Cô chỉ là dựa vào hai đứa con trai, mẹ nhờ phúc con, dễ dàng đạt được sự vẻ vang này, những người khác sao có thể sánh được?
Vân Thi Thi xiết chặt quả đấm, cô lại nhịn, muốn nghe xem rốt cuộc mấy con người của nhà họ Mộ này có thành kiến với cô đến mức nào!
Cô cũng muốn nhìn xem, những người này còn có thể dùng lời lẽ ra sao để thể hiện sự oán giận đối với cô.
Mộ Thục Mẫn thấy cô không nói lời nào thì còn tưởng cô chột dạ, lại đổ thêm dầu vào lửa: "Khoan nói đến những cái khác, chỉ cần nhìn thân phận hiện giờ của cô thôi, một người diễn viên? Ha ha! Bây giờ có mấy người trà trộn trong giới nghệ sĩ mà còn trong sạch chứ? Thời giờ người ta gọi bằng mấy từ dễ nghe, nào là thần tượng, rồi thì minh tinh, thiên vương thiên hậu, nhưng đặt ở thời cổ đại thì chẳng qua chỉ là mấy con hát hèn kém chẳng có địa vị gì! Một con hát mà lại muốn bước chân vào nhà họ Mộ sao, thật là giỏi ảo tưởng!"
Mộ Yến Thừa nghe đến đây thì nhướng mày, nhịn không được lên tiếng: "Cô ta là diễn viên sao?"
"Phải! Cách đây không lâu mới có một bộ phim điện ảnh, hình như cô ta là diễn viên chính thì phải! Nghe nói doanh thu phòng vé rất cao."
Mộ Yến Thừa lại lắc đầu cười nhạo: "Là diễn viên thì không được! Nhà họ Mộ không thể chào đón một con hát. Làng giải trí có người phụ nữ nào là sạch sẽ đâu chứ! Cháu còn nghe nói, bên ngoài thì mấy nữ minh tinh đó tỏ vẻ thanh cao trong sạch biết bao nhiêu, thế nhưng đằng sau lại đều lẳng lơ phóng đãng cả, không sót một ai! Cho dù thân phận thế nào, chỉ cần ra giá cao là có thể ngủ một đêm. Cho nên mới nói phụ nữ trong làng giải trí đều không sạch sẽ, cô ta ở giữa cái chảo nhuộm lớn như vậy, sao có thể là ngoại lệ?"
"Đúng vậy! Chỉ có mấy gã nhà giàu mới nổi mới đi cưới phụ nữ trong giới giải trí làm vợ. Mấy gã này còn tưởng rằng cưới được một minh tinh có chút danh tiếng là cả dòng họ sẽ trở nên nổi tiếng sao? Cũng không sợ bị người ta chê cười! Mà không đúng, mấy gã nhà giàu mới nổi đó cưới được minh tinh rồi thì lại kết nghĩa anh em đồng hao với nhau, ha ha, đây cũng chính là nguyên nhân khiến bọn họ vĩnh viễn không thể đặt chân vào giới thượng lưu."
"Trên thực tế, nhà giàu có thật sự thì đều chướng mắt với mấy con hát. Bây giờ người ta đều xem trọng môn đăng hộ đối, là phụ nữ thì phải hiền thục nết na, dịu dàng hiền lành, có tri thức, hiểu lễ nghĩa."
"Nhà họ Mộ cũng không chấp nhặt chuyện môn đăng hộ đối, dù sao thì cả cái thành phố này cũng không có dòng họ nào có thực lực sánh ngang được với nhà họ Mộ! Tôi chỉ hy vọng Nhã Triết có thể tìm một người có gia thế tốt một chút, không cần giàu sang quá, chỉ cần là dòng dõi thư hương, là con gái nhà lành là đủ rồi!"
"Đúng vậy. Một người ưu tú như Nhã Triết sao lại có thể bị một cô gái lòng dạ không ngay thẳng như thế này chà đạp?"
...
Lại ồn ào bàn tán một hồi.
Vân Thi Thi không đổi sắc mặt, yên lặng ngồi nghe mấy người phụ nữ kia dùng đủ kiểu lời lẽ khó nghe để châm chọc cô, mỗi câu mỗi chữ đều như lưỡi dao găm sắc bén không ngừng cứa lên da thịt cô.
Lời lẽ cay nghiệt khiến người ta đau đớn giống như cơn gió buốt giữa trời tháng sáu vậy.
Vân Thi Thi cau mày, khóe môi hơi trễ xuống, lại ngồi thẳng lên một chút.
Cô vừa động đậy, ánh mắt của mọi người lập tức bắn đến.
Vân Thi Thi liếc mắt nhìn quanh một cái, bình tĩnh nói: "Tôi nghĩ hình như các người hiểu lầm cái gì rồi."
Mộ Lâm Phong ngạc nhiên: "Cô có ý gì?"
"Hình như tôi chưa từng nói rằng muốn bước vào nhà họ Mộ thì phải? Các người cho rằng tôi thèm thuồng lắm sao?"