Nhưng mí mắt nháy liên tục, cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
Vân Thi Thi rơi vào mê mang, nói vài câu qua loa với Quý Lâm, vội vàng rời khỏi Hoàn Vũ.
Sau khi cô vội vàng lên xe rời đi, Lục Cảnh Điềm ngồi ở trong xe, mặt không chút thay đổi nhìn xe đi mất, lạnh lùng nói: “Đồ đê tiện tác oai tác quái!”
Người đại diện ở bên cạnh vội vàng nói, “Điềm Điềm, đừng làm chậm trễ thời gian nữa, buổi chiều còn cùng cô Ân Nhã đi chọn lựa may lễ phục nữa.”
“Được rồi, tôi biết rồi, đừng thúc giục.”
Lục Cảnh Điềm lập tức nhìn về ghế lái xe, nói với người lái xe, “Lái xe đi!”
Vài ngày sau, là đêm từ thiện mỗi năm một lần Lục Cảnh Điềm không dễ dàng gì mới lấy được vé vào, tất nhiên phải trang điểm thật nổi bật.
Vì nhận được cơ hội này, cô ta dùng không ít tiền, chỉ một lòng trông ngóng, có thể làm quen được một số đạo diễn và nhà sản xuất nổi tiếng trong đêm từ thiện này.
Cô ta không phải là những nghệ sĩ có ánh mắt hạn hẹp, chỉ có ý nghĩ duy nhất ‘Bán mình’, tìm một kim chủ nói chuyện kết hôn.
Muốn nói về diễn, Lục Cảnh Điềm mới đầu bước vào giới giải trí này, tất cả đều dựa vào nhiệt tình yêu thương với nghề diễn.
Nhưng mà ngoài nhiệt tình yêu thương, tất nhiên cũng ham chút danh lợi.
Nói đơn giản là vì tài phú đi?
Gia cảnh cô ta tốt, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn người nâng thì có người nâng, chuyện đó nghĩa là thế nào?
Về nước, liên lạc với một số người, làm nữ chính được người nâng.
Tuy không phải bộ phim gì lớn, nhưng có thể lấy được vai nữ chính, đã là không tệ rồi.
Bối cảnh cô ta tốt, bởi vậy không cần giống như mấy nữ minh tinh không tài nguyên, tất phải thông qua quy tắc ngầm bò lên trên.
Tuy gia cảnh không tệ, nhưng không thể thỏa mãn dã tâm của cô ta.
Có câu là: Nước chảy xuống chỗ trũng, người tìm đến chỗ cao.
Vinh hoa phú quý, một khi đã tranh chấp, dã tâm không thể dừng lại.
Muốn tìm được người xứng đôi với mình, tất nhiên phải làm mình trở nên ưu tú hơn.
Đây mới là mục tiêu của cô ta.
Bởi vậy, cô ta phải nhanh chóng củng cố địa vị và tên tuổi của mình.
Còn những lịch sử đen tối…
Cô ta sẽ dùng hành động chinh phục người xem, còn có cái gì mà không tẩy được?
Lúc chiều, cô ta hẹn Tống Ân Nhã cùng đi chọn trang phục, chọn lựa lễ phục.
Tham dự đêm từ thiện, tất nhiên phải ăn mặc cho mình thật lộng lẫy!
Khác với Lục Cảnh Điềm, Tống Ân Nhã được mời đến đêm từ thiện.
Sau khi Lục Cảnh Điềm về nước, gặp mặt Tống Ân Nhã vài lần, nhưng mà chuyện xảy ra với Tống Ân Nhã gần đây, cô ta không biết.
Trong đó tất nhiên bao gồm cả chuyện Tống Ân Nhã có thai.
Cô ta chỉ biết, khoảng thời gian trước Tống Ân Nhã mai danh ẩn tích một thời gian, nghe nói là đi nước Mĩ, không chút tin tức, sau khi về nước, cả người đã thay đổi.
Khí chất lột xác.
Trước đây Tống Ân Nhã ngạo mạn, nhưng mà hiện giờ thu liễm vài phần.
Hai người vừa nói chuyện vừa chọn lễ phục, nhưng mà ngay lúc Lục Cảnh Điềm hưng phấn hỏi cô ta bộ lễ phục này có hợp với khí chất của mình hay không, Tống Ân Nhã đột nhiên nôn khan một trận, vội vàng che miệng, chạy vào toilet.
Lục Cảnh Điềm kinh ngạc một phen, theo sát cô ta đi vào toilet, lại thấy cô ta nằm trước bệ rửa tay, nôn khan rất lợi hại, phản ứng nôn khan này làm Lục Cảnh Điềm nhíu mày, có chút bất ngờ.
Cô ta quan tâm nói, “Ân Nhã, cậu làm sao vậy? Sao lại thế này? Nôn lợi hại như vậy? Thân thể không thoải mái sao?”