⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Lần này, Liễu Thi Nhã thật sự sợ hãi. Trước đó, cô ta bị đám người của thị trưởng Quân đánh cho thoi thóp, vất vả lắm mới thở được một chút lại bị bắt vào trong này để rồi mỗi ngày đều bị đánh.
Nhưng những cảnh vệ này rất có kỹ thuật, đánh cho cô ta đau đớn khắp người nhưng lại không để cô ta chết.
Cô ta cũng biết hình như Phong Tố Cẩn đã được cứu về, hình như Thương nữ sĩ cũng rơi vào tay thị trưởng Quân, không biết sống chết.
Cô ta vẫn cho rằng Thương nữ sĩ rất lợi hại, lại không ngờ thị trưởng Quân còn lợi hại hơn.
Bây giờ, nhắc tới Quân Mặc Hàn, tất cả mọi người ở Bắc Quyền Thành đều cảm thấy bất an.
Hơn nữa, người trong tù cách vách cô ta là Trang Chi Bình, chính là thím hai của Phong Tố Cẩn. Nghe nói Trang Chi Bình đắc tội thị trưởng Quân và Phong Tố Cẩn nên mới bị bắt vào đây.
Mỗi ngày, cô ta đều nghe thấy tiếng la thê lương bên kia. Nghe thấy nó, cả người cô ta cũng đã sợ hãi run lên, càng không cần nói tới chính cô ta.
Liễu Thi Nhã rất sợ, chỉ có thể đánh liều tìm Lam Bắc Thần vì người cô ta có thể tìm cũng chỉ có Lam Bắc Thần.
Nhưng tự sát một lần cũng không thể khiến Lam Bắc Thần tới gặp cô ta.
Cô ta còn nhớ rõ lúc mình bị người ta đá ra ngoài, ngã trên mặt đất, ánh mắt của Lam Bắc Thần đều là thất vọng, phẫn nộ và lạnh lùng, không hề có chút tình cảm nào.
Ánh mắt kia khiến trong lòng Liễu Thi Nhã đau đớn. Bấy giờ, cô ta mới ý thức được, cô ta thật sự yêu Lam Bắc Thần.
Chỉ là lúc trước cô ta ích kỷ, so với yêu Lam Bắc Thần, cô ta càng yêu chính mình hơn.
Nghe nói Lam Bắc Thần tới thăm, Liễu Thi Nhã kích động cũng muốn chuẩn bị sửa sang lại bản thân một chút.
Một cảnh vệ nào đó chịu trách nhiệm trông giữ cô ta nói: "Không cần sửa soạn làm gì, có sửa soạn thì vẫn là bộ dạng quỷ đó thôi."
Nói xong, cảnh vệ kia còn cố ý kích động Liễu Thi Nhã, lấy một tấm gương đặt trước mặt cô ta cho cô ta xem.
Nhìn người không ra người quỷ không ra quỷ trong gương, Liễu Thi Nhã hét to một tiếng, bị dọa cho ngã ngồi trên mặt đất.
Người trông coi trong này đều nhận được chỉ thị, phải "chiêu đãi" Liễu Thi Nhã "thật tốt" nhưng không thể để cô ta chết, chết thì cô ta quá lợi rồi.
"Cô còn muốn gặp Lam Bắc Thần nữa không? Nếu không gặp, người ta sẽ đi đó."
Liễu Thi Nhã kịp phản ứng lại, thảm thiết kêu gào: "Tôi muốn gặp, gặp!"
Cho dù như thế, cô ta cũng phải gặp Lam Bắc Thần. Chỉ cần Lam Bắc Thần cứu cô ta ra ngoài, cô ta có thể chỉnh sửa lại dung nhan.
Lúc nhìn thấy nhau, Lam Bắc Thần không nhận ra Liễu Thi Nhã, Liễu Thi Nhã cũng suýt không nhận ra Lam Bắc Thần.
Ánh mắt Liễu Thi Nhã đờ đẫn. Người này chính là Lam Bắc Thần? Sao anh ta lại tiều tụy như vậy? Mắt cũng vằn vện tia máu kìa.
"Bắc Thần?"
Nghe thấy giọng nói này, Lam Bắc Thần đã xác định được là Liễu Thi Nhã: "Liễu Thi Nhã, cô muốn nói chuyện có liên quan đến bí mật của Lam gia, rốt cuộc là cái gì?"
Liễu Thi Nhã vội nắm lấy tay vịn, nói: "Bắc Thần, chỉ cần anh cứu em ra ngoài, em sẽ nói cho anh biết."
Miệng Lam Bắc Thần nhếch lên đầy lạnh lùng: "Liễu Thi Nhã, bây giờ cô còn ra điều kiện với tôi à? Tôi có thể chọn không biết."
Nói xong, Lam Bắc Thần quay người rời đi. Hiện tại anh ta bề bộn nhiều việc, ngay cả thời gian ngủ cũng xa xỉ. Phải tới đây vì Liễu Thi Nhã, anh ta cảm thấy nhất định anh ta lại ngu xuẩn rồi.
Thấy Lam Bắc Thần có vẻ muốn đi, gần như không kịp suy nghĩ, Liễu Thi Nhã hét lên: "Bắc Thần, em là Thi Nhã! Anh yêu em, anh quên rồi sao? Anh mặc kệ sống chết của em sao?"
Lam Bắc Thần dùng ánh mắt trào phúng nhìn Liễu Thi Nhã: "Liễu Thi Nhã, sao cô lại không nói chuyện cô lừa tôi? Cô mang toàn bộ mạng người của Lam gia chúng tôi ra làm trò cho cô hoàn thành cái nhiệm vụ gì đó! Tôi hận nhất chính là lừa gạt, mà Liễu Thi Nhã cô vẫn luôn lợi dụng tình cảm của tôi, không phải sao?"
Lúc trước, anh ta bị mộng tưởng trong tình yêu che mắt. Xảy ra nhiều chuyện như thế, khi nhớ lại, anh ta sẽ lý trí tỉnh táo phát hiện Liễu Thi Nhã vẫn luôn lợi dụng anh ta, lừa gạt anh ta.
*Truyện chỉ được đăng full tại WordPress, Fanpage và 241 chương tại Wattpad @perfect-team. Mọi bản dịch ở web khác đều là ăn cắp, hãy giúp team report hoặc chỉ dẫn mọi người vào WordPress của team để đọc, cảm ơn các cậu!