Mục lục
Dưỡng chồn thành hậu, tà mị lãnh đế ôn nhu yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù, chỉ là một con tiểu súc sinh thôi, lại làm cho An Y Na cảm thấy thèm muốn ghen ghét hận!

Lại nhìn thấy nó được Huyền Lăng Thương tuấn tú sủng ái và đối xử dịu dàng, trong lòng càng thêm hâm mộ.

Nếu như một ngày kia, đế vương tuấn tú này cũng có thể dùng ánh mắt dịu dàng như vậy sủng ái nàng, thì thật là tốt . . .

Trong lòng vô cùng chờ mong, An Y Na nhìn đế vương phía trên ghế, càng thề nhất định phải có được...

Nam nhân này, An Y Na nàng nhất định phải chiếm được!

Bằng mọi giá không chừa thủ đoạn nào. . .

. . .

Trong lúc yến hội huyên náo, bởi vì Đồng Nhạc Nhạc mới vừa rồi quậy phá mà cảm thấy mệt nên củng nằm yên trong lòng Huyền Lăng Thương

Còn đối với các loại lòng dạ rối bời của những người khác , không biết phải như thế nào. Huyền Lăng Thương sắc mặt vẫn không thay đổi, chỉ cho người thay đổi cái bàn trước mặt rồi lạnh giọng nói một câu 'Yến hội tiếp tục' .

Vì vậy, yến hội vốn tạm dừng, lại lần nữa bắt đầu náo nhiệt .

Mọi người vừa uống rượu vừa nhảy múa vừa nói chuyện , nhìn một màn này dường như không có phát sinh sự tình gì .

Chỉ là, ánh mắt Huyền Lăng Thương chung thủy ngắm nhìn tiểu điêu nhi chơi đùa . Cũng không một chút liếc nhìn An Y Na trên đại điện .

Cho đến khi yến hội kết thúc, Huyền Lăng Thương tuyên bố bữa tiệc kết thúc, mọi người ai về nhà đó.

Đương nhiên, sứ giả Vân Quốc từ Vân Quốc ngàn dặm xa xôi mà đến, hoàng cung tự có thu xếp nơi ở cho bọn họ.

Có điều những việc lặt vặt này, tự nhiên không cần Đồng Nhạc Nhạc quan tâm.

Xem ca múa trongthời gian dài như vậy , Đồng Nhạc Nhạc cũng là đã ăn no nên thấy mệt mỏi. Giờ phút này, nàng đang ở trong lòng Huyền Lăng Thương không ngừng vươn móng vuốt ngáp dài.

Nhìn thấy vẻ mặt tiểu điêu nhi trong lòng có hơi mệt mỏi, Huyền Lăng Thương chỉ là nhẹ nhàng ôm nàng đi đến ôn tuyền bên kia, tắm rửa thay quần áo.

Sau khi Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng tắm sạch,cuối cùng liền rung rung lắc lắc bọt nước trên người , để cho Huyền Lăng Thương ôn nhu giúp nàng. Sau khi lau sạch Huyền Lăng Thương ôm Đồng Nhạc Nhạc đang mơ màng lên giường nghĩ .

Trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc nửa ngủ nửa tỉnh ngoài cửa đột nhiên truyền đến một hồi tiếng đập cửa.

Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là nhẹ nhàng run run lỗ tai, không để ý đến.

Cho đến khi thị vệ đi vào thông báo.

Coi như thị vệ kia đã đè thấp âm lượng, nhưng nàng là Phượng Hoàng Điêu tai thính trời sinh , dù là âm thanh rất nhỏ nàng cũng có thể nghe được.

Vì vậy, những lời thị vệ kia nói, cũng làkhông sót từ nào lọt vào tai Đồng Nhạc Nhạc nàng.

"Khởi bẩm Hoàng thượng, Vân Quốc đệ nhất mỹ nữ An Y Na đến đây cầu kiến Hoàng thượng! Hoàng thượng có muốn gặp không !?"

"An Y Na! ?"

Nghe được những lời người mới đến đã nói, Huyền Lăng Thương chỉ là nhàn nhạt mở miệng, lời nói mang nghi hoặc, hiển nhiên không biết là nhân vật nào.

Thị vệ thấy vậy, lập tức một mực cung kính nói:

"An Y Na chính là Hồng Y nữ tử mới rồi hiến vũ ở đại điện!"

"A, là cô ta "

Huyền Lăng Thương chỉ lẩm bẩm một tiếng, trên mặt thần sắc không thay đổi, thản nhiên , làm cho người ta không đoán ratâm tư của hắn.Thị vệ thấy vậy, lập tức dè dặt hỏi :

"Như vậy Hoàng thượng, có muốn truyền nàng vào hay không?"

Nghe người mới đến bẩm báo , Đồng Nhạc Nhạc vốn buồn ngủ giờ phút này lại cơ hồ tĩnh táo. Nàng ngẫm nghĩ mới vừa rồi đại điện thượng nhảy múa Hồng Y nữ tử, muốn tới thấy Huyền Lăng Thương! Giờ phút này, đã đêm đã khuya, nếu như có chuyện gì, không thể chờ điểm tâm sáng ngày mai sao! ?

Lại chínhlà lựa chọn lúc này đến. . .

Đồng Nhạc Nhạc mặc dù không có gặp gỡ nhiều bạn trai, nhưng cũng không phải kẻ ngu, chuyện như vậy ám chỉ cái gì, làm sao mà nàng không biết! ?

Nghĩ đến, An Y Na là nữ nhân, tính toán tìm đến Huyền Lăng Thương lúc nữa đem đương nhiên là định hiến thân . . .

Nghĩ đến đây,Đồng Nhạc Nhạc nhớ lại lúc An Y Na kia đang nhảy múa hồn xiêu phách lạc đôi mắt quyến rũ liền nhìn chằm chằm vào Huyền Lăng Thương.

Hơn nữa, Huyền Lăng Thương cũng từng để ánh mắt rơi trên người An Y Na, cũng không biết hắn có lại giống như những nam nhân bình thường khác, không kìm được bịmỹ nữ mê hoặc chăng! ?

Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc này một cảm giác không thích thú gì . . .

Cũng không biết, Huyền Lăng Thương hiện tại có muốn gặp An Y Na kia hay không .

Nếu như thực sự như nàng nghĩ. . .

Không biết như thế nào, nghĩ đến đây thì nội tâm Đồng Nhạc Nhạc liền phi thường phi thường không thoải mái, ánh mắt nhìn về phía Huyền Lăng Thương càng không che dấu nổi căng thẳng và bất an.

Trong lòng càng là không ngừng cầu khẩnHuyền Lăng Thương, ngàn vạn lần không nên gặp nàng ta, ngàn vạn lần không nên gặp . . .

Trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc không ngừng cần khẩn trong lòng, không ngờ lại nghe được tiếng Huyền Lăng Thương truyền đến :

"Uh, đưa nàng vào đây đi!"

Vừa nghe những lời này không chỉ có Đồng Nhạc Nhạc ngây dại, mà ngay cả thị vệ kia cũng là ngây ngẩn cả người.

Trong cả hoàng cung, ai không biết được đương kim Thánh thượng không gần nữ sắc. Trước kia cho dù Thái Hậu nương nương hao hết tâm tư như thế nào , cũng không có thể toại nguyện khiến cho Hoàng thượng tuyển phi.

Thế mà , mỹ nữ Vân Quốc cầu kiến vào lúc này, mục đích mọi người đều biết rõ ràng trong lòng lại được hoàng thượng lại cho vào gặp.

Nghĩ tới đây, thị vệ đang sửng sốt lập tức liền hiểu rõ. Cuối cùng vẫn là anh hùng khó qua ãi mỹ nhân a...

Có điều, Vân Quốc đệ nhất mỹ nữ, dung nhan cũng thật sự xinh đẹp, cũng khó trách đương kim Thánh thượng sẽ động lòng. . .

Mang theo tâm tư như vậy , thị vệ lập tức lui về phía sau rời khỏi.

Cùng với thị vệ rời khỏi, Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này tâm phảng phất trong nháy mắt rơi xuống vực sâu vạn trượng , không thấy đáy vực.

Đôi mắt càng là trừng to như quả chuông đồng, không dám tin vào mắt , trong lòng phi thường đau buồn. . .

Huyền Lăng Thương hắn, thật sự triệu kiếnAn Y Na kia! ? ?

Huyền Lăng Thương hắn, là thích thú với An Y Na kia sao ! ? ? ?

Nàng nên làm cái gì bây giờ! ? Nên làm cái gì bây giờ! ?

Vừa nghĩ tới Huyền Lăng Thương để cho An Y Na kia vào. Huyền Lăng Thương và nàng ta sẽ mây mưa đến quên cả trời đất, trái tim Đồng Nhạc Nhạc liền thắt lại một cái. Đau quá , thậy cay đắng chua xót.

Có lẽ, nàng hiện tại nên rời khỏi nơi này, chừa không gian riêng cho bọn họ....

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc tâm như vực sâu, mặt mày buồn bã, lập tức nhảy từ long sàng xuống, tính toán rời khỏi cái nơithương tâm này....
Vào đúng thời điểm này, một giọng nói dịu dàng nhu mì uyển chuyển, lại từ cửa bên kia phút chốc truyền đến

"Dân nữ An Y Na khấu kiến Hoàng thượng. . ."

Nữ nhân mở miệng, âm thanh cực kỳ dịu dàng, coi như không thấy người, chỉ nghe âm thanh, đều làm cho các đầu khớp xương của ngườc khác mềm nhũn ra .

Cũng khiến cho Đồng Nhạc Nhạc vốn tính toán rời đi cũng dừng bước , lập tức quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy, một nữ nhân lả lướt thướt tha xinh đẹp đang đứng ở cửa.

Đêm đã khuya, ở trong tẩm thất khắp nơi đèn đuốc sáng choang. Ánh đuốc hắt ra đó, êm dịu bao phủ bốn phía, chiếu vào trên người nữ nhân .

Người ta thường nói, dưới đèn nhìn mỹ nhân, càng ngắm càng đẹp, lời này tất cả đều nói không sai!

Ngay tại yến hội và cả bây giờ, Đồng Nhạc Nhạc liền cảm giác được nữ nhân này rất đẹp.

Hiện nay nhìn gần, cảm thấy nữ nhân này tăng thêm vài phần ôn nhu và quyến rũ động lòng người!

Tóc đen như mun , dài đến tận hông, trên đỉnh đầu chỉ vấn thành búi tóc đơn giản. Ở giữa búi tóc cắm một cái trâm Lưu Tô Kim, nó rung rinh theo từng bước đi càng tăng thêm vài phần động lòng người của nữ nhân.

Đó rõ ràng là gương mặt được trang điểm quá tỉ mỉ , tăng thêm phần nhan sắc!

Lông mày lá liễu, chẳng tô vẫn cong!

Đôi mắt lá răm, khóe mắt có hơi nhướng lên, chỉ thêm phong tình!

Còn có trong mắt nữ nhân , vừa có vẻ trách móc xen lẫn xấu hổ , như là muốn cự vẫn còn nghênh, như là e ấp ngượng ngùng. Trong lúc đó, nhất cử nhất động, đều mang theo sự quyến rũ lộ ra từ tận trong xương tủy .

Còn trên người nàng mặc, chỉ là một bộ quần áo đỏ đơn bạc lụa mỏng .

Lớp lụa mỏng đơn bạc kia, căn bản liền có như không che được cái gì.

Ngược lại khiến cho dáng người yểu điệu kia của nàng lộ ra như ẩn như hiện .

Cũng không biết, mới vừa rồi trên đường nàng đi tới, ăn mặc như vậy có thể si mê không ít thị về cùng cung nhân .

Dung mạo tuyệt sắc như thế, dáng người yểu điệu , nhất cử nhất động, quả nhiên là phong tình vạn chủng ( nhìn đi nhìn lại không thấy chán ), quyến rũ muôn người . . .

Một nữ nhân xinh đẹp như An Y Na củng đủ để cho nam nhân thiên hạ điên cuồng, si mê.Có lẽ , Huyền Lăng Thương cũng không ngoại lệ chăng! ?

Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc càng thêm chán nản buồn bã .

Cúi đầu nhìn móng vuốt ngắn nhỏ của mình và thân thể lông xù .

Kỳ thật, nàng cũng là một mỹ nữ tuyệt sắc, cũng không thua kém gì An Y Na kia, chỉ tiếc sắc đẹp của chính mình lại tuyệt đối không thể được Huyền Lăng Thương phát hiện. . .

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc càng thêm buồn bã.

Trong lòng chua xót, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi thở khụt khịt, kiềm chế không cho chính mình rơi lệ.

Tính toán, hiện tại liền ly khai đi! ?

Miễn để cho chình mình không nhìn thấy những hình ảnh không muốn thấy kia .

Chính là chân nàng như thế nào lại mọc rễ trên đất, dường như một bước đều không nhấc lên được.

Chết tiệt,nàng hiện tại là làm sao vậy! ?

Đối với tâm trạnh tràn đầy ảo não của Đồng Nhạc Nhạc, bên này An Y Na giờ phút này mặt mày si mê nhìn đế vương tuấn tú trước mặt .

Mới vừa rồi ở trên điện Kim Loan , nhìn xa đã sớm bị đế vương toàn thân tỏa ra khí phách vương giả, uy nghiêm cuốn hút nàng.
Lúc này gần nhìn, càng cảm thấy được nam nhân trước mắt phong thần tuấn lãng ( tuấn tú kiệt xuất), là nam nhân tuyệt đỉnh nhất mà nhìn thấy trong mười tám năm đời mình ...

Nam nhân mặc long bào toàn thân khí phách vương giả tự nhiên toát ra, làm cho người ta không dám xem nhẹ.

Hiện nay, nam nhân trên người chỉ là mặc một chiếc áo lót đơn bạc màu đen, mái tóc đen trên đầu rũ xuống làm gương mặt lạnh lùng kia tăng thêm vài phần tà khí.

Dáng người cường tráng kia mơ hồ hiện ra , làm cho người ta nhìn thấy mà tim đập dồn dập, trở nên thất thường . . .

Nam nhân đầy gợi cảm , tà khí, tôn quý như thế, nếu như An Y Na nàng . . .

Nghĩ tới đây, trong lòng An Y Na đối với nam nhân này nhất định càng phải có được.

Nghĩ tới đây, trong mắt An Y Na , một ý nghĩ kiên định chợt lóe lướt qua.

Tuy nhiên, An Y Na không biết được nhưng gì chính mình đang nghĩ, không thiếu chút nào lọt vào tầm mắt sắt bén kia của Huyền Lăng Thương.

Cúi đầu nhìn thấy nữ nhân đứng ở trước mặt mình, làm ra vẻ ũy mị đáng yêu làm cho khóe miệng Huyền Lăng Thương không khỏi nhếch miệng cười lạnh.

Ra đời ở dòng họ đế vương này,loại nữ nhân nào mà hắn chưa nhìn thấy.

Coi như nữ nhân trước mắt này cực lực che dấu, vẻ tham lam của nàng từ đầu đến cuối đều chạy không khỏi ánh mắt sắt bén của Huyền Lăng Thương .

Thấy vậy, trong lòng Huyền Lăng Thương chỉ có khinh thường cười lạnh.

Lúc đầu, khi nghe nàng cầu kiến hắn căn bản định không triệu kiến nàng.

Chỉ là sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn thấy nữ nhân kia đến nay đều không hề có động tĩnh gì cả. Có lẽ lần này nàng muốn nhân dịp sứ giả Vân Quốc này đến đây, rốt cuộc là sẽ làm chuyện mờ ám gì.

Vì vậy, hắn mới truyền An Y Na đi vào, muốn nhìn một chút nàng tới đây là muốn làm gì .

Chỉ là bây giờ nhìn lại, mới thấy hắn quá đa nghi.

An Y Na này chỉ là giống như những người ham hư vinh khác, chỉ bò lên long sàn của hắn mà thôi.

Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương liền thu hồi ánh mắt, môi mở ra, nhàn nhạt nói.

"Ngươi tìm trẫm, có chuyện gì! ?"

Nam nhân mở miệng, giọng điệu lạnh như băng, làm cho người ta không nhìn ra tâm tư của hắn.

Nghe vậy, sắc mặt An Y Na ban đầu không khỏi chấn động mà dừng lại.

Dù sao, sinh sống mười tám năm nay nàng đều được xưng danh hiệu Vân Quốc đệ nhất mỹ nữ. Người nào nam nhân nhìn thấy nàng không phảiđều bị sắc đẹp nàng mê hoặc ,đối với nàng chiều chuộng đủ điều, thần hồn điên đảo sao ???

Chínhlà trước mắt nam nhân này ! ?

Tại sao tất cả mọi người đều bị kỹ thuật nhảy, sắc đẹp của nàng mê hoặc , mà đối với nam nhân này lại ngược lại đối với nàng là ngoảnh mặt xem thường.

Phảng phất, nàng trong mắt hắn cũng chỉ giống như những nữ nhân bình thường khác .

Nàng mặc trang phục kiều diễm,vừa rồi dọc đường đi tới, không biết mê hoặc bao nhiêu thị vệ cung nhân, tất cả mọi người đềulà bịvẻ đẹp của nàng mê hoặc

Chínhlà trước mắt nam nhân gương mặt tuấn tú trước sau hoàn toàn lạnh lùng.

Trong ánh mắt nhìn nàng, thần sắc không thay đổi , sóng gió không lay động. Sợ lần đầu tiên, nàng đã bị đối đãi nhục nhã như vậy.

Chínhlà chết tiệt!

Trong lòng nàng mặc dù là tức giận, lại đối với nam nhân chết tiệt này càng thêm động tâm!

Cho nên,nàng nhất định phải có được nam nhân này! Nhất định!
Nghĩ tới đây, An Y Na lập tức chỉnh đốn tâm tình một phen, trên mặt lại lần nữa khôi phục sự quyến rũ kiều diễm kia.

Môi hồng đỏ mọng có hơi mở ra, liền mở miệng nói.

"Khởi bẩm Hoàng thượng, mới vừa rồi An Y Na trên đại điện, thấy Hoàng thượng hình như cũng không có ăngì , lo lắng Hoàng thượng buổi tối không chừng sẽ đói bụng, liền tự mình làm món canh Đôn Thang, thỉnh Hoàng thượng không chê bai."

An Y Na mở miệng vừa nói, cầm hộp thức ăn mang theo trên tay đặt lên mặt đất, ánh mắt nhìn vềphía Huyền Lăng Thương, bày ra bộ dáng chờ mong.

Đối với bộ dáng chờ mong của An Y Na, Huyền Lăng Thương vẫn giữ vẻ thản nhiên như cũ .

Ánh mắt sắt bén kia cũng là gắt gao nhìn vào trên người nữ nhân trước mặt.

Đối với ánh mắt sắc bén của nam nhân nàytrong lòng An Y Na không khỏi chấn động.

Trong lòng, càng giống như bị mười lăm cái thùng đè lên, tâm thần bất định, thấp thỏm bất an.

Bởi vì, ánh mắt của nam nhân này thật sự là quá mức sắc bén.

Phảng phất một lưỡi đao sắc bén, muốn phơi bày tâm nàng ra ... . .

Chẳng lẽ, nam nhân này, đã biết cái gì! ?

Nghĩ tới đây, An Y Na trong lòng cả kinh, chỉ cảm thấy tóc gáy dựng ngược, tim đập dồn dập.

Lén nhìn về phía ánh mắt nam nhân, cảm thấy chột dạ thêm. .

Chỉ là nhanh chóng, An Y Na liền lấy lại điềm tĩnh, cong môi nhẹ nhàng cười một tiếng, đối với Huyền Lăng Thương mở miệng dè dặt hỏi.

"Hoàng thượng, ngươi làm sao! ? Là dân nữ có vết dơ trên mặt sao! ?"

An Y Na mở miệng cười yếu ớt nói, vừa vươn ngón tay dài trắng như tuyết nhu mì nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt, cho dù như thế, hành động trước sau vẫn quyến rũ động lòng người.

Cùng với hành động của nàng, ống tay áo rơi xuống càng làm lộ ra một đoạn cánh tay thon thả trắng như tuyết của nàng.

Nếu như là nam nhân khác thấy, khẳng định sẽ vì hành động của nàng mà động lòng.

Tuy nhiên, Huyền Lăng Thương lại là ngoại lệ!

Giờ phút này, đối mặt nữ nhân trước mắt đã có ý đồ mục đích này, Huyền Lăng Thương chỉ là thản nhiên thu hồi ánh mắt, ra hiệu người hầu đang đứng ngoài cửa nhận hộp thức ăn trên tay An Y Na , liền mở miệng lạnh giọng nói.

"Nếu như không có chuyện khác, ngươi trở về đi thôi!"

Nam nhân mở miệng, giọng điệu lạnh như băng.

Đối mặt nam nhân rõ ràng ra lệnh đuổi khách, nụ cười gắng gượng trên mặt An Y Na lập tức cứng ngắc.

Mày liễu cong lên, ánh mắt nhìn về phía nam nhân, càng là điềm đạm đáng yêu, muốn hắn giữ lại.

"Hoàng thượng, dân nữ. . ."

Chỉ tiếc, An Y Na lời còn chưa nói hết, Huyền Lăng Thương đã xoay người rời khỏi, khóe mắt cũng không bố thí cho nàng.

An Y Na thấy vậy, chỉ là hung hăng dậm chân, mặt mày tức giận lẫn thất vọng.

Dù sao, sinh sống nhiều năm như vậy, có lẽ đây là lần đầu tiên bị một người đàn ông cự tuyệt!

Hơn nữa, vẫn là cự tuyệt rõ ràng dứt khoát, không lưu tình chút nào !

Điều này đối với nàng mà nói, chínhlà nỗi nhục lớn nhất .

Nếu như những người khác e rằng nàngđã sớm trở mặt tức giận!!

Chỉ là. . .

Nhìn thấy hắn dứt khoát xoay người, đưa lưng về phía nàng. Dù chỉ là một bóng lưng đều to lớn, toàn thân tà mị khí vô cùng nhuần nhuyễn. . .

Sao làm cho người ta không say mê! ?

Nghĩ tới đây, An Y Na trong lòng tuy có không cam lòng, nhưng cũng biết, hiện tại có vấn vương không rời đi nữa, cũng chỉ là làm thấp đi thân phận.

Hiểu được tiến thoái, mới là biện pháp trường tồn.

Nghĩ tới đây, An Y Na chỉnh lý lại tâm tình, liền lập tức tao nhã chào mấy lần, lại tao nhã rời khỏi!

Cho đến An Y Na sau khi rời khỏi, trong phòng ngủ lại lần nữa khôi phục hoàn toàn yên tĩnh.

Chỉ là hiện tại Đồng Nhạc Nhạc đã sớm không còn buồn ngủ.

Ngơ ngác đứng ở bên sàng, hết lần này đến lần khác dùng móng vuốtcào cấu chăn hoa, cho đến khi cái chăn hoa tan nát mà vẫn là không hề phát hiện ra.

Không biết cho đến lúc nào, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trước mắt chợt tối lại. Một đôi chân cao liền xuất hiện ở trong tầm mắt nàng.

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc trên mặt đầu tiên là có hơi sửng sốt, lập tức, liền từ từ ngước mắt lên theo dáng chân cao kia .

Cho đến khi thấy được một đôi mắt lá răm tuyệt đẹp của nam nhân kia.

Nhìn thấy nam nhân giờ phút này đang cúi đầu xuống lẳng lặng nhìn nàng, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc sửng sốt.

Sau một khắc, dường như nhớ lại điều gì lập tức quay mông lại với Huyền Lăng Thương.

Bởi vì, chỉ cần vừa nghĩ tới, Huyền Lăng Thương mới rồi để ánh mắt rơi trên người An Y Na, nàng căn bản không thoải mái chút nào...

Cho nên hiện tại, nàng mới không cần để ý tới nam nhân này!!

Bụng thì nghĩ vậy, trong ngực Đồng Nhạc Nhạc thở hổn hển, hai gò má càng là phình ra . Khiến hắn vừa nhìn là biết tiểu điêu nhi này hiện tại đang tức giận...

Hắn cúi đầu xuống, lẳng lặng nhìn tiểu điêu nhi dưới chân.

Chỉ thấy tiểu điêu nhi này vừa nhìn thấy mình liền lập tức xoay người dùng mông chĩa vào hắn , nét mặt hậm hực, rõ ràng là đang tức giận.

Thấy vậy, ánh mắt Huyền Lăng Thương đầu tiên là sửng sốt, lập tức, không khỏi cảm thấy buồn cười.

"Nhạc nhi, ngươi là đang tức giận sao! ?"

Chínhlà, hắn mới vừa rồi có làm chuyện gì khiến cho nó không vui sao! ?

Trong thời gian Huyền Lăng Thương trong lòng nghi hoặc, Đồng Nhạc Nhạc lại nghe được Huyền Lăng Thương nói những lời này cũng chỉ là nặng nề hừ một tiếng!

Người sáng suốt đều nhìn ra nàng hiện tại là tức giận a, hắn đây không phải là nói thừa sao! ?

Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc càng là thở hổn hển mở miệng nói.

"Ngươi không phải mới vừa triệu kiến An Y Na kia sao! ? Người ta vóc người xinh đẹp hơn a, tại sao ngươi không ở lại với nàng đi! ? Ngươi có đúng hay không thích thượng nàng! ? Nói!"

Nói xong lời cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc càng là nhanh chóng xoay người lại, dùng một trảo chống nạnh, một Trảo chỉ vào Huyền Lăng Thương, mở miệng tố cáo.

Lại hoàn toàn không biết, giờ phút này chính mình thật giống như phụ nữ đang ghen, dấm chua nguyên thùng!

Đối với Đồng Nhạc Nhạc nổi giận đùng đùng , Huyền Lăng Thương mặc dù không biết trước mắt điêu nhi chi chi chi nói cái gì đó.

Chỉ là, quan sát nó mặt mày tức giận, lại thêm một Trảo chống nạnh, luôn mồm chi chi chi đối với hắn. Vừa nhìn, liền biết nó là tại chỉ trích hắn.

Thấy vậy, Huyền Lăng Thương như là nghĩ ra được cái gì ánh mắt lóe ra một phen. Sau đó bạc môi bĩu một cái, mở miệng phì cười thành tiếng ... .

Nhìn thấy nam nhân trước mắt đột nhiên cười nhẹ, Đồng Nhạc Nhạc nguyên lai vẫn còn đang tức giận liền trợn mắt, tràn đầy không dám tin.

Người ta rõ ràng tại tức giận, hắn lại vẫn còn dám cười như vậy!!

Chẳng lẽ, là bởi vì hình dáng nàng hiện tại rất nực cười sao! ?

Càng nghĩ , Đồng Nhạc Nhạc càng là tức giận, thân thể vừa chuyển, lại lần nữa dùng mông tròn chĩa vào nam nhân phía sau..

Huyền Lăng Thương thấy vậy, biết con tiểu điêu nhi này đang tức giận . Vốn hắn muốn kiềm chế cười một chút, không ngờ lại biến thành cao giọng cười to...

"Ha ha ha ha ha ha, Nhạc nhi, ngươi thật sự là rất dễ thương!"

Huyền Lăng Thương mở miệng cười nói, lập tức vươn tay dài nâng tiểu điêu nhi lên trước mặt mình...

Nhìn thấy tiểu quỷ dễ thươnggần trong gang tấc, Huyền Lăng Thương trong lòng tràn đầy vui vẻ.

Còn đôi mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng cười tít hơn, niềm vui trong mắt lóe ra không thôi.

Nhìn thấy nam nhân mặt mày vui vẻ, Đồng Nhạc Nhạc cũng làbĩu môi quay mặt đi nơi khác không thèm nhìn hắn..

Hừ!

Tiểu điêu đang tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!

Chỉ là, đối với tiểu quỷ kiêu ngạo trước mắt này, Huyền Lăng Thương tự nhiên sẽ có biện pháp!

Chỉ thấy Huyền Lăng Thương vươn một ngón tay, liền nhè nách tiểu điêu nhi chọt chọt.

Đồng Nhạc Nhạc khó chống đỡ nhất với cơn ngứa ngáy buồn buồn ,bị nam nhân này cố ý cù cù, lập tức không nhịn được chi chi chi cười rộ lên.

"Ha ha ha ha ha ha, đừng, đừng, không nên như vậy, không nên . . ."

Nhìn thấy tiểu điêu nhi đang thở hỗn hễn,giờ phút này bị chính mình chọt lại bày ra bộ dạng xinh đẹp, dễ thương, lại thấy tức cười..

"Ngươi không phải tại tức giận sao! ? Vẫn còn tức giận ??"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK