“Sắc trời không còn sớm nữa! Thi Thi, chúng ta về thôi!”
Cô ấy vô thức xưng hô vô cùng thân thiết, song trên mặt Vân Thi Thi không hề tỏ vẻ phản cảm, trong lòng cô đã thầm sinh ra hảo cảm với người phụ nữ này, bởi vậy không bài xích cô ấy gọi cô thần thiết như vậy.
Cô gật đầu, đứng dậy theo Lý Lan ra ngoài.
Vừa mới bước ra khỏi phòng, trên hành lang chợt chạm mặt một người đàn ông trung niên ăn diện.
Ánh mắt sắc sảo của Lý Lan vừa liếc nhìn đã nhận ra là ai, xuất phát từ khách sáo, cô ấy nhanh chóng cười hỏi thăm: “Ôi chao? Đây chẳng phải là giám đốc Tiền đấy ư? Thật trùng hợp, ở đây cũng gặp ngài!”
Người đàn ông trung niên này không phải ai khác mà chính là nhà đầu tư đang hợp tác với tập đoàn giải trí Hoàn Vũ - Tiền Thiếu Hoa.
Đây chính là người vung một khoản đầu tư rất lớn cho bộ phim điện ảnh tiếp theo Hoàn Vũ đang sắp quay, chính là ông chủ lớn tiếng tăm lừng lẫy thủ đô!
Bởi vậy, xuất phát từ phép lịch sự, cô chủ động hỏi thăm ông ta.
Tiền Thiếu Hoa cũng nhận ra cô ấy là ai, cười ha hả nói: “Haha! Là trợ lý Lý à? Thật trùng hợp quá! Không ngờ ở đây cũng gặp cô! Sao, giám đốc Mộ nhà cô đâu rồi?”
Lý Lan vươn tay, nắm tay ông ta, đang định mở miệng trả lời.
Thấy ánh mắt người đàn ông chuyển sang nhìn thẳng Vân Thi Thi đang đứng sau lưng cô.
Cô gái này, ngoại hình rất tươi ngon trẻ trung!
Chỉ liếc mắt thôi đã kinh ngạc ngẩn người, sự tồn tại của cô khiến ngay cả ánh đèn trên hành lang cũng phải làm nền cho cô!
Có lẽ do ánh mắt của ông ta quá nóng bỏng, hoặc có lẽ ánh mắt ông ta mang theo sự xâm lược, thế nên Vân Thi Thi đang thất thần dần quay về, nhìn lại ông ta, nhất thời bị ánh mắt thâm thúy như vậy khiến cho khó chịu, vô thức lui về sau Lý Lan một chút.
Nhưng động tác né tránh của cô, ở trong mắt ông ta lại thành ý nghĩa khác!
Ồ, đang xấu hổ à!
Cũng khó trách cô nàng thấy xấu hổ, cô nàng này bất kể từ ăn mặc hay thần thái cử chỉ, nhìn rất ngây ngô.
Chưa cần nghe thấy giọng nói, chỉ cần nhìn khuôn mặt trẻ trung tươi đẹp này cũng đủ khiến ông ta ngứa ngáy không chịu nổi!
Cô nàng này, thật hợp khẩu vị của ông ta!
Không phải Tiền Thiếu Hoa chưa từng chơi đùa phụ nữ, ông ta vốn giỏi buôn bán, lại còn đầu tư vào giới giải trí, quanh năm lăn lộn trong giới này, có thể nói là du lịch chốn bụi hoa. Lấy thân phận thành công của ông ta, chơi phụ nữ rất hăng say.
Cũng không phải chưa từng chơi qua nữ sinh ngây thơ, trên tay ông ta thể loại gì cũng có.
Nhưng trong thời đại coi trọng vật chất này, nào có sự ngây thơ thật sự?
Lúc chưa nổi tiếng thì tỏ vẻ nhu mì, ban đầu còn thấy hơi thú vị, mê người, nhưng thời gian dài khó tránh khỏi cảm thấy nhàm chán.
Vì vậy trong lúc quan sát, ánh mắt sâu thêm mấy phần, như thợ săn khóa chặt mục tiêu, tràn đầy dục vọng muốn chiếm làm của riêng!
Lý Lan nhìn thấy tia sáng lộ ra trong mắt ông ta, khóe miệng cừng đờ, đồng thời thấy ái ngại.
Quanh năm đi theo Mộ Nhã Triết, cô cũng coi như quen với xã hội. Lúc này sao cô có thể không nhìn ra Tiền Thiếu Hoa đang suy nghĩ gì?