—
Từ đầu nhà họ Thanh đã cấu kết với Phong lão phu nhân, nhà họ Trang và nhà họ Thu để đối phó với Quân Mặc Hàn.
Không ngờ bị Quân Mặc Hàn phát hiện, tiên hạ thủ vi cường*.
(* tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước thì chiếm ưu thế.)
Hiện giờ nhà họ Phong chỉ còn cái vỏ rỗng, nhà họ Trang và nhà họ Thu đều không còn, nhà họ Thanh cũng lung lay sắp đổ.
Để bảo vệ nhà họ Thanh, bọn họ độc ác xuống tay, âm thầm mượn sức của xã hội đen đối phó Quân Mặc Hàn.
Bây giờ mọi tin tức đều nói Quân Mặc Hàn và Phong Tố Cẩn đã chết khi chiếc xe nổ, nhưng nhà họ Thanh vẫn bất an như cũ.
Đại tiểu thư Thanh Phàm Bình của nhà họ Thanh muốn chúc mừng chuyện vui này, dẫn cả nhà đi bao phòng ăn cơm.
Ăn được một nửa, cô ta nhận được một cuộc điện thoại, “Có tin tốt gì không?”
“Thanh đại tiểu thư, người chúng ta phái đi, mãi đến tận hôm nay không một ai trở về, tin tức đều bị cắt đứt, chúng tôi nghi ngờ họ đã gặp nguy hiểm.”
Thanh Phàm Bình đột nhiên đứng lên, “Sao có thể, không phải Quân Mặc Hàn đã chết sao? Còn có thể là ai ra tay?”
Cô ta kích động nói ra một hơi, khiến cho mọi người trong nhà họ Thanh trên bàn cơm đều đứng hình.
Lần hành động này Thanh Phàm Bình đã giấu nhà họ Thanh, nhưng giờ cô ta lại kích động nói ra, không còn giấu được nữa.
Nhưng tất cả những gì cô ta làm đều vì nhà họ Thanh, không có gì sai cả.
Cô ta đi đến một góc ngoài hành lang, tiếp tục nghe điện thoại.
Bên kia truyến đến âm thanh, “Chúng tôi cũng không rõ cụ thể chuyện như thế nào. Chúng tôi cũng lo lắng tên Quân Mặc Hàn này còn sống, hễ hắn còn sống sót, còn biết là do chúng tôi ra tay, bang của chúng tôi cũng đừng mong tồn tại, các anh em đều đang lo lắng.”
“Có gì phải lo lắng, Quân Mặc Hàn cũng chỉ là người, không phải thần tiên. Tôi nghĩ hắn đã chết rồi, các người đừng lo lắng vô cớ.”
“Thanh tiểu thư, cô nghĩ quá đơn giản rồi.”
“Tôi bỏ ra nhiều tiền như vậy, nếu hắn còn sống sót thì đó là sai sót khi làm nhiệm vụ của các người. Các người nên nhớ bây giờ nhà họ Thanh và bang của các người đang ở chung một một chiếc thuyền, hắn không chết thì là chúng ta chết.”
…
Sau khi cúp điện thoại, Thanh Phàm Bình vừa trở về phòng bao, đã bị cha của cô ta cho một cái tát lên mặt.
“Cha, sao lại đánh con?”
“Cha, chị cả chắc là muốn hại chết cả nhà chúng ta. Cho dù Quân Mặc Hàn có chết thì thế nào? Một khi thuộc hạ của hắn tra ra nhà họ Thanh chúng ta là chủ mưu, chúng ta còn có đường sống sao!”
Thanh Phàm Bình nghe thấy lời của em trai do kẻ thứ ba sinh ra, hừ lạnh một tiếng: “Tao làm tất cả cũng vì nhà họ Thanh.”
“Còn không biết mình sai, trước đây là do cô khuyến khích hợp tác với mấy nhà kia. Không biết trời cao đất dày, bây giờ tự mình mắc phải sai lầm như vậy. Đây là muốn hại chết nhà họ Thanh mà!”
“Đúng vậy, chị cả quá tự phụ rồi. Sở dĩ trước đây chị hợp tác với nhà họ Trang và nhà họ Thu, đơn giản là vì bọn họ bằng lòng giúp đỡ chị trở thành người thừa kế của nhà họ Thanh phải không chị cả.”
“Mày!”
“Còn muốn cãi nữa? Mày cho rằng Quân Mặc Hàn dễ giết như vậy sao? Nếu như dễ giết, còn đến lượt mày ra tay chắc!”
Thanh Phàm Bình không có cơ hội nói đỡ cho bản thân câu nào, đã bị cha Thanh cấm túc. Ông ta quyết định hi sinh Thanh Phàm Bình, đưa cô ta ra gánh hết tội.
Bầu không khí nặng nề bao trùm nhà họ Thanh. Không một ai nuốt trôi cơm. Tất cả đều lo sợ Quân Mặc Hàn còn sống.
…
Các gia tộc khác ở thành phố Bắc Quyền cũng liên hợp lại.
Thời điểm thành phố Bắc Quyền hỗn loạn như vậy, Phong Tố Cẩn đi theo Quân Mặc Hàn đến một thung lũng ở phía tây thành phố Bắc Quyền.
Nơi này là một nông trại trồng trái cây, có rất nhiều nhân viên làm việc, đều là người của Ám Các ngụy trang, thường ngày bọn họ là những nhân viên làm việc bình thường nhưng thực tế họ chính là tinh anh của Ám Các.
Đây là nơi ẩn náu của căn cứ Ám Các.
*Truyện chỉ được đăng full tại WordPress, Fanpage và Wattpad @perfect-team. Mọi bản dịch ở web khác đều là ăn cắp, hãy giúp team report hoặc chỉ dẫn mọi người vào WordPress của team để đọc, cảm ơn các cậu!