Vì thế, cô ta lại bày ra vẻ mặt vô cùng đau khổ trước mặt ông ta: "Anh Trình, em không biết là em đã mang thai, nếu biết em đã mang thai con của anh, em chắc chắn sẽ cẩn thận hơn... Nhưng làm sao bây giờ, đứa bé không còn nữa rồi, anh Trình, con của chúng ta không còn nữa rồi! Hu hu hu... Nếu đứa bé vẫn còn, em nhất định sẽ rời khỏi làng giải trí, yên ổn sinh nó ra rồi nuôi dưỡng nó thật tốt, em nghe bác sĩ nói, đứa bé đã thành hình, là con trai..."
Nhan Băng Thanh khóc sướt mướt, vẻ mặt xinh đẹp mà tiều tụy, mỗi lời đều chạm đến lòng ông ta.
Thấy dáng vẻ khổ sở như vậy của cô ta, Dương Thọ Trình làm sao có thể không mềm lòng, nhịn không được ôm cô ta vào lòng, bàn tay chai sần không ngừng vuốt ve trên lưng cô ta.
Vừa nghe nói cô ta sẽ vì ông ta mà sinh đứa bé này, nuôi nó lớn lên, thậm chí còn không tiếc rời khỏi làng giải trí, trong lòng Dương Thọ Trình càng thêm xúc động.
Mạc Ngạn đứng bên cạnh không có biểu cảm gì trên mặt, trong lòng lại đang cười nhạt.
Có đôi khi con người thật sự là một thứ kỳ quái.
Nhất là Nhan Băng Thanh này, lúc quay phim không có biểu tình gì, hành động cũng không đạt, lúc này giả vờ lại y như thật.
Lại còn nói cái gì mà sinh con cho Dương Thọ Trình, rời khỏi làng giải trí.
Có thể sao?
Nhan Băng Thanh coi trọng danh lợi như vậy, nếu không phải lúc này rơi vào cảnh nghèo túng thì nói không chừng cô ta đã lén đi phá thai rồi đấy chứ.
Còn nữa, cô ta nói đứa bé là của Dương Thọ Trình thì đúng là của ông ta sao?
Lại nói Dương Thọ Trình, chiều chuộng yêu thương cô ta như vậy, lại còn thật sự tin lời cô ta!
Sở dĩ bây giờ Nhan Băng Thanh nói những lời này chỉ là làm vừa lòng Dương Thọ Trình, ký thác chút hy vọng cuối cùng trên người ông ta mà thôi.
Bất quá cũng không uổng công Nhan Băng Thanh giả vờ từ nãy giờ, Dương Thọ Trình thật sự phản ứng như dự tính của cô ta.
Chỉ thấy ông ta quan tâm hỏi han: "Mấy ngày nay anh đều ở Hong Kong, mấy hôm trước mới quay lại đại lục, nghe nói em hình như đã đắc tội với người đứng đầu Hoàn Vũ, bị người ta tẩy chay, anh lại không tìm được em, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?"
"Anh Trình, em... Trong lòng em quả thật là khổ muốn chết..." Nhan Băng Thanh lại bật khóc.
Dương Thọ Trình thấy cô khóc lóc thê thảm như thế liền vội vàng hỏi mấy câu, Nhan Băng Thanh thêm mắm thêm muối kể lại mọi chuyện cho ông ta nghe một lượt.
Cô ta nói rằng trong lúc quay phim, có một phân cảnh diễn không tốt, phải quay đi quay lại mấy lần, cô ta đánh một diễn viên mới hơn mười cái tát, có mấy cái không thể khống chế lực tay, đánh hơi nặng. Kết quả, cô ta không nghĩ tới người đứng sau diễn viên mới kia lại là thái tử của Đế Thăng, Mộ Nhã Triết.
Đắc tội Mộ Nhã Triết, cho nên bị tẩy chay.
"Đã khiến em bị tẩy chay rồi thì cũng thôi đi, em đã nghèo túng đến mức này, thế nhưng Vân Thi Thi kia còn không chịu buông tha, vậy mà... vậy mà còn tìm người tới tận cửa, đánh trả em 16 cái bạt tai!"
Dương Thọ Trình nghe vậy thì sợ hãi, lại nghe cô ta khổ sở nói tiếp: "Em đã xin tha, hơn nữa còn nói với bọn họ, em có thai rồi, nếu bọn họ cứ đánh tiếp như vậy nhất định sẽ sẩy thai, nhưng mà bọn họ không nghe... vẫn cứ đánh em, cho nên em mới... em mới sẩy thai..."