Đồng Nhạc Nhạc vốn tưởng rằng, thân thể của mình không khỏe, là bởi vì là thời tiết chuyển lạnh nên cảm mạo. Hơn nữa dạo gần đây nàng không ngừng cùng Đường Yên Nhi đi ra ngoại thành chơi nên hơi mệt nhọc cũng không để ý đến điểm khác thường.
Ai biết, là bởi vì...cái này. Bi kịch a.
Hiện tại là lúc giữa trưa, Đồng Nhạc Nhạc đang đang trực bên ngoài Ngự Thư Phòng . Liền cảm thấy bụng quặn đau không thôi, ngay sau đó là một cỗ nhiệt không ngừng tuôn ra từ dưới thân.
Cảm giác được dưới thân khác thường, Đồng Nhạc Nhạc lập tức tỉnh ngộ, ngay sau đó cả ý định chết cũng có .
Khó trách tối qua nàng liền cảm giác được không đúng, eo lưng luôn ê ẩm, bụng cũng là không đúng, ngay cả dì cả cũng đến muộn ! ! ! !
Phải biết rằng, trước đây Đồng Nhạc Nhạc là một cao thủ viết lách trên mạng, lịch làm việc và nghỉ ngơi hằng ngày của Đồng Nhạc Nhạc, đều khác hẳn người bình thường, đêm ngày đảo lộn. Ban ngày của nàng là dùng để ngủ, chỉ có buổi tối mới có đứng lên, sau đó ngồi trước máy tính làm việc.
Cũng bởi vì buổi tối im lặng mới lợi cho viết văn.
Tuy nhiên bởi vậy, dì cả của Đồng Nhạc Nhạc luôn không đều.
Nhiều khi hơn nửa năm mới đến một lần, Đồng Nhạc Nhạc cũng đã quen . Hơn nữa, đối với phương diện này nàng cũng không để tâm.
Cho nên, tại đi tới triều đại này, Đồng Nhạc Nhạc đối với sự bất thường của dì cả cũng không chú ý.
Ai biết, dì cả nhiều tháng không có tới lại đột nhiên giá lâm, kiến Đồng Nhạc Nhạc trở tay không kịp!
Cảm giác được dưới thân khác thường, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến mồ hôi đầm đìa tuôn như mưa.
Hơn nữa, bụng nàng đau quá, như có một cái máy trộn bê-tông không ngừng khuấy trong bụng nàng.
Bụng đau càng lợi hại, dưới thân nhiệt lưu càng ngày càng nhiều, làm cho Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng không thôi, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo dần dần hiện ra vẻ thống khổ.
Trong lòng biết chính mình tiếp tục như vậy không phải là biện pháp tốt, nếu như bị người nhận thấy, Đồng Nhạc Nhạc không dám nghĩ tiếp tục . . .
Thừa dịp bây giờ chưa có ai phát hiện nàng khác thường, Đồng Nhạc Nhạc lập tức quay trở về vẻ mặt điềm tĩnh, tiến đến nhờ Tiểu Lô Tử đứng bên ngoài hầu hạ, sau đó tính toán vội vàng trở về tiểu viện của mình, lại thay một bộ đồ sạch sẽ, cùng với băng vệ sinh linh tinh các loại.
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc lại cảm thấy đau đớn khác thường , có trời mới ở triều đại này đây là lần đầu dì cả ghé thăm nàng, mà nàng cũng không biết nữ nhân nơi này sử dụng cái gì thay băng vệ sinh.
Càng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc lại càng đau đầu.
Nhưng đúng lúc này, cửa lớn Ngự Thư Phòng đột nhiên mở ra từ bên trong, mấy đại thần mới vừa cùng Huyền Lăng Thương bàn bạc quốc sự đã từ từ đi tới .
Tiếp đó, một âm thanh trầm thấp khàn khan của Huyền Lăng Thương truyền đến từ bên trong Ngự Thư Phòng.
"Tiểu Nhạc Tử!"
Nghe Huyền Lăng Thương gọi, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên một cái, không khỏi run rẫy một chút .
Huyền Lăng Thương gọi nàng lúc nào không gọi, lại gọi lúc này.
Chết tiệt!
Trong lòng ảo não không thôi, Đồng Nhạc Nhạc cũng chỉ có thể nhận lệnh xoay người về hướng Ngự Thư Phòng bên trong đi tới.
Nhưng là mỗi một bước đi, lại cảm thấy dưới thân lưu lượng càng mãnh liệt thêm một phân.
Tuy nói hiện tại đã là trời đông, y phục trên người ăn mặc thuộc loại dày.
Màu sắc trên y phục nàng cùng màu nâu đỏ kia một loại, coi như bị huyết dính vào cũng thấy không rõ ràng, chỉ là, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vẫn sợ hãi a.
Càng là sợ hãi, Đồng Nhạc Nhạc càng phát ra căng thẳng, mà ngay cả bước đi, cũng giống như người máy.
Đồng Nhạc Nhạc thật vất vả mới đi vào tới Ngự Thư Phòng lúc này chỉ thấy Huyền Lăng Thương đang ngồi ngay ngắn ở thư án phía sau, tay cầm bút lông, tại chăm chú phê duyệt Chiết Tử.
Lúc nàng tiến vào, Huyền Lăng Thương cũng không quay đầu lại, chỉ là bạc môi hé mở, nhạt nhòa nói.
"Mài mực."
Nghe được lời Huyền Lăng Thương nói, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là hít một hơi thật sâu, sau đó mới tự làm chính mình điềm tĩnh lại, mở miệng nói.
"Vâng "
Đồng Nhạc Nhạc vừa nói, vừa bước tới thư án bên kia.
Nhưng mà, nói là đi, kỳ thật bảo xê dịch vẫn còn không sai biệt lắm.
Bởi vì hiện tại, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy bắp đùi mình bên trong đã toàn bộ ướt nhẹp, có trời mới biết nàng hiện tại có bao nhiêu căng thẳng.
Nếu như bị Huyền Lăng Thương phát hiện thì phải làm sao mới tốt bây giờ.
Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc thấp thỏm không thôi, mắt nhung nhẹ nhàng hướng tới Huyền Lăng Thương bên kia nhìn lại.
Vốn đang tập trung phê duyệt tấu chương, Huyền Lăng Thương cảm nhận được ánh mắt của nàng, tầm mắt ngước lên, ánh mắt sâu thăm thẳm, tuấn mỹ mê hoặc động lòng người hướng tới bên người Đồng Nhạc Nhạc đang mong chờ.
Đối diện với ánh mắt sâu thăm thẳm của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trong lòng kinh hãi không thôi, tim đập nhanh 'Bang bang bang' như muốn thoát khỏi lòng ngực của nàng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đi, càng không che mỗi sự căng thẳng trong lòng.
Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng cúi gằm khuôn mặt nhỏ nhắn xuống, làm ra vẻ điềm tĩnh đứng ở thư án bên cạnh, đưa tay cầm lấy nghiên, từ từ mài.
Thế nhưng Đồng Nhạc Nhạc vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng rực đang gắt gao nhìn nàng.
Cảm giác được điều này, lòng dạ Đồng Nhạc Nhạc lại càng rối bời , chẳng lẽ là, Huyền Lăng Thương cảm nhận được sự khác thường hay sao!Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK