Cách hai ngày, tôi lại kiểm tra lần nữa, lại nhìn que thử, tổng cộng có hai vạch, một vạch rất rõ ràng, một vạch khác, hơi mờ một chút.
Tôi không hiểu ý cái này là gì, lại đến tiệm thuốc hỏi một lần.
Người của tiệm thuốc nhẹ nhàng bâng quơ nói, “Đó chính là mang thai! Trở về nói với người lớn thôi, cháu mới mang thai không lâu, đi bệnh viện nạo thôi.”
“Nạo như thế nào nào ạ?”
“Nạo đứa bé thôi!”
Bà ta đột nhiên tò mò đánh giá tôi, ánh mắt đầy khinh thường, “Dì nói này, cháu còn nhỏ như vậy, mới có bao nhiêu tuổi, cháu xem cháu không có một chút cảm giác thẹn với lòng sao? Người trong nhà không nói với cháu con gái phải có tự tôn sao? Cháu nhỏ như vậy mà đã nạo thai, sau này lớn lên, ai còn dám cưới cháu nữa?”
Tôi không biết sao bà ta có thể nhẹ nhàng nói ra những lời tàn nhẫn như vậy.
Tôi không nói cái gì, cúi đầu rời đi, mới vừa ra khỏi tiệm thuốc, tôi ngồi trên bậc thang, ôm đầu gối bất lực khóc lên.
Nạo thai sao?
Nạo thai cần không ít tiền đi?
Tôi căn bản không lấy ra được nhiều tiền như vậy.
Tin tức này, giống như sấm sét giữa trời quang, tôi cảm giác mình đang ở trong địa ngục, một thân một mình.
Khi đó, người tôi có thể nghĩ đến, ngoại trừ Hàn Tiêu, không còn người nào khác.
Lúc tan học về nhà, tôi đột nhiên lôi cô ấy đến một bên, ấp úng nói, muốn nói lại thôi.
Cô ấy thấy tôi nhìn trái nhìn phải không nói, nét mặt kỳ lạ, mãi mà không nói ra được một câu, có chút sốt ruột, “Hạ Thuần, cậu làm sao vậy? Có chuyện gì sao?”
“Hàn Tiêu…”
Tôi vừa nói ra, lại run rẩy lợi hại hơn.
Có lẽ cô ấy cũng nhận ra được vẻ mặt khác thường của tôi, rốt cuộc cũng nghiêm mặt nhìn tôi, “Rốt cuộc là làm sao vậy?”
“Hình như tớ… Tớ mang thai rồi…”
Giọng nói của tôi như tiếng muỗi kêu, từng chữ đều nặn ra từ kẽ răng.
Hàn Tiêu vừa nghe, sắc mặt thay đổi lớn, khó có thể tin trừng to mắt, “Cái gì?”
“Kỳ sinh lý của tớ đã lâu rồi không có… Tớ kiểm tra hai lần, hình như mang thai rồi… Làm sao bây giờ? Cậu biết chuyện về phương diện này không?”
“Làm sao có thể mang thai? Cậu và người đàn ông đó…” Cô ấy đang nói thì dừng lại, sợ kích thích đến tôi, tránh nặng tìm nhẹ hỏi, “Không làm biện pháp bảo vệ sao?”
Tôi cảm thấy không chịu nổi, cắn môi lắc lắc đầu.
Hàn Tiêu cũng cảm thấy hoang mang lo sợ, vẻ mặt cô ấy lo lắng nói, “Tớ cũng không biết nhiều về chuyện này lắm… Hay là cậu xin nghỉ, tớ đi cùng cậu đến bệnh viện kiểm tra một phen? Sau đó… Nếu có thật, thì làm phẫu thuật nạo thai…”
Quảng cáo phẫu thuật nạo thai có đầy ở trên đường.
Tôi có chút bất lực nói, “Nhưng mà… Nghe nói làm phẫu thuật nạo thai, nếu không có tiền, căn bản không làm được… Tớ cũng không có khả năng, hỏi mẹ tớ, chắc chắn mẹ sẽ không cho, nếu hỏi nguyên nhân… Tớ cuối cùng không thể nói…”
…
“Mẹ nhất định sẽ đánh gãy chân tớ.”
Hàn Tiêu lập tức ổn định cảm xúc của tôi, “Cậu đừng khẩn trương, tớ thay cậu hỏi thăm một phen, ngoại trừ nạo thai, còn có biện pháp nào hay không! Cậu đừng vội.”
Lúc về nhà, đi ngang qua tiệm thuốc, Hàn Tiêu bảo tôi chờ cô ấy, cô ấy tự mình đi vào tiệm thuốc, sau một phút đồng hồ, cô ấy đỏ mặt đi ra, cầm một hộp thuốc ở trong tay.
Tôi đoán, mặt cô ấy đỏ như vậy, nhất định là vì người bán thuốc hiểu lầm cô ấy mang thai ngoài ý muốn, nói những lời gì đó không hay.