Beta by Hy
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Rất nhiều người âm thầm cảm khái: "Bắc Quyền Thành sắp trở trời!"
Vài gia tộc ở Bắc Quyền Thành đã kịp phản ứng. Ý thức được Bắc Quyền Thành đang thay đổi, vài gia tộc cũng bắt đầu tiến hành một loạt chỉnh đốn nội bộ.
Bất kể gia tộc lớn, gia tộc nhỏ hay gia đình bình thường cũng đều làm vậy, bắt buộc con cháu phải khiêm tốn, khiêm tốn, thật khiêm tốn.
Bởi thế cục bây giờ đã không còn như trước kia. Trước kia, ai sai phạm cái gì, chỉ cần tiêu chút tiền, thông qua chút quan hệ là có thể dễ dàng giải quyết. Những tin tức đó cũng sẽ không bị phơi ra ánh sáng.
Thế nhưng bây giờ thị trưởng cũ đã hết nhiệm kỳ, thị trưởng mới kế vị, không ai đoán được tác phong xử lý của vị thị trưởng mới này. Chỉ riêng thủ đoạn lôi đình vào ngày anh nhậm chức cũng đã khiến rất nhiều người kinh sợ.
Hơn nữa nghe nói vị thị trưởng Quân này không tham tài, không yêu sắc, căn bản không có nhược điểm gì, hơn nữa còn tàn nhẫn từ trong xương cốt. Nhưng chính những người như vậy lại rất yêu quý dân chúng. Chỉ cần ngươi quy quy củ củ, không phạm sai lầm, nếu bị ức hiếp có thể sẽ nhận được sự che chở của thị trưởng Quân.
Anh đi lên từ một nơi hung ác tàn bạo như thôn Thanh Đằng, trấn Thanh Đằng, tuyệt đối không thể khinh thường. Anh hung ác với kẻ địch nhưng rất tốt với dân chúng.
Hơn nữa, tin tức trên mạng bị phơi ra gần đây đã nói rõ điều gì?
Nói rõ, mặc kệ ngươi là quan lớn gì, lớn bao nhiêu, chỉ cần phạm sai lầm, xảy ra vấn đề thì đều có thể bị đưa tin ra ngoài.
Một khi bị toàn dân chú ý thì sự tình sẽ không thể ép xuống nữa, thanh danh cũng sẽ bị hủy hoại, cho nên vẫn phải khiêm tốn, quy quy củ củ cho thỏa đáng.
Có người lặng lẽ lén lút thảo luận: "Thật sự rất khó đối phó với thị trưởng Quân này!"
"Ngươi xem, những chuyện xảy ra liên tiếp gần đây đã nói rõ cái gì? Nói rõ thủ đoạn của thị trưởng Quân vô cùng tàn nhẫn, hơn nữa còn rất khó đối phó."
"Không sai, ngay cả gia tộc như Lữ gia cũng bị phơi ra! Mọi người vẫn nên cẩn thận Quân Mặc Hàn, cố gắng hết mức đừng đối đầu với bên trên cho thỏa đáng."
Lữ gia náo loạn một hồi. Lúc này, từng gia tộc đều tiến hành chỉnh đốn, cũng không ai có thời gian nhằm vào thị trưởng Quân Mặc Hàn này làm gì. Cho nên trong khoảng thời gian này, anh cũng không quá bận.
Anh cũng thừa dịp này, nhanh chóng chuẩn bị xong tất cả những thứ cần thiết trong quán bar, đợi hoàn thành rồi giao cho Phong Tố Cẩn.
Chỉ cần là chuyện Phong Tố Cẩn ưa thích muốn làm, Quân Mặc Hàn anh đều có thể chuẩn bị tốt vì cô. Chỉ cần cô vui vẻ là được.
Một ngày, Lam gia công bố thời gian đính hôn của Lam Bắc Thần và Liễu Thi Nhã. Là mấy ngày sau.
Phong Tố Cẩn hơi sửng sốt khi nhìn tờ báo buổi chiều. Nhanh như vậy?
Trở về, Quân Mặc Hàn phát hiện vợ anh đang ngồi trên salon tập trung đọc báo. Ngay cả anh về, cô cũng không nhận ra.
Trước kia, chỉ cần Phong Tố Cẩn ở nhà, lúc anh trở về, cô luôn có thể vui vẻ chạy đến bên cạnh anh. Cho dù có đang nấu cơm, cô cũng sẽ nói với anh một tiếng: "Trở về rồi!"
Ba chữ này cộng thêm đôi mắt sáng rực của cô luôn có thể khiến cho mọi mệt mỏi của Quân Mặc Hàn tiêu tan.
Vì có cô nên anh mới biết chờ mong về nhà. Trước khi gặp cô, anh không có khái niệm này.
Quân Mặc Hàn thay dép lê, mắc áo khoác lên móc áo, đi đến trước mặt Phong Tố Cẩn. Phong Tố Cẩn vẫn không nhận ra.
Cô chỉ đang nghĩ rất nhiều chuyện.
Quân Mặc Hàn cúi đầu. Thấy nội dung trên báo, mắt anh lóe lên một tia mờ ám nhưng rất nhanh đã biến mất.
Quân Mặc Hàn cũng không quấy rầy Phong Tố Cẩn. Anh kéo ống tay áo lên, xoay người đi vào phòng bếp.
Trong phòng bếp vẫn còn đồ ăn Phong Tố Cẩn vừa mua.
Lúc Quân Mặc Hàn bắt đầu nấu cơm, Phong Tố Cẩn mới hoàn hồn.