Chỉ là, rốt cuộc đạo diễn là người từng gặp qua sóng to gió lớn, tuy rằng đáy lòng chấn động bởi vì Lương Thần lại có thể nhận thức Cảnh Hảo Hảo, nhưng vẫn nhanh chóng khôi phục trấn định và lý trí trước kia, nghe được lời nói của Lương Thần, cũng không chờ Cảnh Hảo Hảo mở miệng nói chuyện, liền trực tiếp giành trước một bước nói: “Là như vậy, Cảnh Hảo Hảo và Chu Nam diễn với nhau, cần xuống nước bùn một chuyến, cho nên liền dơ giầy, đang chuẩn bị phân phó người đổi giày cho Cảnh Hảo Hảo.”
Lương Thần nghe nói như thế, bất động thanh sắc nhìn Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, sau đó liền quay đầu, nhìn lướt qua Chu Nam trên ghế ngồi một bên, được vô số người vây quanh hầu hạ, nhịn không được liền cười khẽ ra tiếng.
Đạo diễn có chút đoán không ra rốt cuộc cười khẽ của Lương Thần đại biểu cho hàm nghĩa gì, ông thật cẩn thận đứng ở bên người Lương Thần, tinh tế đánh giá Lương Thần hai lần, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của anh không có chút dấu hiệu tức giận, trên mặt liền vội vàng lộ ra tươi cười chuyển đề tài, khách sáo mà lại ân cần nói: “Lương tổng, ngài muốn uống cái gì? Hiện tại tôi bảo người ta chuẩn bị cho ngài.”
Lương Thần vẫn không có ý tứ để ý đạo diễn như trước.
Đạo diễn mơ hồ cảm giác được có cảm giác áp bách dày đặc tràn ngập tới từ trên người Lương Thần, ép ông ta tới mức không dám thở mạnh.
Thậm chí, đạo diễn đang ở trong studio mùa đông, nhưng trên trán đã toát ra một tầng mồ hôi tinh tế, ông ta nâng tay lên, nhẹ nhàng lau mồ hôi, tiếp tục mở miệng: “Lương tổng, ngài tới đây cũng không nói trước một tiếng, chúng tôi sẽ chuẩn bị một chút, nghênh đón ngài.”
Lương Thần nghe xong những lời này, ngược lại cúi đầu, nhẹ nhàng cười hai tiếng, ngũ quan cả người bởi vì tươi cười thoạt nhìn giãn ra, cũng rất tinh mỹ, nhưng giây tiếp theo, giọng nói anh liền truyền tới: “Để cho các người chuẩn bị trước cho tôi, vậy sao tôi có thể nhìn thấy một màn trò hay phấn khích như vậy?”
Lời nói trong miệng anh, tràn ngập ý tứ trào phúng, thậm chí đến cuối cùng lúc hỏi lại, âm điệu không có nâng lên, ngược lại trầm xuống, làm cho người ta rõ ràng cảm giác được cảm giác áp bách nguy hiểm.
Tám giờ hai mươi anh đi đến tổ phim, đợi ở bên ngoài nửa tiếng vẫn không có đợi được Cảnh Hảo Hảo đi ra, liền tâm huyết dâng trào muốn lại đây nhìn xem rốt cuộc Cảnh Hảo Hảo quay phim sẽ là một bộ dáng như thế nào, kết quả người vừa mới tới gần, chợt nghe được nơi này loạn thành một đoàn, sau đó nghe được có một giọng nữ miệng hổn hển nói một ít gì đó, anh không phải đặc biệt lắng nghe, chỉ là tìm kiếm giọng nói Cảnh Hảo Hảo từ trong đám người kia, ai ngờ, giây tiếp theo liền từ trong giọng nữ kia, nghe thấy được tên Cảnh Hảo Hảo, anh nghĩ cũng không nghĩ liền tiếp nói, người cũng liền đi tới theo.
Đạo diễn bị lời nói của Lương Thần, làm cho lập tức im bặt.
Toàn bộ studio trong nháy mắt cực kỳ im lặng.
Từ đầu đến cuối Cảnh Hảo Hảo đều không có mở miệng nói chuyện, chỉ hơi hơi nghiêng đầu, đứng ở trước mặt Lương Thần, sắc mặt thoạt nhìn có chút tái nhợt, cánh môi mím chặt, giữa mặt mày hơi toát ra cảm xúc nhàn nhạt như là ủy khuất, nhìn thấy Lương Thần thì đáy lòng không thoải mái từng trận từng trận.
Trong đầu Lương Thần nhớ lại cẩn thận một lần cảnh tượng mình thấy được lúc tới, cho dù anh không biết rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh cũng mơ hồ đoán được, Cảnh Hảo Hảo chắc chắn là bị người phụ nữ tên là Chu Nam kia náo loạn ra một chút không thoải mái.
Lúc Lương Thần điều tra Cảnh Hảo Hảo, cũng thu thập được một ít chuyện trong tổ phim của cô, tuy rằng cô thông minh sẽ tự bảo vệ mình, nhưng đụng tới thân phận địa vị cao hơn cô, cô cũng bị người khi dễ không ít.