"Vâng, cháu quyết định tuyên bố tin cháu sẽ kết hôn với cô ấy." Anh ung dung đáp lại, khí thế cả vú lấp miệng em khiến cả phòng im bặt.
Mộ Nhã Triết quét ánh mắt lạnh băng khắp phòng một lượt, giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng: "Tôi biết chuyện này rất đột ngột, cho nên mới thông báo trước với mấy người một tiếng."
"Không được!"
Mộ Thục Mẫn là người đầu tiên đứng ra phản đối, nhìn anh đầy khó tin.
Trên mặt bà ta không che giấu được sự thất vọng.
Bà ta vốn cho rằng, đứa cháu trai này đối với người phụ nữ kia chỉ là chơi đùa mà thôi, nhưng cho dù chỉ là chơi đùa thì bà ta cũng không cho phép.
Không nghĩ tới anh còn muốn tuyên bố trước truyền thông rằng sẽ kết hôn với người phụ nữ kia.
Tin tức này quả thật quá mức kinh người rồi!
"Một người phụ nữ như vậy tuyệt đối không thể bước chân vào nhà họ Mộ được! Nhã Triết, cháu điên rồi phải không? Nếu cháu cưới người phụ nữ kia, người ngoài sẽ nhìn chúng ta như thế nào? Nghe nói, cô ta là người phụ nữ mang thai hộ sáu năm trước phải không? Cô còn nghe nói, lúc trước cô ta sinh ra hai đứa con trai, thế nhưng sáu năm nay cô ta âm thầm giấu một đứa, đây rõ ràng là có âm mưu mà! Uổng công cháu thông minh như thế, chẳng lẽ cái này cũng không nhìn ra sao, người phụ nữ kia là có ý định muốn mượn con trai mình để trèo cao, muốn bám lấy nhà họ Mộ chúng ta! Cô ta cũng không tự nhìn lại thân phận của mình mà xem, cái danh mợ chủ nhà họ Mộ này mà cô ta cũng xứng sao? Loại phụ nữ này có xách giày cho cô cũng không xứng!"
Mộ Thục Mẫn nhíu mày, vẻ mặt hết sức khinh miệt.
Bà ta luôn có thành kiến với phụ nữ trong giới giải trí, cho rằng những người phụ nữ xuất thân từ giới giải trí đều vừa bẩn thỉu vừa đê tiện, vì muốn leo vào cửa nhà giàu mà không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!
Trong mắt bà ta, Vân Thi Thi cũng không phải ngoại lệ!
Sắc mặt Mộ Lâm Phong âm trầm, vẻ mặt không chút thay đổi: "Nhã Triết, chú hai cũng cảm thấy như vậy, cho dù cháu đã đến tuổi lập gia đình rồi, nhưng mà người phụ nữ này tuyệt đối không thể bước vào cửa nhà chúng ta! Chú hai nói trước, chỉ cần chú hai còn ở đây thì sẽ không để người phụ nữ kia bước vào cửa nhà họ Mộ nửa bước!"
Giọng điệu của ông cứng rắn, hoàn toàn không cho người ta cơ hội để phản bác.
Mộ Nhã Triết nhìn lướt qua ánh mắt của mọi người, sắc mặt không hề thay đổi, anh ngồi thẳng người lên, tư thế ung dung, thoải mái, vẻ mặt lại lạnh lùng, chậm rãi nói: "Thông báo trước tin tức kết hôn với mấy người chỉ là vì tôn trọng mấy người là thôi, tôi không có ý định xin ý kiến của các vị, các vị không có quyền ngăn cản hay can thiệp!"
"Không có quyền can thiệp sao? Cô là cô của cháu, là bề trên của chúa, chẳng lẽ còn không thể có ý kiến với chuyện hôn nhân của cháu sao?"
Mộ Thục Mẫn đã cố hết sức nhưng vẫn không thể kiềm chế được sự tức giận, bà ta dừng một chút, bình ổn lại cảm xúc, lại nói: "Trong nhà họ Mộ, từ trước tới giờ, chuyện hôn sự đều là do bề trên quyết định, cháu chỉ là bề dưới, làm gì có quyền trong chuyện này! Cô nhỏ không cần biết cháu muốn cưới ai, nhưng ít nhất cũng phải là người môn đăng hộ đối! Nhưng mà Vân Thi Thi thì sao? Đừng nói đến môn đăng hộ đối, đến cả thân thế sạch sẽ cô ta cũng không có! Mẹ ruột cô ta là ai, chẳng lẽ cháu còn không biết sao? Mộ Khuynh Thành, mười mấy năm trước bà ta là ca sĩ, khi đó ca sĩ có khác gì kỹ nữ cơ chứ?"