Mục lục
Tổng giám đốc đoạt tình - giành lại vợ yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May


Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, nhìn về phía quyển sổ, một tay Lương Thần tự nhiên khoát lên trên sô pha sau đầu cô, một tay giúp cô lật tập, thỉnh thoảng còn có thể chỉ vào lễ phục xinh đẹp phía trên, thấp giọng hỏi một câu “Có thích cái này không?”.


Hình ảnh như vậy, thoạt nhìn hai người giống như là một đôi tình nhân đang trong tình yêu cuồng nhiệt, nam tuấn nữ mĩ, mang theo hình ảnh có mấy phần cảnh đẹp ý vui.


Thẩm Lương Niên lại cảm thấy mắt chua xót, cánh tay bị Kiều Ôn Noãn ôm, mơ hồ dâng lên một tầng cực nóng, anh nâng tay lên, bóp tắt thuốc, xoay qua nhẹ giọng nói với Kiều Ôn Noãn: “Đi thôi, anh giúp em chọn lựa bộ áo cưới khác.”


Kiều Ôn Noãn nghe giọng nói mềm nhẹ của Thẩm Lương Niên, trên mặt lập tức nở rộ ra nụ cười ngọt ngào, nhu thuận đi theo Thẩm Lương Niên đứng lên: “Được, chỉ cần là anh chọn, em đều thích. Nhân tiện, em cũng giúp anh chọn lễ phục chú rể.”


Thẩm Lương Niên nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, không có cự tuyệt, để lại một câu: “Chúng tôi đi qua xem một chút”, rồi mặc cho Kiều Ôn Noãn ôm cánh tay của mình, đi về trước lễ phục kết hôn hoa lệ ở một bên.


Cảnh Hảo Hảo chỉ mặc vì tham gia tụ hội tối nay, một bộ là đủ, Lương Thần chọn từ trong tập ra được bảy tám bộ, cân nhắc qua lại một chút, liền chọn một váy dài màu đỏ thẫm.


Lúc Lương Thần đang chuẩn bị phân phó người phục vụ mang Cảnh Hảo Hảo đi mặc thử, Kiều Ôn Noãn và Thẩm Lương Niên cũng mang theo người phục vụ, cầm vài bộ quần áo đi trở về.


Kiều Ôn Noãn thấy được Cảnh Hảo Hảo, tay ôm cánh tay Thẩm Lương Niên càng dùng sức hơn, giống như là hận không thể đều dán gắt gao cả người ở trên người Thẩm Lương Niên, cũng cố ý phóng đại một ít âm lượng, nhõng nhẽo nói với Thẩm Lương Niên: “Lương Niên, lễ phục hôn lễ của chúng ta sáu bộ là đủ rồi, không cần phải chọn tám bộ giống như anh nói vậy.”


Cảnh Hảo Hảo không phải không biết, Kiều Ôn Noãn đây là đang khoe khoang cho mình nghe, ngụ ý, chính là Thẩm Lương Niên hy vọng bọn họ chọn tám bộ lễ phục, mà cô ta cảm thấy có chút lãng phí, sáu bộ đã đủ.


Thẩm Lương Niên cũng không có lên tiếng phản bác, hết thảy, phảng phất giống như đều là sự thật.


Mặt mày Kiều Ôn Noãn đều giương lên cao, như là một cô gái ngây thơ, kéo cánh tay Thẩm Lương Niên, ngang đầu, giơ tay mang nhẫn của mình lên, nói: “Em muốn bộ áo cưới kim cương vừa mặc thử, bọn họ nói, là trấn điếm chi bảo trong tiệm này, phía trên tổng cộng có hơn ba ngàn viên kim cương đấy! Cũng rất phù hợp với chiếc nhẫn này của em.”


Thẩm Lương Niên biết, Kiều Ôn Noãn đây là cố ý nói cho Cảnh Hảo Hảo nghe, cổ họng nghẹn đến có chút khó chịu, nhưng lại vẫn khẽ gật đầu.


Ý cười trên mặt Kiều Ôn Noãn càng ngày càng sâu.


Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến mình hẳn là sẽ không khổ sở, nhưng khi nhìn thấy hôm nay Thẩm Lương Niên theo cô gái khác chọn lựa áo cưới, vẻ mặt dung túng cô gái khác, đáy lòng cô vẫn truyền đến từng luồng không thoải mái nhàn nhạt.


Lương Thần cảm giác được Cảnh Hảo Hảo cứng ngắc, vươn tay, nắm ở thắt lưng của cô, đột nhiên mở miệng nói: “Hảo Hảo, em đều quen biết với Lương Niên và Kiều tiểu thư đúng không, hiện tại bọn họ muốn vui vẻ kết hôn, chuyện tốt như vậy, chẳng lẽ em không nên chúc phúc một chút ư?”


Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn dán gắt gao chung một chỗ ở trước mặt, chính mình như là đang đọc lời kịch trong tổ phim, nói: “Thẩm tiên sinh, Kiều tiểu thư, chúc mừng hai người, mong hai người hạnh phúc mỹ mãn, bạch đầu giai lão.”


Ánh mắt Thẩm Lương Niên nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, qua nửa ngày, mới mở miệng nói một câu: “Cám ơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK