Mục lục
Tổng giám đốc đoạt tình - giành lại vợ yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc cô đoán, là có một chút tình cảm đang quay cuồng, nhưng đợi khi Lương Thần khẳng định, cô mới phát hiện, trong ngực của mình, trong nháy mắt như là bị cái gì đó hung hăng lắp đầy.


Hô hấp của Cảnh Hảo Hảo trở nên có chút không ổn, tay cô dùng sức cầm lấy vạt áo của mình, loại cảm giác này thật sự rất xa lạ, là xúc động chưa có bất kỳ ai mang đến cho cô.


Ánh mắt Cảnh Hảo Hảo bình tĩnh nhìn Lương Thần, không biết là nguyên nhân gì, cô luôn cảm thấy người đàn ông trước mặt này, hoàn toàn không giống như là một người mà mình từng biết kia.


Càng hoặc là nói, tựa hồ cho tới bây giờ, cô vốn chưa có thật thật chính chính hiểu biết về Lương Thần.


Qua khoảng mười phút, Cảnh Hảo Hảo cảm giác được ánh mắt có chút chua xót, mới nhẹ nhàng trừng mắt nhìn, hoàn hồn, phát hiện ánh mắt người đàn ông lại vẫn si ngốc dừng ở trên người cô như trước, đáy mắt anh, bao hàm rất nhiều tình cảm, cô nhìn đến tốc độ tim đập bỗng dưng liền chậm một nhịp.


Cảnh Hảo Hảo theo bản năng tránh né ánh mắt đó, trực giác phụ nữ nói cho cô biết, tầm mắt Lương Thần vẫn đặt ở trên thân thể của cô, tốc độ tim đập của Cảnh Hảo Hảo càng lúc càng nhanh, nhanh đến nhiệt độ toàn thân của cô đều cao lên theo.


Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng mở trừng hai mắt, không có đi nhìn Lương Thần, ngược lại tròng mắt phiêu đãng chung quanh, sau đó chợt giống như suy nghĩ về cái gì đó, mở miệng hỏi: “Lá bài cuối cùng của anh trong ván bài với Linh Mộc tiên sinh là lá gì?”


Lương Thần nghe được câu hỏi của Cảnh Hảo Hảo, mới nhẹ nhàng hơi kéo tầm mắt của mình từ trên người Cảnh Hảo Hảo về một chút.


Là do đã lâu không nhìn thấy cô sao? Cô cứ như vậy lẳng lặng ngồi ở trước mặt anh, làm cho anh kìm lòng không đậu nghĩ muốn nhìn chằm chằm cô ngẩn người, đến địa lão thiên hoang.


Lương Thần nâng cổ tay lên, nhìn thoáng qua thời gian, đã đến thời gian đăng ký, liền gọi phục vụ tới tính tiền, sau đó trả lời vấn đề Cảnh Hảo Hảo: “Hai cơ.”


Tuy rằng Cảnh Hảo Hảo cũng không đánh bạc, nhưng vẫn là biết đánh bài sảnh đồng loại là như thế nào.


Linh Mộc tiên sinh là đôi K, nếu Lương Thần muốn thắng ông ta, phải là A bích, nhưng trong tay anh lại là hai cơ, mặc kệ lá bài cuối cùng trong tay Linh Mộc tiên sinh là cái gì, đều có thể dễ dàng thắng anh.


Anh ở dưới tình huống biết rõ chính mình sẽ thua, lại có thể còn cầm tập đoàn Giang Sơn làm tiền đặt cược...... Cảnh Hảo Hảo mở to hai mắt, đi theo phía sau Lương Thần, đi ra nhà hàng, hỏi: “Anh rõ ràng biết anh sẽ thua, vì sao anh còn muốn dùng tập đoàn Giang Sơn làm tiền đặt cọc? Nếu cuối cùng Linh Mộc tiên sinh không dừng ván bài lại, vậy hiện tại tất cả của anh, hết thảy đều không còn rồi ư!”


Ngữ khí Cảnh Hảo Hảo nói xong lời cuối cùng liền trở nên có chút kích động, đáy lòng của cô hiện lên một tầng nghĩ mà sợ, người đàn ông này...... còn kém một chút như vậy, liền táng gia bại sản, hai bàn tay trắng!


“Mất thì mất thôi.” Đối mặt với kích động của Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần ngược lại có vẻ phong đạm vân khinh, một câu khinh phiêu nhẹ nhàng như vậy, sau đó khẽ cười cười với tiểu thư hàng không dẫn bọn họ lên máy bay, đưa vé máy bay của mình và Cảnh Hảo Hảo lên, lúc này mới nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo bởi vì kích động, sắc mặt ửng đỏ, ý cười nơi đáy mắt càng sâu, cô đây là đang cảm thấy khẩn trương vì anh sao?


Loại cảm giác này, thật tốt......


Chỉ là cô không biết, ở dưới tình huống như vậy, anh chỉ có thể đi về phía trước, không thể lùi về phía sau.


Tập đoàn Giang Sơn là lãnh thổ mình bảo vệ, giống như là quân vương tranh bá thiên hạ trong cổ đại, nhưng đụng phải cô, Giang Sơn cũng tốt, thiên hạ cũng thế, anh đều có thể không cần hết thảy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK