Mục lục
Dưỡng chồn thành hậu, tà mị lãnh đế ôn nhu yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng với thời gian trôi qua từng ngày từng ngày, sinh nhật của Đường Yên Nhi cũng đã đến .

Đây là lần sinh nhật thứ nhất của Đường Yên Nhi tại Linh Nhạc Quốc , vì để cho Đường Yên Nhi vui mừng, Đồng Nhạc Nhạc càng là nghĩ đủ các biện pháp.

Ngày hôm đó, Đồng Nhạc Nhạc thức dậy thật sớm. Sau khi rửa mặt qua loa, nàng liền chui vào trong phòng bếp, bắt đầu ra tay làm bánh ga tô sinh nhật.

Đối với nàng mà nói, sinh nhật tự nhiên phải có chuyện ăn bánh ga tô sinh nhật.

Tuy nói triều đại này so cùng cuộc sống thế kỷ hai mươi mốt của mình trước đây thì không giống, nhưng mà trong lòng nàng biết Đường Yên Nhi thích cái mới mẻ.

Nếu như vì Đường Yên Nhi mà nàng luộc trứng gà lòng đào, nấu mì trường thọ linh tinh các loại thì luôn với thành ý.

Trong lòng thì nghĩ, còn tay chân Đồng Nhạc Nhạc cũng không có nhàn rỗi chút nào.

Nguyên liệu làm bánh ga tô sinh nhật , từ mấy ngày trước đây nàng đã chuẩn bị tốt .

May là triều đại này, mặc dù không giống với thời hiện đại , thế nhưng nàng vẫn có thể bù đắp được đầy đủ tất cả nguyên liệu.

Có trứng gà, bột mì tiểu mạch, dầu thực vật tinh chế cao cấp, kem sữa bò, đường trắng, giấm trắng, muối ăn .v..v....

Đồng Nhạc Nhạc trước hết tách ra năm cái lòng đỏ trứng gà. Nàng lại lấy một ít đường trắng, dầu thực vật tinh chế cao cấp, sữa bò, trộn lẫn với nhau. Sau đó trút vào chỗ bột mì, không ngừng quấy đều.

Chỗ lòng trắng năm quả trứng gà, nàng nhỏ vào vài giọt giấm trắng và cho một ít muối, đánh cho sủi bọt thành bông, lại bỏ đường trắng vào . . .

Sau khi chuẩn bị tốt tất cả công việc, Đồng Nhạc Nhạc liền bỏ bánh ga tô vào trong một cái chậu đồng, lại để bên trong chảo nóng to, rồi bắt đầu chưng lên.

Đợi sau một lúc lâu, Đồng Nhạc Nhạc tính toán kĩ thời gian, liền lấy ra bánh ga tô đã làm xong. Nàng lại phát huy sức tưởng tượng của chính mình , cầm lấy kem sữa bắt đầu vẽ loạn trên mặt bánh ga tô.

Sau khi đã vẽ trang trí cả chiếc bánh ga tô xong, Đồng Nhạc Nhạc lại lấy ra một chút trái cây đã cắt tỉa tốt, từ tốn làm đẹp trên mặt bánh ga tô.

Đến khi rốt cuộc đại công cáo thành, Đồng Nhạc Nhạc nhìn thấy bánh ga tô sinh nhật thật vất vả làm tốt , mà trên mặt đều là vẻ tự hào.

Không nghĩ tới, chính mình lần đầu tiên làm bánh ga tô sinh nhật, lại thành công như vậy.

Sau này, coi như nàng ở bên ngoài cung, cũng có thể bán bánh ga tô sinh nhật nuôi sống chính mình.

Trong lòng đắc ý nghĩ vậy, ở bên ngoài tiểu viện tử, không ngờ vang lên âm thanh của A Nô.

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi ở bên trong sao! ?"

Nghe được là giọng nói của cung nữ hầu cận A Nô bên cạnh Đường Yên Nhi, Đồng Nhạc Nhạc lập tức đi ra từ trong phòng bếp.
"A Nô, ta ở chỗ này đây!"

Đồng Nhạc Nhạc vừa nói, người đã đi ra khỏi gian phòng bếp nhỏ.

Đến khi A Nô thấy Đồng Nhạc Nhạc đầy người lẫn mặt mày là bột mì , trên mặt không khỏi sửng sốt, lập tức mở miệng hỏi.

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi đang làm gì trong bếp vậy! ? Làm thế nào để cho đầy mặt và đầu cổ đều là bột mì! ?"

Thấy dáng vẻ tràn đầy nghi hoặc của A Nô , Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là cúi đầu đánh giá chính mình một phen.

Chỉ thấy hiện tại chính mình, trên người bẩn thỉu, trên mặt khẳng định cũng không có khá hơn.

Nhưng mà, cũng không có biện pháp, làm bánh ga tô sinh nhật tự nhiên sẽ làm cho trên người bám đầy bột.

Trong lòng nghĩ thế, Đồng Nhạc Nhạc cũng không từng giải thích nhiều hơn, chỉ là bảo A Nô chờ mình một lát. Còn bản thân liền trở về gian phòng của mình, thay một bộ trang phục sạch sẽ, liền cầm lấy chiếc bánh ga tô sinh nhật chính mình vừa mới làm xong, đi theo A Nô tới điện Đường Tâm.

. . .

Vào lúc Đồng Nhạc Nhạc đi tới điện Đường Tâm, chỉ thấy Đường Yên Nhi đã sớm ngồi ở đại điện chờ nàng.

Chỉ thấy hôm nay Đường Yên Nhi, rõ ràng là đã trải qua một hồi trang điểm tỉ mỉ.

Nàng mặc trên người, chính là váy dài Bách Điệp ( trăm tầng) thịnh hành nhất đương thời, trên váy thêu nhiều đóa hoa mẫu đơn tinh xảo, khiến cho nàng tăng thêm sức sống và vẻ sang trọng.

Một mái tóc dài đen nhánh, đã được tết thành một búi tóc tinh xảo. Ở trên búi tóc có cắm thoa đỏ xung quanh. Bên trái búi tóc còn cắm thêm một cái Kim Bộ Diêu Hồ Điệp Phỉ Thúy. Cùng với nhất cử nhất động của Đường Yên Nhi , chiếc Kim Bộ Diêu (trâm vàng có tua rua) kia càng là rung rinh chập chờn, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn vốn là xinh đẹp kia, làm tăng thêm vài phần quyến rũ bất tận!

Nhìn thấy Đường Yên Nhi hôm nay tỉ mỉ trang điểm như vậy, đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc không khỏi sáng ngời, lập tức hé mở làn môi hồng, mở miệng cười nói.

"Yên Nhi hôm nay thật là xinh đẹp!"

Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc đã nói, Đường Yên Nhi vốn đã chờ lâu nghe vậy, trên mặt lập tức có hơi ngượng ngập.

Ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là có vẻ trách móc che đi sự xấu hổ.

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi nói như vậy, là nói ta mọi khi cũng không xinh đẹp sao! ?"

Đường Yên Nhi mở miệng, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, mang theo vài phần ảo não, phảng phất đang trách cứ Đồng Nhạc Nhạc đã đến muộn.

Đồng Nhạc Nhạc nghe vậy, đầu tiên là đưa tay sờ sờ cái mũi, lập tức, mới mở miệng cười nói.

"Ha hả, Yên Nhi nói thế sai rồi, mọi khi Yên Nhi, không tô son mà đã xinh đẹp hơn người. Hôm nay tỉ mỉ trang điểm một phen , càng là khiến vẻ đẹp của ngươi nổi trội hơn. Tựa như giai nhân thế này , nếu như đi ra Kinh thành, khẳng định làm điên đảo tất cả nam nhân!"Đồng Nhạc Nhạc thốt lên như vậy, nếu như nói ra từ trong miệng những người khác thì chính là nịnh nọt. Chỉ là nói ra từ trong miệng Đồng Nhạc Nhạc, hơn nữa vẻ mặt nàng cố ý làm ra dáng vẻ phụ nữ đàng hoàng đóng vai công tử quần áo lụa là , thật sự làm cho Đường Yên Nhi phải bật cười .

"Ha hả, nhìn cái miệng ngươi, thật sự là kẻ chết cũng bị ngươi nói sống lại!"

Nghe được Đường Yên Nhi nói lời này, Đồng Nhạc Nhạc lập tức đưa tay sờ sờ cằm, làm ra vẻ trầm tư..

"Nói như thế, ta thật sự có khả năng mở y quán , như vậy, ta nhất định có thể mỗi ngày kiếm đấu vàng!"

Nhìn Đồng Nhạc Nhạc đúng là dáng vẻ đắc ý của một người có chút bột màu trong tay liền mở phường nhuộm, Đường Yên Nhi càng là cười đến rung hết cả người.

"Ha hả, Tiểu Nhạc Tử, nhìn dáng vẻ đắc ý của ngươi, thật buồn cười!"

"Ha hả, chỉ cần Yên Nhi vui mừng là tốt rồi."

Nhìn thấy Đường Yên Nhi cười đến không ngừng lấy tay dụi khóe mắt, dáng vẻ hài lòng kia khiến khóe miệng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cong lên một cái.

Vào lúc Đồng Nhạc Nhạc và Đường Yên Nhi đang cười đùa, đột nhiên, một đạo âm thanh quen thuộc , liền vang lên từ phía sau bọn họ.

"Các ngươi đang nói cái gì đây! ? Sao lại cười cao hứng như vậy! ?"

Người chưa tới, tiếng đã tới trước!

Nghe thấy âm thanh này, coi như không quay đầu ngó, cũng biết người phương nào tới đây.

Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy, tại cửa đại điện, Huyền Lăng Phong không biết đã đứng ở nơi đó từ khi nào.

Chỉ thấy hôm nay Huyền Lăng Phong, mặc trên người một bộ cẩm bào màu lam, bên ngoài choàng chiếc áo lông chồn thêu bằng tơ vàng chỉ bạc.

Một mái tóc đen đội chiếc mũ vàng, quả nhiên là một bậc như rồng như phượng, tuấn tú mê người!

Nhìn thấy Huyền Lăng Phong đột nhiên xuất hiện, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc chỉ là có hơi sửng sốt, lập tức mở miệng hỏi.

"Ngươi đã tới rồi! ?"

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, đối với việc Huyền Lăng Phong đột nhiên đến, đã sớm lấy làm bình thường .

Chỉ là Đường Yên Nhi ở một bên thấy vậy, cũng là khẽ chau đôi mi thanh tú, môi đỏ mọng hơi trề ra, rõ ràng có hơi không vui .

"Ngươi tới chỗ ta đây làm cái gì! ?"

Đường Yên Nhi mở miệng, rõ ràng là như hơi có lệnh đuổi khách.

Chỉ là, Huyền Lăng Phong da mặt dày, làm ra vẻ không nghe được.

Lập tức, càng là nghênh ngang đi đến .

"Tiểu Nhạc Tử, trên tay ngươi cầm là vật gì vậy! ?"

Không thèm nhìn vẻ không vui của Đường Yên Nhi, ánh mắt Huyền Lăng Phong quét một vòng, liền nhìn vào cái hộp cầm trên tay Đồng Nhạc Nhạc.

Nghe được những lời Huyền Lăng Phong đã nói, Đồng Nhạc Nhạc mới nhớ tới món đồ chính mình cầm trên tay.
Sau đó, lập tức đặt chiếc bánh ga tô sinh nhật ở trên tay lên cái bàn bên cạnh, mở miệng cười nói với Đường Yên Nhi .

"Yên Nhi, hôm nay chính là ngày sinh của ngươi, ta không có thứ gì có khả năng đưa cho ngươi. Cái ...này, là bánh ga tô sinh nhật ta mới rồi tự tay làm , hy vọng ngươi không nên ghét bỏ."

Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, trên mặt Đường Yên Nhi và Huyền Lăng Phong đều là vẻ nghi hoặc.

"Bánh ga tô sinh nhật! ? Đó là cái thứ gì! ?"

Nhìn thấy Đường Yên Nhi và Huyền Lăng Phong đồng thanh lên tiếng hỏi, trên mặt đều là vẻ nghi hoặc, Đồng Nhạc Nhạc cũng không hề nhiều lời, chỉ là đưa tay, mở ra cái hộp chính mình tự tay làm.

Lập tức, một cái bánh ga tô trái cây tinh xảo , liền xuất hiện ở trong tầm mắt của Đường Yên Nhi và Huyền Lăng Phong bọn họ.

Nhìn thấy bánh ga tô sinh nhật tinh xảo dễ thương như thế , hai người Đường Yên Nhi và Huyền Lăng Phong , trên mặt đầu tiên là sửng sốt, lập tức nhanh chóng lộ ra vẻ hoan hỉ.

"Oa, cái bánh ga tô sinh nhật này thật tinh xảo, thật đáng yêu, ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy đây!"

Đường Yên Nhi mở miệng cười nói, một đôi mắt xinh đẹp, đang cười tít lại.

Trên mặt, càng là không che dấu chút nào vẻ hoan hỉ đối với cái bánh ga tô sinh nhật này.

Nhìn thấy Đường Yên Nhi khen không dứt miệng đối với bánh ga tô sinh nhật chính mình làm ra, Đồng Nhạc Nhạc có vài phần ngượng ngùng.

Đưa tay gãi gãi sau gáy, khóe mắt quét nhanh một lượt, liền nhìn vào đống hộp lễ vật cao như núi ở bên cạnh.

Đường Yên Nhi là Công Chúa, sinh nhật nàng, người đến đây nịnh bợ tặng lễ tự nhiên nhiều không kể xiết.

Chỉ là Đường Yên Nhi cũng không thích náo nhiệt, cũng không có tổ chức thọ yến linh tinh các loại.

Cho nên những người đến đây nịnh bợ, chỉ là đưa tới quà cáp biểu thị thành tâm thôi.

Giờ phút này, nhìn chiếc bánh ga tô sinh nhật mình tự mình làm ra, so với những món quà cáp giá trị liên thành mà người khác đưa tới, thật đúng là không có ý nghĩa a!

Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghĩ vậy, Đường Yên Nhi ở một bên, thấy nét mặt Đồng Nhạc Nhạc liền đã biết tâm tư của nàng.

Mắt nhung nhẹ nhàng nhìn qua một lượt chỗ thọ lễ cao thành núi kia, đôi môi đỏ mọng cũng là bĩu ra.

"Những người đó đưa tới thọ lễ mặc dù đều là giá trị liên thành, chỉ là, ta vẫn cứ thích nhất cái bánh ga tô sinh nhật Tiểu Nhạc Tử ngươi đưa tới. Cái này vẫn là ta lần đầu tiên nhận được bánh ga tô sinh nhật đây! Thật sự là tinh xảo, hơn nữa, cái bánh ga tô sinh nhật này, là đưa đây ăn sao! ? Nhìn thấy liền có vẻphi thường ngon lành!"

Đường Yên Nhi vừa nói, vừa càng là thè đầu lưỡi mềm mại, liếm liếm khóe miệng.

Nhìn thấy dáng vẻ thèm ăn kia, càng là khiến cho Đồng Nhạc Nhạc ha hả cười một tiếng.

Huyền Lăng Phong ở một bên thấy vậy, cũng là im lặng đảo cặp mắt nhìn khinh thường, hé mở làn môi hồng, mở miệng chê bai.

"Cật hóa ( tham ăn)!"

Huyền Lăng Phong mở miệng, đúng là sử dụng loại từ vừa mới học được.

Đường Yên Nhi nghe vậy, cũng là nhẹ nhàng hừ một cái, đảo cặp mắt nhìn khinh thường với hắn .

"Ai cần ngươi lo!"

Chứng kiến Đường Yên Nhi và Huyền Lăng Phong như một đôi oan gia này lại muốn bắt đầu tranh cãi, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở miệng nói.

"Ai, tất cả mọi người không nên ồn ào, A Phong, hôm nay là sinh nhật của Yên Nhi , ngươi cũng nên nhường nhịn cho nàng đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK