Mục lục
Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn phù rể đi theo phía sau đã không nhìn nổi nữa rồi, bị nhét đầy một bụng thức ăn cho chó đến mức không nhồi vào nổi nữa đây này!

“Tôi nói này, hai vị cũng một vừa hai phải thôi! Cũng phải để ý thương xót cho chúng tôi chứ!”

“Đúng đấy! Vì cái gì mà tôi lại bị ấm đầu mà chạy tới làm phù rể cho lão đại thế này chứ?”

“Chịu không nổi nữa rồi, tôi sắp gục rồi…”

Tần Chu thống khổ thì thào: "Nhìn thôi mà tôi cũng muốn cưới vợ.”

Lời anh ta vừa nói ra đã rước lấy kháng nghị của hai cẩu độc thần Khương Thân và Lục Cận Dự.

“Cẩu độc thân thì cũng là cẩu, lão đại, xin anh ban phát từ bi, đừng có ngược cẩu nữa!”

“Đúng là giết người không dao mà!”

Vân Thi Thi nghe bọn họ cứ tôi một câu anh một câu mà càng thẹn thùng, khó xử vùi mặt vào ngực anh.

Mộ Nhã Triết mỉm cười nhếch môi, nhưng khi quay đầu lại đã biến thành vẻ mặt nghiêm túc: “Các người cũng một vừa hai phải thôi.”

Một đám người lập tức ngậm miệng lại.

Anh ôm cô đi xuống dưới lầu, ra khỏi cửa mới phát hiện bên ngoài đã vây kín người.

Vân Nghiệp Trình ngồi trên xe lăn được đẩy đến cửa, nhìn thấy Vân Thi Thi được Mộ Nhã Triết bế đến đây thì dâng lên sự cảm động từ tận đáy lòng, không khỏi kích động mà rơi lệ!

Mẫn Vũ lập tức lấy khăn tay ra nhẹ nhàng lau nước mắt cho ông.

Vân Nghiệp Trình cảm khái: “Lúc còn sống mà có thể nhìn thấy Thi Thi được hạnh phúc, được tham dự đám cưới của con bé thì cả cuộc đời này của tôi cũng không còn gì phải hối tiếc nữa!”

Mẫn Vũ gật gật đầu, vỗ vỗ vai ông an ủi.

“Chú ơi, hôm nay là ngày vui của con gái chú, chú đừng khóc mà…!”

Vân Nghiệp Trình vội vàng gật đầu, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt xúc động nhưng đôi mắt vẫn còn rưng rưng.

Trương Vạn Tam đến cùng với vợ, từ tận đáy lòng bọn họ cũng muốn chúc phúc cho đôi vợ chồng mới, nhìn thấy Mộ Nhã Triết ôm Vân Thi Thi tới thì lập tức tiến lên chúc mừng!

Ngày đó đúng là đã bắt nạt Hữu Hữu, có điều lần này ông ta tới cũng thật sự mang theo lòng cảm kích!

Tối đó khi trở về, ông ta có nhắm mắt lại thì trong đầu cũng hiện lên nét mặt dịu dàng của Vân Thi Thi!

Có lẽ, sự thiện tâm của Vân Thi Thi đã ảnh hưởng triệt để đến một nhà Trương Vạn Tam, cho nên lòng ông ta vẫn luôn thấy biết ơn, đối với hôn lễ của bọn họ, tâm tình cũng mang theo mười phần chúc phúc!

Vân Thi Thi thấy nhiều người đến xem như vậy thì nhất thời đỏ mặt: “Nhiều người thế này, hay là anh để em xuống đi!”

“Không cần!”

“Thật là…”

Vân Thi Thi nhìn quanh bốn phía, thẹn thùng e lệ, hiện trường kinh diễm như vậy, có bao nhiêu người đứng nhìn, đúng là xấu hổ quá đi mất!

Mộ Nhã Triết nhẹ nhàng: “Không cần để ý đến bọn họ!”

Từ cửa biệt thự cho tới tận cửa lớn trải thảm đỏ rất dài, nhưng thảm đỏ này cũng có chút đặc biệt, phía trên đều được rải cánh hoa hồng, từ xa nhìn lại như thể lối đi vào vườn địa đàng vậy!

Điều này mang cho nàng kinh hỉ không nhỏ!

Ngày hôm qua còn chưa thấy những thứ này mà!

Nhất định là sáng nay Mộ Nhã Triết mới phái người trải thảm và rải hoa!

Thảo nào khi Tiếu Tuyết đến, trên mặt không nén nổi vẻ kinh diễm, còn nói là rất mong chờ hôn lễ này!

Nhất định là thấy việc này rất lãng mạn nên mới để đến sáng nay mới chuẩn bị cho cô bất ngờ!

Có thể thấy được những cánh hoa hồng này đều là loại chất lượng cao hàng thật giá thật, từ trong nhà ra đến tận ngoài cửa, chỗ này cũng tốn không ít chi phí!

Hôn lễ lần này, anh cũng hao tổn tâm tư tiền bạc không ít, cô lại càng đau lòng, và cũng hết sức cảm động.

Trước kia, cô từng nói hôn lễ không cần quá lớn quá phô trương, chỉ cần có thể ở bên anh thì cô đã cảm thấy hạnh phúc rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK