Mục lục
Tổng giám đốc đoạt tình - giành lại vợ yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May


“Lại nói, tôi còn thật phải cảm tạ tiểu tình nhân kia của anh thật tốt, một thiết bị giám sát sống sờ sờ, bớt cho tôi suy nghĩ chính mình có nên tìm một trinh thám tư nhân, theo dõi xem anh và Cảnh Hảo Hảo có ở sau lưng tôi làm ra chuyện gì có lỗi với tôi không!”


Lương Thần cảm thấy vừa rồi mình nói còn chưa đủ, cho nên tiếp tục đối dùng ngữ khi không nhẹ không nặng, nói một hơi với Thẩm Lương Niên: “Thẩm Lương Niên, cho dù hiện tại Cảnh Hảo Hảo đi theo bên cạnh anh, nếu làm không tốt cũng sẽ bị tiểu tình nhân kia của anh châm ngòi chia tay, anh và Cảnh Hảo Hảo có thể đi đến từng bước hôm nay, thật ra cũng không thể trách ai, muốn trách chỉ có thể trách chính anh. Nói rõ một chút, chính là, anh đừng lừa mình dối người nữa, chính anh ngẫm lại thật tốt đi, theo phong cách làm việc của tiểu tình nhân đó của anh, anh cảm thấy Cảnh Hảo Hảo đi theo bên cạnh anh có thể nhận được chỗ tốt gì?”


Tục ngữ nói rất hay, đánh rắn đánh giập đầu, bắt giặc bắt vua trước.


Thủ pháp công tâm trí mạng như vậy, Lương Thần đã thật sự tìm được tinh túy, anh có thể dễ dàng trả khó chịu Thẩm Lương Niên cho anh lại cho anh ta.


Phỏng chừng Thẩm Lương Niên nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, anh ta cho là mình chỉ vụng trộm ăn một con mèo nhỏ thuận theo, nhưng thật ra con mèo kia lại chính là một con sói mẹ gian trá!


Giống như Lương Thần đoán, Thẩm Lương Niên nghe được lời của anh, sắc mặt trở nên khó coi từng chút.


Tiểu tình nhân?


Trong đầu Thẩm Lương Niên chuyển động rất lâu, mới phản ứng kịp, Lương Thần chỉ là Kiều Ôn Noãn.


Kiều Ôn Noãn đi tìm Lương Thần? Là cô ta nói cho Lương Thần biết, chính mình ở cùng một chỗ với Cảnh Hảo Hảo?


Nghĩ nghĩ, ngực Thẩm Lương Niên liền phập phồng lên, sắc mặt cũng trở nên dị thường khó coi theo.


Anh ta ngàn nghĩ vạn nghĩ, cũng không có nghĩ đến, Kiều Ôn Noãn lại có thể ở sau lưng động nhiều thủ đoạn như vậy, dùng nhiều tâm kế như vậy!


Lương Thần nhìn Thẩm Lương Niên mặt xám như tro tàn, lúc này mới cảm thấy tâm tắc nghẹn giống như có thể cảm giác hít không thông bất cứ lúc nào của mình từ sau khi biết Cảnh Hảo Hảo ở cùng một chỗ anh ta mới hơi hơi thoải mái một chút.


Thật ra không có ai biết, anh muốn bầm thây vạn đoạn Thẩm Lương Niên bao nhiêu, bởi vì như thế, Cảnh Hảo Hảo mới sẽ không có người có thể thích, chỉ có như vậy, Cảnh Hảo Hảo mới có thể sống yên ổn đứng ở bên người anh.


Tối nay, lúc anh biết được Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên cùng một chỗ, đáy lòng anh có không chỉ là phẫn nộ, còn có sợ hãi! Anh thậm chí còn có chút hối hận vì sao mình lại cho cô tự do? Như vậy không phải rõ ràng cho cô và Thẩm Lương Niên có cơ hội yêu đương vụng trộm ư!


Trên đường lái xe tới chận Thẩm Lương Niên, anh ghét bỏ tài xế lái chậm, tự mình đoạt lại, liền lái thẳng về phía trước, anh không biết chính mình gấp cái gì, anh chỉ cảm thấy, giống như chính mình tới chậm, Cảnh Hảo Hảo liền có khả năng sẽ cao chạy xa bay với Thẩm Lương Niên!


......


Lương Thần đi trở về đến trước xe của mình, tiếp nhận chìa khóa xe, để cho trợ lý tự rời đi, liền lên xe.


Anh cũng không có để ý tới Cảnh Hảo Hảo, trực tiếp khởi động xe, quay đầu xe một cái, rời đi.


Dọc theo đường đi, Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo cũng không có nói chuyện gì với nhau, sắc mặt Lương Thần thoạt nhìn cũng không tốt, tốc độ xe lái rất nhanh, dọc theo đường đi xe đều là chợt đi chợt dừng, cả buổi Cảnh Hảo Hảo vẫn chưa ăn cơm, suýt nữa ói nước chua trong dạ dày ra.


Xe lái vào biệt thự, Lương Thần trực tiếp tắt lửa, cũng không thèm để ý tới Cảnh Hảo Hảo, liền trực tiếp rút chìa khóa xe, xuống xe đi vào nhà.


Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trong xe, qua lúc lâu vẫn không hề nhúc nhích chút nào, thẳng đến thím Lâm đi ra từ trong phòng, mở cửa xe ra thay cô: “Cảnh tiểu thư, cô chạy đi đâu, sao muộn như vậy cũng không biết gọi điện thoại trở về?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK