Cố Cảnh Liên nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cô, không chút để tâm đánh giá cô.
Sở Hà đang ngủ vẫn không hay biết được sự khác thường bên người.
Tim Cố Cảnh Liên có chút loạn nhịp.
So với lúc trước tính cảnh giác của Sở Hà đã giảm đi rất nhiều.
Hoặc có thể nói, cô không có sự phòng bị với Cố Cảnh Liên.
Dựa vào thân phận của cô, tính cảnh giác cao độ của cô, thì dù cô có đang ngủ nhưng nếu xung quanh có động tĩnh cô vẫn có thể lập tức tỉnh lại.
Từ trước đến nay đều vậy.
Nhưng mà bây giờ cô đối với anh dường như không có phòng bị như trước.
Nhận biết được điều này, tim Cố Cảnh Liên không khỏi đập nhanh vài nhịp.
Anh gặp cô tất cả đều là ngẫu nhiên.
Lúc trước, khi cô mới vào Cố gia anh đã biết thân phận của cô không đơn giản, nhưng mà lúc mới đầu anh không biết thân phận của cô là gì, cho đến khi cô ở bên cạnh anh một tháng rồi, dựa vào báo cáo điều tra anh mới biết cô là nhân vật cấp cao của tổ chức hình sự quốc tế.
Không đơn giản.
Một người phụ nữ lại có thể tồn tại trong môi trường cạnh tranh khốc liệt của tổng bộ tổ chức hình sự quốc tế, lại còn đảm nhiệm vị trí cao nhất của đội chống tội phạm.
Điều này nói lên thủ đoạn của cô chắc chắn rất tàn nhẫn.
Nghe nói, trước đó cô là lính đánh thuê, điều đó cũng có nghĩa cô đã bước ra từ trong những cuộc chiến chém giết khốc liệt.
Sau khi biết được thân phận của cô, anh cũng không vội vạch trần.
Cũng có lúc Cố Cảnh Liên cảm thấy cuộc sống của anh quá tẻ nhạt, giờ đây có thêm một người phụ nữ thú vị như cô ở bên cạnh liền cảm thấy cuộc sống thêm hứng thú.
Người đàn ông này giống như một con mèo tao nhã vậy, sau khi bắt được con mồi cũng không vội giết mà sẽ chậm rãi vờn, cho đến khi con mồi cảm thấy bản thân bị tra tấn đến sống không bằng chết, cuối cùng anh sẽ nuốt cả con mồi vào bụng.
Vẫn còn nhớ buổi tối hôm đó, anh đã uống một ít rượu trước khi về nhà.
Xưa nay tửu lượng của anh không tốt, nhưng hôm đó vô tình đã uống hơi nhiều dẫn đến có chút say.
Hoặc là tình trạng như vậy làm cho cô chú ý, là cơ hội ngàn năm có một.
Cho nên cô liền muốn ra tay với anh.
Cố Cảnh Liên ở trong phòng, Sở Hà chậm rãi tiến vào, anh không thấy trên người cô có giấy súng lục, nhưng anh nhìn thấy sát ý trong ánh mắt lạnh lẽo của cô.
Cô muốn giết anh.
Tổng bộ đã ra mệnh lệnh, Sở Hà cũng đã nhận được mệnh lệnh nhưng cô vẫn luôn không có cơ hội ra tay.
Bên cạnh Cố Cảnh Liên luôn có vệ sĩ vây quanh, cô rất khó tìm được cơ hội.
Nhưng tối hôm đó lại là cơ hội đáng quý.
Cố Cảnh Liên nhìn thấy sát ý trong mắt cô nhưng anh không vạch trần mà nói: “Hồng Hà đến đây.”
Cô chậm rãi đi về phía anh, nhất thời anh ý thức được rằng lúc này cô nhất định là đang sờ vào súng.
Thú vị.
Chẳng lẽ cô cho rằng anh uống hơi nhiều rượu một tí thì sự cảnh giác cũng biến mất luôn sao?
Hay là cô cho rằng khi không có vệ sĩ bảo vệ, khi chỉ còn cô và anh thì cô nhất định có thể giết được anh?
Cố Cảnh Liên bỗng nhiên ngồi dậy, giữ chặt tay cô kéo cô vào lòng.
Sở Hà hoảng sợ, không ngờ được anh lại có hành động như vậy.
Lúc đó, phụ nữ bên cạnh Cố Cảnh Liên có thể nói là vô số, từ trước đến nay chưa từng trùng lặp.
Đó chỉ là nhu cầu sinh lý tuyệt đối không chút tình cảm.
Sau đó, anh không hề có động tác thân mật nào khác.
Dường như cô đối với anh mà nói cũng giống với người khác đều là quân cờ lạnh băng.