lạnh nhỏ, cùng mang qua cho tiểu thư, giúp cô ấy thu thập mọi thứ thỏa đáng, xác nhận không có việc gì, rồi trở về.”
“Đã biết, Thần thiếu gia.”
Lương Thần gật gật đầu, cẩn thận suy nghĩ một vòng, như là cảm thấy chính mình an bài đã toàn diện, quay đầu nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, giữa mặt mày tuấn lãng lưu chuyển một cỗ sung sướng, giọng nói ôn hòa: “Hảo Hảo, nếu em có cái gì cần và muốn chuẩn bị, trực tiếp nói cho thím Lâm.”
Cảnh Hảo Hảo mười bốn tuổi tiến vào vòng giải trí, ở bên trong lăn đánh suốt sáu năm, mặc dù có trợ lý Tiên nhi, nhưng vẫn kém hơn ngôi sao nổi tiếng, lần nào không phải do bản thân tự chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ.
Cô thật không ngờ, chính mình tùy ý đề suất một chuyện, Lương Thần lại có thể để bụng thay cô an bài thỏa đáng như vậy.
Cảnh Hảo Hảo nhìn mặt mày tuấn nhã mang theo ý cười của người đàn ông, chỉ cảm thấy như là có một mảnh lá cây, chậm rãi bay xuống trên đáy lòng giống như mặt hồ tĩnh lặng của mình, kích khởi một tầng lại một tầng sóng gợn, qua thật lâu cũng không thể bình tĩnh được.
Lương Thần nhìn thần thái trầm mặc không nói của Cảnh Hảo Hảo, tươi cười hơi thu liễm một ít, nhưng vẫn có kích động và nhảy nhót không kiềm chế được biểu lộ ra ngoài: “Vậy...... Nếu không có việc gì, anh đi làm trước.”
Cảnh Hảo Hảo ngồi ở ghế cơm, lẳng lặng gật đầu.
Lương Thần ngồi ở bên cạnh cô không nói gì, hơn nửa ngày anh mới gật gật đầu, sau đó đứng lên, mở hai bước đi về phía phòng ăn, như là nhớ tới cái gì, dừng một chút, quay đầu nhìn Cảnh Hảo Hảo ngồi im lặng trên ghế cơm, nhẹ giọng nói: “Hảo Hảo, đi vào trong đó nhớ chăm sóc tốt cho mình.”
Cảnh Hảo Hảo đưa lưng về phía Lương Thần, lúc này đây không có hé răng, cũng không có gật đầu.
Cô chỉ cảm thấy như là có thứ gì đó, chặn ở yết hầu của mình, nói không nên lời rốt cuộc là tư vị gì.
Trong chốc lát, cô nghe thấy Lương Thần phía sau, mở bước chân rời đi.
Thẳng đến ngoài cửa vang lên tiếng xe khởi động, Cảnh Hảo Hảo mới chậm rãi đứng lên, lên lầu, thay quần áo, phân phó tài xế đưa mình đi tổ phim.
......
Mười một giờ trưa, Cảnh Hảo Hảo thử vai một đoạn liền được nhận.
Phần lớn tổ phim đã chạy tới Ảnh Thị Thành vào buổi trưa trước, dặn dò ngôi sao năm giờ chiều tập hợp ở Ảnh Thị Thành.
Cảnh Hảo Hảo ở trên đường về biệt thự, gọi cho thím Lâm một cú điện thoại, trở lại biệt thự, thím Lâm đã chuẩn bị xong những thứ buổi sáng Lương Thần an bài cho cô.
Ăn xong cơm trưa, thím Lâm liền chỉ huy người hầu nhét sữa, tủ lạnh loại nhỏ, mùng, ra giường vỏ chăn và một ít đồ dùng cuộc sống vào trong cóp sau xe.
Lúc thím Lâm kiểm tra đồ vật, Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy bên trong còn đựng mấy bao băng vệ sinh, kem đánh răng và sữa rửa mặt cô quen dùng.
Cô chỉ đi qua quay phim, nhưng người hầu trong biệt thự lại ở dưới sự phân phó của Lương Thần, quả thực ép buộc như là chuyển nhà.
Trước khi xuất phát, thím Lâm gọi cho Lương Thần một cú điện thoại, Lương Thần ở đầu kia điện thoại tỉ mỉ dặn dò rất nhiều, thím Lâm nhất nhất đáp ứng, trước khi cúp điện thoại, thím Lâm nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo: “Cảnh tiểu thư, cô muốn nói một tiếng với Lương tổng không.”