Mục lục
Dưỡng chồn thành hậu, tà mị lãnh đế ôn nhu yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu nhị kia thấy vậy cũng khiếp sợ không thôi.

Dù sao, Đồng Nhạc Nhạc mặc bộ trang phục sang trọng, còn có dung mạo tuyệt sắc, liền biết không phải là tiểu thư nhà bình thường

Nghĩ tới đây,sắc mặt tiểu nhị kia thoáng cái trắng bệch.

Lập tức run lẩy bẩy nói:

" Xin lỗi, tiểu nhân, tiểu nhân không phải cố ý... "

"Một câu cố ý của ngươi xem như xong sao ? "

Nghe vậy, Tiểu nhị kia định nói gì đó, lại bị Đồng Nhạc Nhạc một lời cắt đứt.

"Được rồi, hắn không phải cố ý, ta không sao, chỉ thay một bộ quần áo là được rồi "

Đồng Nhạc Nhạc không đành lòng làm khó tiểu nhị kia, lập tức mở miệng nói.

" Được rồi, vị... tiểu ca này, xin hỏi các ngươi nơi này có gian phòng sao!? Ta muốn tắm rửa thay y phục, thay ra bộ quần áo dơ."

Thấy Đồng Nhạc Nhạc một chút cũng không gì vậy tức giận, còn nói tốt, tiểu nhị kia cảm kích vô cùng.

Mặc dù, hắn phi thường nghi hoặc, vừa rồi hắn đi đàng hoàng mà, thế nào trên tay bỗng nhiên tê rần, toàn bộ thức ăn trên tay liền đổ ụp thẳng lên trên người tiểu thư này .....

Nếu không, hắn tuyệt đối sẽ không đụng vào tiểu thư này...

Đang lúc, trong lòng tiểu nhị còn nghi ngờ,Đồng Nhạc Nhạc thấy tiểu nhị vẻ mặt phiền não nghi ngờ, trên mặt không khỏi sửng sốt, mở miệng hỏi.

" Vị tiểu ca này!? "

Nghe được, Đồng Nhạc Nhạc nói tiểu nhị lập tức phục hồi tinh thần lại, liền vội vàng gật đầu nói.

" Vị tiểu thư này, khách sạn chúng ta có gian phòng, hiện tại tiểu nhân liền mang người đi. "

"Ừ, vậy làm phiền"

Nghe vậy Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là lễ phép gật đầu, dường như nhớ tới cái gì, lập tức quay đầu nói với nha đầu ở phía sau.

" Ngươi giúp ta chuẩn bị một bộ quần áo sạch đến đây đi! "

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, dù , trên người nàng này một bộ quần áo, bị thức ăn chứa nhiều dầu làm cho bẩn thỉu, nghĩ đến, y phục này cho dù giặt sạch, cũng tắm không sạch sẽ.

Nghĩ lại, thực đáng tiếc a....

Vào lúc trong lòng, Đồng Nhạc Nhạc tiếc hận, một tiểu nha đầu ở đó nghe vậy , lập tức gật đầu xoay người ly khai , chuẩn bị quần áo mới cho Đồng Nhạc Nhạc.

Lưu lại một tiểu nha đầu, liền đi theo phía sau Đồng Nhạc Nhạc, ở dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị, đi tới một gian phòng bên trong.

Bởi vì vừa rồi ở đại sảnh có chuyện, kinh động đến lão bản khách sạn, lão bản kia để tỏ lòng áy náy,chi phí ở phòng Đồng Nhạc Nhạc , đều hết thảy tính cho hắn.
Đồng thời rất nhanh, đã chuẩn bị xong nước nóng cho Đồng Nhạc Nhạc,để Đồng Nhạc Nhạc tắm rửa thay y phục.

Thấy thùng nước ở bên trong gian phòng, đã đựng nước nóng,phía trên còn rải lên không ít hoa tươi, mùi hoa thơm xông vào mũi Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy mùi hương dễ chịu cực kì.

Nghĩ đến thân phận của mình, Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng để cho tiểu nha đầu kia đi ra ngoài coi chừng,

Mà chính nàng, lại cấp tốc thay một thân y phục bẩn thỉu, nhanh chút ngâm nước nóng tẩy đi trên người đầy dầu mỡ.

Nếu không,dầu mỡ dính trên người, luôn luôn thấy không thoải mái.

Đương nhiên, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc biết hiện tại trong người có nhiệm vụ, tự nhiên không dám tắm lâu, may là,Huyền Lăng Thương phái người tới , chỉ là rất xa ngầm bảo hộ nàng , bằng không , nàng đâu còn dám tắm ! ?

Trong đầu đang nghĩ ngợi, Đồng Nhạc Nhạc đi tới phía sau tắm bình phong, dự định cởi thắt lưng áo ngoài.

Nhưng mà, trước mắt mùi hoa thơm xông vào mũi,dần dần, Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cảm giác hôn mê không ngừng kéo tới , làm thân thể Đồng Nhạc Nhạc lảo đảo một cái. Thiếu chút nữa liền té lăn trên đất.

Đưa tay túm chặt lấy thùng nước tắm ở bên cạnh, Đồng Nhạc Nhạc vừa đưa tay để ở trên trán, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mày cau lại, tràn đầy thống khổ và nghi hoặc .

Dù sao, cơ thể nàng vẫn luôn tốt, thế nhưng mới bắt đầu, nàng liền cảm giác choáng váng đầu, vừa rồi nàng còn có thể cắn răng cố gắng.

Chỉ là cho tới bây giờ,mũi ngửi được mùi hoa, nàng chỉ cảm thấy trên người mình sức lực,dường như dần dần bị rút ra.

" Ngày hôm nay,ta rốt cuộc là bị sao vậy!? "

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng , tràn đầy nghi ngờ tự mình lẩm bẩm.

Ban đầu, nàng là muốn tắm rửa thay y phục, chỉ là hiện tại, nàng chỉ cảm thấy choáng váng, thực sự không chịu nổi.

Vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền chậm rãi , dự định tới cái giường bên kia nằm một chút ,khi khôi phục, liền đứng lên.

Nhưng mà, nàng vừa mới xoay người, chẳng biết lúc nào, sau lưng mình xuất hiện một nam nhân, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc chấn động,trợn trừng mắt, vẻ mặt khiếp sợ.

Nam nhân này chừng ba mươi tuổi, mặc một bộ trường sam đen, có vẻ hơi gầy.

Gương mặt này, da thịt ngăm đen, đường nét bình thường, là loại đi ở trên đường cái cũng sẽ không làm cho người chú ý tới

Chỉ thấy lúc này nam nhân đó đang gắt gao nhìn nàng, trong ánh mắt nhìn nàng càng là dáng vẻ lưu manh, cực kì bỉ ổi.

Vừa nhìn đó là cái loại tiêu chuẩn sắc lang, khi nhìn đến mỹ nữ liền toát ra dáng vẻ bỉ ổi,làm người ta nhìn thấy không được tự nhiên và chán ghét vô cùng,

Chỉ là, để cho đồng Nhạc Nhạc khiếp sợ chính là nam nhân này rốt cuộc là ai?Làm thế nào vào đây? Nàng vừa rồi rõ ràng đã đóng cửa gỗ,không phải sao?

Ngay trong lòng đồng Nhạc Nhạc nghi ngờ, môi đỏ mọng mở ra liền tính toán nói gì?

Nhưng mà, lời của nàng còn không có nói ra, chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, cả người dường như không có xương thẳng tắp hướng phía trước người đánh tới.

Mắt thấy,mình sẽ ngã nhào xuống đất.

Giờ phút này,thân thể nàng vô lực,ngay cả sức lực giơ tay cũng không có.
Nếu cứ ngã thẳng xuống đất như vậy , mặt của nàng khẳng định sẽ hung hăng nện ở trên mặt đất. Đến lúc đó đau đớn là nhỏ, nếu làhủy dung nên làm cái gì bây giờ?

Ngay tại thời gian này, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến kinh hồn bạt vía, môi đỏ mọng hé ra, tính toán muốn mở miệng kinh hô.

Nhưng mà hiện tại, cả người nàng vô lực, đến ngay cả tiếng kinh hô cũng không phát ra được.

Giống như trong cổ họng,có nhét một cục bông, làm cho nàng không phát ra âm thanh.

Mắt thấy mình sẽ ngã trên mặt đất,tuy nhiên, vừa lúc đó, trước người Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy có bóng đen chợt lóe, cả người liền bị ôm chặt lấy.

Còn không đợi Đồng Nhạc Nhạc kịp phản ứng, trên đỉnh đầu liền truyền đến một hồi âm thanh dáng vẻ lưu manh,

"Ha ha... Tiểu mỹ nhân của ta, thực mềm mại, thật là thơm a... "

Nghe thấy âm thanh cực kì bỉ ổi này, Đồng Nhạc Nhạc ngay cả ý muốn chết đều có.

Nghĩ đến hiện tại bản thân, không ngờ bị nam nhân này ôm vào trongngực, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy dạ dày nhộn nhạo một trận.

Đặc biệt, trên người nam nhân này, có một loại hương vị son phấn khiến người ta nghĩ đến làm điều ác. Cũng không biết rốt cuộc ở nơi nào lây dính đến khiến Đồng Nhạc Nhạc nghe trong dạ dày quay cuồng càng thêm lợi hại.

Nếu như có khả năng, Đồng Nhạc Nhạc tình nguyện bản thân té lăn trên đất hủy dung liền hủy dung, dù sao vẫn dễ chịu hơn bị...Nam nhân khiến cho người ta chán ghét này ôm.

Hơn nữa vừa rồi Đồng Nhạc Nhạc nhìn thấy nam nhân này, trong lúc nhất thời không có phản ứng kịp.

Hiện giờ , nghe được lời nói của nam nhân này, lại thêm mùi vị trênngười hắn khiến người ta chán ghét , Đồng Nhạc Nhạc lập tức biết thân phận của người này.

Nghĩ đến nếu như nàng không cóđoán sai,nam nhân này chính là dâm tặc mà bọn họ muốn bắt.

Nghĩ đến đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vừa căng thẳng , vừa sợ hãi, lại là kinh ngạc.

Giờ phút này, nàng muốn thét chói tai, lớn tiếng kêu gào, như vậy người canh giữ ở bên ngoài khẳng định sẽ nghe được, liền vàocứu nàng.

Chính là, hiện tại cả người nàng một chút khí lực cũng không có, muốn lớn tiếng gọi, lại gọi không được.

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc sốt ruột đến muốn khóc.

Ngay vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nóng như lửa đốt, nàng chỉ cảm thấy cả thân thể mình đều bị người ôm lấy.

Đôi mắt đẹp đảo qua, chỉ thấy dâm tặc này, đang ôm nàng đi thẳng về phía cái giường.

Thấy vậy,trái tim Đồng Nhạc Nhạc muốn nhảy ra khỏi lòng ngực.

Đôi môi không ngừng đóng mở, muốn mở miệng la lên.

Hai tay, càng không ngừng giơ lên nghĩ muốn đẩy nam nhân nàyra, nhưng mà ngay cả sức lực cử động đầu ngón tay cũng không có.

Có lẽ, nhận thấy được vẻ mặt Đồng Nhạc Nhạc, đôi môi dâm tặc kia cong lên, lộ ra một cái tươi cười ngả ngớn.

Ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc càng mang theo vẻ cân nhắc, thô tục bỉ ổi, kinh ngạc.

Phảng phất như chú mèo bắt được một chuột, nó sẽ không cắn chết con chuột ngay,mà là chậm rãi hưởng thụ cảm giác con chuột ở trước mặt mình giãy dụa vùng vẫy đến chết.

"Chậc chậc, thật sự là một tuyệt sắc mỹ nhân hiếm thấy trên thế gian, vừa rồi xa xa thấy ngươi ta liền bị ngươi làm kinh ngạc sâu sắc. Ta thấy mỹ nhân rất nhiều, quyến rũ đoan trang nóng bỏng,trong sáng thuân khiết .... chưa một loại không có nhấm nháp qua, nhưng hết lần này tới lần khác không có gặp được mỹ nữ Thiên Tiên như ngươi vậy. Chậc chậc, nhìn dung mạo ngươi,da thịt trắng như tuyết, còn có dáng vẻ mê người dường này."

Chỉ thấy, dâm tặc kia vừa nói,vừa vươn tay,từ từ lướt trên gương mặt xinh xắn của Đồng Nhạc Nhạc.
Cảm giác được, tay của tên dâm tặc kia, đang di chuyển trên mặt mình , khiến trong lòng Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng, chỉ cảm thấy vô cùng chán ghét.

Cũng không biết, tay tên dâm tặc này rốt cuộc chạm qua bao nhiêu nữ nhân.

Còn ánh mắt thô tục của hắn nhìn về phía mình, khiến Đồng Nhạc Nhạc sợ hết hồn hết vía, ngay cả ý định muốn chết cũng có .

Hiện tại, nàng không thể nhúc nhích, lại nói không ra lời, gọi người ở bên ngoài cũng không được.

Nếu như, hôm nay, nàng thật sự bị dâm tặc này . .

Nghĩ đến đây , sống mũi Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cay cay, khóe mắt nóng lên, một làn hơi mù mịt liền nhanh chóng hiện lên nơi khóe mắt .

Trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc lã chã - chực khóc ,nên không biết, hiện tại dáng vẻ lúc này của mình rơi vào mắt dâm tặc này ,càng xinh đẹp .

"Chậc chậc chậc, mỹ nhân quả thật là mỹ nhân, mà ngay cả dáng vẻ khóc như mưa này, đều đẹp đến động lòng người."

Dâm tặc vừa chậc chậc thán phục, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là si mê kinh ngạc.

Lập tức, khóe môi cong lên một cái, bỗng nhiên cười một tiếng.

"Ha hả, không nghĩ tới, từ lúc ta chào đời tới nay, có thể gặp được Đại mỹ nhân như vậy, cuộc đời nàycủa ta cũng đủ rồi, ha haha ha ha ha. . ."

Dâm tặc vừa nhỏ giọng cười, âm lượng đè thấp, phảng phất sẽ sợ hãi kinh động những người khác. Sau đó, mở miệng ra, nói.

"Mỹ nhân, ngươi đừng sợ, hôm nay, ta sẽ yêu thương ngươi thật tốt a. . ."

Dâm tặc vừa nói, vừa từ từ đưa tay về phiá bên hông Đồng Nhạc Nhạc tìm kiếm.

Mắt thấy, dâm tặc kia muốn cỡi bỏ đai lưng của mình, đôi môi đỏ mọng của Đồng Nhạc Nhạc mở ra, không tiếng động giật mình la lên

"Không "

Giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc tuyệt vọng, kinh hãi như thế.

Vừa nghĩ tới mình sẽ bị dâm tặc này xúc phạm, nàng tình nguyện chết đi.

Hiện tại, rốt cuộc ai có thể cứu nàng!?

Huyền Lăng Thương!

Ngươi rốt cuộc ở nơi nào! ?

Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc không ngừng la lên , những giọt nước ầng ậng xoay quanh khóe mắt, rốt cuộc hóa thành một chuỗi nước mắt rơi xuống, chảy dọc hai bên gò má. .

.Đôi mắt tràn đầy nước mắt kia, tuyệt vọng nhắm lại .

Tuy nhiên, liền tại lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tuyệt vọng , đột nhiên, chỉ nghe 'Choang' một tiếng,cánh cửa chạm trổ đang được đóng chặt, liền bị người từ bên ngoài đá bay.

Cùng với thật lớn tiếng vang kia ,trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên một cái,mở to đôi mắt, lập tức, liền nhìn về phiá phát ra âm thanh.

Cùng với tiếng vang thật lớn kia ,trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên một cái,mở to đôi mắt. Nàng lập tức liền nhìn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy, một bóng dáng cao to màu đen, giờ phút này đang đứng ở trước cửa.

Nam nhân trên ngừơi mặc một bộ mãng bào có thêu hoa văn chìm màu đen , lưng thắt Kim Yêu Đái.Đầu đội mũ ngọc,lúc này vẻ mặt càng thêm lạnh lùngGiờ phút này, điều làm cho lòng người kinh hãi nhất, chính là một đôi huyết mâu động lòng người của nam nhân kia.

Chỉ thấy huyết mâu của nam nhân có hơi híp lại, hào quang trong mắt lạnh lùng lóe ra không thôi.

Nó giống như ngàn vạn máu huyết ngưng tụ lại thành huyết mâu, giờ phút này lạnh lùng như thế, mang theo sát khí lộ rõ.

Giống như Tu La tới từ Địa Ngục, làm cho người ta không rét mà run!

Tuy nhiên, khi nhìn thấy nam nhân sát ý đầy người này, Đồng Nhạc Nhạc lại giống như thấy cứu tinh, đôi mắt sáng ngời, ban đầu trái tim vốn đang thít lại thật chặt, rốt cuộc được nới lỏng.

Là hắn!

Huyền Lăng Thương!

Hắn thật sự tới cứu nàng! ! !

Chẳng lẽ là, là trời cao nghe được nàng la lên, phái Huyền Lăng Thương tới cứu nàng sao! ?

Ngay lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc hoan hỉ, dâm tặc ngồi ở nàng bên cạnh, đang kinh hãi động tĩnh ngoài cửa, lập tức quay đầu nhìn lại.

Nhìn thấy Huyền Lăng Thương sát khí đầy người đứng ở trước cửa, trên mặt hắn đầu tiên là sửng sốt, trong mắt càng là xẹt qua một tia sợ hãi kinh ngạc.

Dù sao, nữ nhân qua tay dâm tặc này vô số, nên hắn cũng hiểu được nắm bắt tâm tư.

Trông thấy nam nhân ngoài cửa, tản ra một loại khí phách vương giả mà kẻ ngồi trên cao mới có, lại thêm sát khí kinh hoàng kia trên người, làm cho người ta không rét mà run.

Chỉ cần liếc mắt, trong lòng dâm tặc kia liền biết ngoài cửa là người hắn không đối phó được.

Vì vậy, dưới chân động một cái, liền tính toán ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng kế!

Nghĩ tới đây, dâm tặc liền nhanh chóng hướng tới cửa sổ bên kia phóng đi, tính toán nhảy cửa sổ mà chạy.

Tuy nhiên, còn không chờ hắn vọt tới cửa sổ, liền nhìn thấy vài đạo bóng dáng mạnh mẽ, đã từ ngoài cửa sổ nhanh chóng nhảy vào.

Chỉ thấy người mới tới thân thủ nhanh nhẹn, vừa nhìn liền biết là người võ công cao cường.

Dâm tặc kia vừa thấy, liền biết tình huống không ổn.

Chỉ là nam nhân đứng ở cửa ra vào, liền không phải dễ đối phó, hiện nay, tất cả lối thoát, đều bị phong tỏa, hắn quả thực là con rùa trong chum, muốn chạy trốn, cũng là không trốn thoát.

Nghĩ tới đây, trên mặt dâm tặc kia không khỏi nổi lên vẻ nặng trịch

Giờ phút này, người đứng ở cửa ra vào Lan Lăng Thiệu Giác, đầu tiên là nhìn một chút Đồng Nhạc Nhạc bị đặt trên giường, chân mày cau lại một cái, trong mắt cũng nhuộm lên vài phần sát ý lộ rõ.

Hé mở làn môi hồng, đối với thị vệ khác, liền lạnh giọng nói.

"Người đâu, bắt hắn!"

Thị vệ khác được lệnh, lập tức phóng tới dâm tặc kia.

Tuy nhiên, dâm tặc kia lại tinh vô cùng, trong lòng biết chính mình là không trốn thoát, những người này, mỗi người võ công đều giỏi hơn hắn.

Nghĩ tới đây, dâm tặc kia xoay người một cái, lại vọt tới Đồng Nhạc Nhạc bên kia.Lập tức, bàn tay duỗi ra, liền ôm chặt Đồng Nhạc Nhạc trên giường, sau đó một tay lại thành trảo hình, gắt gao bóp chặt phía trên cổ họng của Đồng Nhạc Nhạc.

"Các ngươi đừng xằng bậy, nếu dám xằng bậy, Đại mỹ nhân này sẽ hương tiêu ngọc vẫn."

Cùng với hành động này của dâm tặc kia, mọi người lập tức không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Dù sao, 'Nữ nhân' trước mắt này, thân phận cũng không bình thường!

Nếu như ra cái gì ngoài ý muốn, mọi người tính mạng đều không giữ được.

Mọi người trong lòng vội vàng nghĩ lại, lập tức, ánh mắt càng là không nhịn được nhìn tới Huyền Lăng Thương bên kia.

Nhưng thấy giờ phút này, lúc Huyền Lăng Thương nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc bị kèm hai bên, trên gương mặt tuấn tú kia, càng là giống như phân bố một tầng băng sương.

Mày kiếm nhăn lại, bạc môi nhếch, biểu hiện ra chủ nhân không vui vẻ.

Ánh mắt nhìn phía dâm tặc kia, càng là sắc bén như đao.

Nếu như ánh mắt có khả năng giết người, chỉ sợ dâm tặc này đã sớm bị lăng trì.

Bị Huyền Lăng Thương dụng sắc bén như thế lạnh lẽo ánh mắt nhìn thấy, kia dâm tặc thân thể không khỏi run bắn lên.

Trên mặt, cũng là mang theo vài phần vẻ tái nhợt.

Tuy nhiên, hắn gặp lại vẻ mặt người bốn phía, cũng có vài phần hiểu rõ.

Trong lòng biết trên tay hắn nếu có nữ nhân này làm bia đỡ đạn, tất cả mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nghĩ tới đây, dâm tặc kia trong lòng vốn căng thẳng, rốt cuộc buông lỏng vài phần, trên mặt, càng là nhuộm lên vài phần vẻ đắc ý.

"Ha ha, như thế nào! ? Các ngươi trái lại tới bắt ta nha! ? Nhưng mà, các ngươi nếu dám tiến lên một bước, ta chết không quan hệ, có Đại mỹ nhân tuyệt sắc như thế cùng đi, ta cũng là không cô đơn, ha ha ha ha ha ha. . ."

Dâm tặc mở miệng cười nói, trên mặt càng là đắc ý cười to.

Nghe được lời này của dâm tặc, Huyền Lăng Thương sắc mặt càng thêm âm u.

Bạc môi hé mở, âm thanh kia, cơ hồ phun ra từ giữa kẽ răng.

"Nếu như ngươi dám đả thương nàng, trẫm tuyệt đối sẽ để ngươi trải qua so với chết càng thêm khó chịu!"

Huyền Lăng Thương mở miệng, giọng điệu lạnh như băng.

Từ trên người hắn phát tán ra ngoài khí lạnh kinh hoàng, khiến cho nhiệt độ bốn phía, đều vì vậy mà giảm bớt không ít.

Dâm tặc kia nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, đồng mâu lập tức trợn lên một cái.

"Cái gì! ? Trẫm! ? Ngươi, ngươi là Hoàng thượng! ?"

Dâm tặc mở miệng, tràn đầy không dám tin.

Dù sao, thiên hạ này, dám tự xưng trẫm, trừ đương kim Thánh thượng ra, còn có thể là ai! ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK