Mục lục
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người nọ chột dạ, lúc này giải thích, “Cô nhìn chằm chằm tôi làm gì?”

“Sao thế? Chột dạ sao? Có bản lĩnh nói, không có bản lĩnh thừa nhận sao?”

“Thừa nhận cái gì?” Người nọ hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nói, “Chẳng lẽ cô muốn nói xấu tôi gây khó dễ cho nghệ sĩ nhà cô sao? Cô có bằng chứng gì không?”

Mộc Tịch không cho là đúng, nhún vai, thái độ cực kỳ cứng rắn nói, “Tôi không cần chứng cứ! Bởi vì dựa vào lời nói của Thi Thi ở trong đoàn làm phim, hoàn toàn có thể phong sát cô. Đừng nói là đoàn làm phim, chỉ dựa vào hành vi này của cô, nói xằng nói bậy ở trong đoàn làm phim, tôi xem sau này đoàn làm phim nào dám ký với cô!”

Người nọ vừa nghe, nhất thời lo lắng.

Trợ lý Kỷ Nhan không cam lòng yếu thế châm chọc nói, “Hừ! Chó cậy chủ!”

Tiếu Tuyết nhíu mày, còn tưởng rằng Mộc Tịch tức giận, ai ngờ Mộc Tịch dịu dàng trả lời một cách mỉa mai, “Ha ha! Cho dù là chó, cũng phải tìm chủ tốt. Chỉ sợ một số cẩu nô tài, tìm chủ sai, liên lụy đến mình không có cơm ăn!”

“Cô - -!”

“Cô nói cái gì? Cô mắng ai là cẩu nô tài!”

“Đủ rồi!”

Kỷ Nhan không nhịn được nữa, rốt cuộc cũng tức giận nói, “Đủ chưa? Đừng ầm ĩ nữa. Tâm tình tôi đã đủ không tốt rồi!”

“Kỷ Nhan, bộ dạng cô xinh đẹp như vậy, lo gì mà không nổi tiếng. Bây giờ Vân Thi Thi nổi tiếng, cũng chỉ là nổi tiếng nhất thời, người có nhân phẩm như thế, để cho đội chó săn biết được cô ta là kẻ thứ ba chen vào tình cảm của người khác, cô ta sẽ xuống dốc không phanh ngay thôi!”

Tiếu Tuyết nghe vậy, nhịn không được nữa rồi. “Cô nói cái gì? Miệng sạch sẽ một chút!”

Người nọ vừa nghe, nhất thời tức giận, thấy Tiếu Tuyết lạ mặt, còn tưởng rằng cô ấy dễ bắt nạt, hừ lạnh một tiếng, “Cô là ai? Tôi nói chuyện với cô sao?”

Từ trước đến giờ Tiếu Tuyết đều không dễ chọc, lúc này cô ấy tiến lên, giơ tay cho cô ta một cái tát.

“Bốp - -” một tiếng, người nọ bị đánh ngã nhào xuống đất, trên mặt nhất thời đỏ lên.

“Tôi đã bảo cô miệng sạch sẽ một chút, cô còn khiêu chiến tính nhẫn nại của tôi sao? Tôi là ai? Đến lượt cô hỏi sao? Không biết cô là cái thứ gì, bày ra điệu bộ hung hăng vênh váo, hù dọa ai?”

Mộc Tịch suýt chút nữa không khống chế được vỗ tay khen hay!

Quá tuyệt vời!

Không nghĩ tới bạn của Thi Thi lại chính nghĩa như vậy!

Kỷ Nhan thấy, lúc này cũng sửng sốt.

Tiếu Tuyết lại nói, “Thi Thi là người thứ ba sao? Giỡn cái gì thế! Cô ấy chen vào tình cảm của người khác, chen vào ai vậy?”

Kỷ Nhan lạnh lùng nói, “Đêm qua cô ta quyến rũ người đàn ông của tôi, đây không phải là người thứ ba thì là gì? Tất cả người trong đoàn làm phim đều tận mắt nhìn thấy, cô không cần phải tẩy trắng thay cô ta đâu!”

Mộc Tịch nói ngay, “Kỷ Nhan, muốn nói người thứ ba, cô mới chân chính là người thứ ba đi? Cô có mặt mũi gì mà dám nói Thi Thi là người thứ ba? Người đàn ông như vậy, cho dù quỳ trên mặt đất, Thi Thi cũng không nhìn thêm một lần!”

Sắc mặt Kỷ Nhan trắng bệch, “Cô… Cô nói cái gì?”

“Tôi nói cô mới chân chính là kẻ thứ ba! Cao Nam sớm đã có bạn gái, còn hẹn hò với nhau từ lâu rồi. Cô mới là kẻ thứ ba, hiểu không?”

Môi Kỷ Nhan run rẩy, “Cô đừng có mà nói linh tinh!”

“Cô ấy không có nói linh tinh!” Tiếu Tuyết ngẩng đầu, mặt không chút thay đổi trừng mắt nhìn cô ta, “Tôi hẹn hò với Cao Nam từ năm ngoài, mà cô, tính là cái gì? Cô mới đúng là kẻ thứ ba? Kẻ thứ ba còn chưa tính, lại còn hất bát nước bẩn lên người người khác, đây tính là cái gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK