Giống như tình thế bắt buộc với ván bài này.
Linh Mộc tiên sinh nhìn về phía bài tú lơ khơ trên mặt bàn, chính mình đôi K, Lương Thần là Q và K bích.
Lá bài cuối cùng trong tay mình là A rô.
Nếu lá bài cuối cùng của Lương Thần là A bích, như vậy chính là sảnh đồng loại, lớn nhất trong sảnh đồng loại, thắng chắc, nếu không mặc kệ như thế nào, Lương Thần cũng đều là thua.
Mặc kệ là chính mình, hay là Lương Thần, đều chỉ có 50% cơ hội thắng.
Chỉ một lựa chọn.
Một ý niệm, người thắng làm vua, người thua làm giặc.
Linh Mộc tiên sinh càng trầm mặc, cơ hội phần thắng trong đáy lòng Lương Thần càng lớn, bởi vậy, biểu hiện của anh càng trấn định.
Thời gian tích tắc trôi qua khoảng mười phút, Lương Thần lên tiếng hỏi: “Linh Mộc tiên sinh, hiện tại ông suy tính thế nào? Nếu không có kết quả, hiện tại chúng ta mời tiểu thư chia bài lật bài đi.”
Ngữ khí Lương Thần, nghe có chút cấp bách.
Trong lòng Linh Mộc tiên sinh càng thêm giãy dụa.
Nếu thật sự lật bài, chính mình thua, như vậy chính là thua mất hết sự nghiệp gia tộc Linh Mộc.
Hiện tại nếu chính mình thu tay lại, như vậy chính là bồi mất 50% sự nghiệp gia tộc Linh Mộc, còn có thể tiết kiệm 50%.
Vạn kiếp bất phục, hay là lựa chọn giữ lại?
Lương Thần thoạt nhìn như là không có kiên nhẫn chờ Linh Mộc châm chước tự hỏi, nhìn về phía tiểu thư chia bài, nói: “Lật bài đi --”
Tiểu thư lật bài mỉm cười, vươn tay, chuẩn bị đi lật tấm bài cuối cùng của Lương Thần ra.
Lương Thần vẫn bình tĩnh không chút sứt mẻ ngồi ở chỗ kia như trước, mí mắt chớp cũng không chớp một chút, Linh Mộc tiên sinh mấp máy môi, đột nhiên lên tiếng: “Chờ một chút.”
Động tác lật bài của tiểu thư dừng lại.
Sắc mặt Linh Mộc tiên sinh trở nên có chút khó coi, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm Lương Thần, qua tròn một phút đồng hồ, sau đó mở miệng, nói: “Tôi nhận thua.”
Cảnh Hảo Hảo có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía Linh Mộc tiên sinh.
Toàn bộ phòng trong im lặng ba phút, tiểu thư lật bài cầm tất cả tiền đặt cược nắm trong tay, đưa cho Lương Thần.
Tiền đặt cược này, không chỉ là Lương Thần đánh cuộc tập đoàn Giang Sơn, còn có Cảnh Hảo Hảo, hợp đồng mới của công ty Hải Hâm, cùng với 50% sự nghiệp của gia tộc Linh Mộc.
Lương Thần nhìn cũng không có liếc mắt nhìn hợp đồng trước mặt một cái, vẫn là bộ dáng bình thường thản nhiên như vậy, nâng mắt lên, ngữ khí không nhẹ không nặng nói một câu với Linh Mộc tiên sinh: “Linh Mộc tiên sinh, đa tạ.”
Sau đó đứng lên, cầm hợp đồng trước mặt này, liền nói: “Linh Mộc tiên sinh, sau này còn gặp lại.”
Nói xong, liền nâng tay lên, nắm bả vai Cảnh Hảo Hảo, ôm cô, đi từng bước một về phía ngoài cửa.
......
Ước chừng qua khoảng mười phút, Linh Mộc tiên sinh trong phòng mới hoàn hồn, đứng lên, chỉ chỉ lá bài tẩy trước vị trí Lương Thần ngồi, nói: “Mở ra nhìn xem, là bài gì.”
Tiểu thư lật bài vẻ mặt mỉm cười đưa tới trước mặt Linh Mộc tiên sinh.
Linh Mộc tiên sinh chỉ liếc mắt nhìn một cái, sắc mặt nháy mắt tái nhợt.
Không phải A bích, lại có thể là...... Hai cơ.
Bài trong tay Lương Thần, lại có thể là một lá bài nát đến không thể nát hơn, nhưng cố tình một lá bài nát như vậy, lại bị anh ta chơi chuyển thành một kết cục tươi đẹp hoa lệ như vậy!
Linh Mộc tiên sinh nhìn hai cơ kia, đột nhiên liền cả người vô lực, nặng nề co quắp trở về trên ghế.
Người đàn ông kia, từ đầu đến cuối, đánh bạc với ông ta, đánh cuộc không phải là kỹ thuật đánh bài, mà là chiến thuật tâm lý!