⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Lần đầu tiên Dạ Tinh cảm nhận được khí tức điên cuồng trên người Quân thiếu, anh ta không thể không đổ mồ hôi thay một số người ở Bắc Quyền Thành.
Nếu như Quân thiếu tức giận thì người bình thường thật sự không thể chịu đựng được.
Nhưng mà anh ta cũng biết, có lẽ địa vị của thiếu phu nhân trong lòng Quân thiếu rất quan trọng chăng? Nếu không thì Quân thiếu cũng sẽ không mất tỉnh táo trong trường hợp quan trọng như vậy, suýt chút mất luôn lý trí. Hơn nữa kể từ đó, thiếu phu nhân cũng bị bại lộ trong mắt mọi người, tương đương với việc Quân thiếu đem nhược điểm của mình phơi bày cho kẻ địch.
Còn về bên Đế Đô, nhất định bọn họ cũng sẽ biết đến sự tồn tại của thiếu phu nhân.
Dạ Tinh cảm giác người ám sát thiếu phu nhân lần này đúng thật là tàn nhẫn, dám tính kế với Quân thiếu như vậy. Đã như thế, kế hoạch của Quân thiếu cũng bị xáo trộn, có nhiều chuyện cần phải sắp đặt lại một lần nữa.
Nhưng anh ta biết mặc dù chuyện khó giải quyết nhưng lúc đó Quân thiếu sẽ không bỏ rơi thiếu phu nhân.
Quân Mặc Hàn thản nhiên nhìn vào mắt Dạ Tinh.
"Dạ Mai đâu?"
Dạ Tinh nheo mắt.
"Dạ Mai biết thiếu phu nhân bị ám sát, biết khó thoát tội nên đã nổ súng tự sát."
Dạ Mai là một trong tứ đại hộ pháp Ám Các, là phái nữ duy nhất. Nhưng hôm nay đã xảy ra chuyện như vậy cũng không phải hoàn toàn là trách nhiệm của cô ấy, đương nhiên không bảo vệ được thiếu phu nhân, nếu Dạ Mai không tự sát thì cũng khó thoát khỏi trừng phạt tàn khốc của Quân thiếu.
Cho nên cô ấy tự sát cũng là toàn bộ trung thành, coi như cô ấy đã có lựa chọn tốt nhất.
Môi mỏng của Quân Mặc Hàn mím lại thật chặt, cả người đều tản ra một cỗ cảm giác trầm mặc khó thở. Nhưng Dạ Tinh biết thiếu phu nhân sẽ không có chuyện gì, Dạ Mai cũng sẽ không chết vô ích, Quân thiếu sẽ đòi lại gấp trăm lần.
Lúc này trước cao ốc chính khách, rất nhiều quan viên vẫn ngẩn người sợ hãi đứng tại chỗ, chuyện vừa xảy ra trong nháy mắt vẫn khiến tim bọn họ đập nhanh, có người đều đổ mồ hôi lạnh sau lưng.
Cô gái máu me đầy người lúc nãy rốt cuộc là ai mà có thể khiến thị trưởng Quân bỏ hết tất cả để chạy tới? Vì sao cô gái kia có thể khiến cho thị trưởng Quân mất lý trí? Nhìn bộ dạng lúc nãy có lẽ là người rất quan trọng đối với thị trưởng Quân.
Trước kia vì sao bọn họ không hề nghe nói người đàn ông cường thế này có phụ nữ bên cạnh? Trong lòng mọi người bồn chồn suy đoán, rất nhiều người dân đều bị dọa sợ đã sớm lập tức giải tán.
Các phóng viên sợ hãi chụp được tất cả những thứ này nhưng lại do dự không biết có nên đưa tin hay không.
Cũng không bao lâu, các đặc công nhận được mệnh lệnh phong tỏa bảo vệ hiện trường. Còn có nhân viên chuyên biệt bắt đầu tìm kiếm manh mối, điều động người thu lại tất cả máy quay phim và ảnh chụp trong tay phóng viên.
"Chúng tôi muốn dựa vào ảnh chụp để tìm kiếm manh mối."
Chỉ một câu nói này, còn có khí tức khắc nghiệt trên người bảo tiêu kia, các phóng viên cũng không dám phản bác. Huống chi thị trưởng mới nhậm chức cũng nên đốt ba cây đuốc, nhất là một màn kinh hãi hôm nay, trong lòng bọn họ vẫn còn sợ hãi, tất cả đều thức thời phối hợp thỏa đáng.
Đương nhiên cũng có người tranh chấp, muốn vạch trần những tin tức này.
"Vị tiên sinh này, chúng tôi còn phải lấy về đưa tin, những thứ này không thể đưa cho ngài."
Bảo tiêu lạnh nhạt liếc nhìn người phóng viên kia.
"Không thể cho?"
Nói xong liền đoạt mất, lấy cuộn phim ra, trực tiếp đạp nát máy ảnh trên mặt đất rồi mới bình tĩnh nói.
"Lát nữa tôi sẽ bảo người đưa cậu một cái máy ảnh mới."
Người phóng viên kia bị dọa sợ ngồi xuống, những người khác nhìn thấy tư thái như vậy cũng không dám có một tia chần chờ.
Nghi thức nhậm chức của thị trưởng mới vốn nên hò hét ầm ĩ, bây giờ bởi vì xảy ra một trận ám sát mà trở nên vắng ngắt.
Đây cũng chỉ là bình yên trước bão tố, bão tố chân chính vẫn còn ở phía sau.
***
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥