Mục lục
Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Nhi trở về Hạ gia.



Cô về rất lặng lẽ, chỉ âm thầm đi vào rồi lên phòng mình, không hề kinh động ông Hạ đang nghỉ ngơi trong phòng.



Trở lại căn phòng quen thuộc, cô ngồi co người trên sofa, vạt áo lụa dài lững thững buông xuống.



Đèn trong phòng không được bật hết, chỉ bật một ngọn đèn dưới sàn, ánh đèn mờ ảo hiện rõ đôi mắt hổ phách, nó nhuộm một nét cô đơn tịch mịch, lại có thêm một vẻ đẹp u buồn, một nỗi bi thương từ từ chảy xuống, khuôn mặt, ánh mắt của cô đều đắm chím trong dòng thác bi thương ấy, không thể kìm hãm được.



____



________



Ánh nắng rất đẹp thả nhẹ lên rèm cửa, quang cảnh tươi sáng lại ấm áp, thời tiết bắt đầu tốt lên một chút, thế nhưng vẫn ngửi được mùi giá rét của mùa đông.



Hạ Nhi tỉnh dậy, khoác một chiếc áo khoác đi xuống nhà.



Ông Hạ ngồi trong phòng khách liếc mắt nhìn thấy cô, cười ôn hoà vẫy tay gọi cô lại, vẻ mặt cưng chiều yêu thương hết mực.



Nhìn kiểu cách vẫy gọi của ông Hạ, cô bỗng cảm thấy mình giống một con chó cưng, lại còn là thể loại chó con bé tý nữa.



Hạ Nhi bĩu môi, ánh mắt hổ phách đảo tới bên cạnh ông Hạ, cô trông thấy Trầm Yên Nhiên đang cười khẽ nhìn mình, người phụ nữ tài hoa và khí chất bộc lộ một cách tự nhiên, thần thái khoan thai, thoải mái.



Hạ Nhi thở ra một hơi.



Cho dù cô có bài xích chuyện các mối liên kết giữa các gia tộc như thế nào đi nữa, cũng không thể phủ nhận Trầm Yên Nhiên quả thật rất yêu thương cô, từ tận sâu trong đáy lòng vẫn luôn dành cho cô mọi thứ tốt đẹp nhất.



Trầm Yên Nhiên động tác ung dung, thuần thục, nâng tách trà nghi ngút khói nhã nhặn nhấm một ngụm. Ánh nắng hắt xuống bộ váy màu xanh dương như mặt hồ. Cũng không biết là làn da bà đã tôn thêm sự cao quý cho bộ váy hay chính màu xanh ấy đã khiến da bà trắng nõn hơn.



Thanh nhã giống như sợi dây chuyền trân châu trên cổ bà, mềm mại, gần gũi.



Hạ Nhi chậm rãi đi tới, ngồi xuống đối diện ông Hạ và Trầm Yên Nhiên, nhẹ giọng:



"Con vừa trở lại tối qua."



Trầm Yên Nhiên nhìn cô một lúc, dịu dàng nhã nhặn mở miệng:



"Ta biết con trở về nên tới đây. Nghe nói tối qua Khương Tình đến chỗ con?"



Hạ Nhi nhíu mày, trầm giọng:



"Con nghĩ bà nên đưa Hàn Tịch trở về bên cạnh bà đi thì hơn. Con không cần một quản gia như vậy."



Ngữ khí cô gay gắt lại vô cùng khó nghe.



Trên lớp kính cửa sổ loáng thoáng in dấu gương mặt có phần cứng đờ sau khi đã tắt nụ cười dịu dàng của Trầm Yên Nhiên, biết cô đang không vui, bà dịu dàng hoà hoãn mở miệng:



"Hàn Tịch là lo cho con, chuyện của Khương..."



"Nếu bà đến để ép con đồng ý với quyết định đính hôn hai gia tộc Dung — Hạ. Bà nghe cho rõ — con không muốn."



Hạ Nhi ngắt lời, ngữ khí nghe ra tâm tình không tốt chút nào, lập tức khiến Ông Hạ nổi giận nhíu mày quát khẽ:
















"Hạ Nhi!!!"



Hạ Nhi cúi đầu, hiển nhiên đối với vấn đề kia phi thường bài xích, đôi môi có chút run rẩy, một lúc lâu sau mới nhìn ông Hạ, xuất ra từng câu từng chữ:



"Con nói sai sao? Con chính là không muốn bất kì ai sắp xếp cuộc đời mình. Tại sao cứ nhất định phải ép con ra tay với Khương gia? Tại sao phải chiêu cáo thiên hạ chuyện đính hôn giữa hai gia tộc trong khi con chưa đồng ý? Con chính là không muốn làm. Nếu cần thiết thì con cũng không cần phải quản Trầm gia nữa. Ai muốn quản thì quản đi."



Ông Hạ sửng sốt, không biết phải nói gì nữa.



Trầm Yên Nhiên thở dài, không hề tức giận, càng không nổi nóng với cô, nhưng vẻ mặt càng dịu dàng như vậy lại càng khiến cô không sao thở nổi, đồng thời không thể phản kháng.



Giống như một chiếc túi chụp lên đầu, dần dần rút hết không khí, kín như bưng, ngột ngạt đến cùng cực, giọng Trầm Yên Nhiên vẫn ôn tồn mềm nhẹ như khuyên nhủ:



"Hạ Nhi! Con nói vậy mà nghe được sao? Con là huyết mạch duy nhất của Trầm gia hiện giờ, con không quản thì ai quản đây? Con không đau Trầm gia cũng không sao, nhưng con không để ý cả chuyện cái chết của ba con à?"



Hạ Nhi không nghe nổi nữa, cô đứng phắt dậy, nhìn Trầm Yên Nhiên trầm giọng:



"Bà muốn ép con đến chết thì mới hài lòng đúng không? Cái chết của ba con, được — con quản. Con sẽ điều tra chuyện đó. Nếu có liên quan đến Khương gia, nhất định con sẽ để Khương gia phải trả giá. Còn về Trầm gia, bà muốn con quản thì đừng áp đặt con. Cuộc đời con không phải là con cờ cho người khác thu xếp chỉ đâu đánh đó. Chuyện về hôn ước với Dung Lạc — bà vẫn nên huỷ bỏ đi thì hơn. Còn không thì Trầm gia vẫn ở đó. Bà muốn giao cho ai thì tuỳ bà."



Dứt lời liền tức giận xoay người đi lên phòng.



Ông Hạ nhìn bóng lưng của cô, sau đó thở dài một hơi ảm đạm mỏi mệt, thấp giọng thì thào:



"Duyên phận trên đời vốn dĩ không thể cưỡng ép được."



Dừng lại một chút, ông Hạ quay đầu nhìn sắc mặt Trầm Yên Nhiên đang tái nhợt bất kham, tận tình mở miệng nhắc nhở:



"Hạ Nhi trông bề ngoài có vẻ giống như hiền hòa không tranh đấu, nhưng thực chất lại là một con sói không chịu nổi gông cùm. Bà vẫn đừng nên ép buộc nó thì hơn."



Trầm Yên Nhiên trầm mặc, thở dài không dứt.



____



___________



Hạ Nhi nằm trên giường, tay lơ đãng lướt màn hình điện thoại xem tin tức.



Trên mạng xã hội tung ra một loạt các tin tức nóng hổi về chuyện vừa xảy ra với Cao gia và một chuyện dính dáng đến hai đại thế gia Dung — Khương.



Dung thị cùng với Khương thị đang tranh chấp quyền thu mua đất ở Du Thành.



Dự án Du Thành tiến hành tới thời điểm này, tuy rằng chưa hề rầm rộ vẫn có không ít các nhà đầu tư muốn phát triển nó, thế nhưng chính quyền địa phương lại đang cần một doanh nghiệp có tư tưởng nghiêm chỉnh để vực dậy khu đất Du Thành.



Khương thị lúc này nhúng tay vào chính là một quyết định có chút mạo hiểm, những người tinh mắt đều nhìn rõ cục diện hiện tại.



Một khi xảy ra sai sót thì sẽ tạo nên một sự ảnh hưởng vô cùng tồi tệ.



Sau sự việc của Cao gia, chuyện thu mua đất ở Du Thành bại lộ ra ngoài, Dung gia ngay lập tức chen ngang vào.



Dung Lạc không biết đã sử dụng mánh khoé gì, khiến Khương thị gần như sắp bị cắt đứt quyền khai thác khu đất ở Du Thành.
















Một khi thất bại trong việc thương thảo dự án của Du Thành thì việc kinh doanh của Khương thị tại thời điểm này sẽ bị ảnh hưởng.



Đại khái là đạo đức nghề nghiệp của người phụ trách tập đoàn Cao thị trong Khương gia xuất hiện vấn đề, đã có hành vi mua chuộc gián điệp — Tiết lộ chuyện Khương gia đang muốn thu mua Du Thành cho Dung gia.



Sau đó Dung gia bất ngờ nhúng tay vào phá hỏng chuyện của Khương gia.



Thành lập nên hai tập đoàn doanh nghiệp lớn cùng nhau tranh chấp lợi ích, không ai nhường ai.



Tin đồn này tuy không trở thành một tin tức chính thống được đăng tải nhưng đã đủ làm nóng mạng xã hội.



Tốc độ lan truyền các tin tức rất khủng khiếp, lên cả top search.



Tuy rằng chẳng mấy chốc đã được người ta gỡ xuống nhưng vẫn có lời ra tiếng vào của dư luận.



Đối với chuyện này, Dung đại thế gia không ra mặt thanh minh, còn bộ phận quan hệ, truyền thông của tập đoàn cũng nhất loạt khẳng định đây chỉ là tin tức thất thiệt.



Khẳng định rằng Cao gia không hề để lộ thông tin Khương gia thu mua quyền sử dụng đất ở Du Thành cho Dung gia.



Hạ Nhi trông thấy tin tức này trong lúc lướt Weibo thầm sửng sốt trong lòng.



Tuy rằng cô chỉ đọc được một số bài viết lẻ tẻ, lác đác, nhưng trong giây lát cũng đã đoán ra được phần nào tình cảnh hiện tại của Khương gia.



Khương Tình muốn âm thầm thu mua Du Thành, nhưng Khương thị cấp cao có nội gián của Cao gia.



Sự việc này trước khi Cao Vỹ Quang lên chức gia chủ, toàn bộ những người liên quan đến Cao gia đã bị thanh trừ ngay sau đó.



Khương Tình vô cùng kiên quyết đuổi việc toàn bộ người phụ trách có liên quan tới Cao thị.



Tạm thời chưa nói đến việc đối phương có thật sự đã tiết lộ bí mật chuyện thu mua Du Thành ra ngoài hay không, chỉ riêng lúc này đưa ra hành động đuổi việc toàn bộ quan chức cấp cao của Cao gia cũng đã quá đủ để mọi người bên ngoài suy đoán.



Vì thế động thái Dung gia lên tiếng phủ nhận việc không nhận được thông tin thương mại do nội gián Cao gia tiết lộ kia đã không còn nghĩa lí gì nữa.



Càng chưa nói tới việc Khương Tình ngay sau đó đã đi một bước cờ rất hiểm, dồn Cao thị vào đường cùng.



Ngang nhiên và cứng rắn như thế, dĩ nhiên chĩa toàn bộ mâu thuẫn về phía Dung gia.



Sao có thể trùng hợp đến vậy?



Ngay thời điểm cạnh tranh nhà thầu cho dự án Du Thành gần như sắp hoàn tất, Dung thị lại chen chân vào tranh chấp, làm rối loạn toàn bộ dự án sắp triển khai của Khương thị.



Khương Tình làm việc kín kẽ tỉ mỉ, ở trên thương trường như một con hồ ly luôn bày mưu tính kế, lúc nào cũng chờ thời cơ tốt để hành động, âm mưu kỹ lưỡng từng bước một.



Hôm nay vì Cao gia mà phải chịu thiệt thòi như vậy, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho xong chuyện.



Thế nên Cao gia lãnh hậu quả rất nặng nề, trực tiếp trở thành một thế gia bị chèn ép thảm bại, đến nỗi gia chủ Cao An Đông trực tiếp từ bỏ mọi quyền lực và chức vị, nhường lại cho con trưởng của ông ta — Cao Vỹ Quang.



Cao gia hiện tại không khác gì một cái thùng rỗng, mặt ngoài hoa lệ nhưng bên trong đã thối nát đến cực điểm.



Trên thị trường nước S hiện tại, Khương Tình có Lam gia đứng phía sau, còn phía sau Dung Lạc bây giờ lại là cả một nguồn tài nguyên có sự hậu thuẫn của chính trị, ngay cả Lăng gia và Trầm gia cũng đều đang ủng hộ.



Dung Lạc đã là kẻ địch mạnh nhất của Khương Tình trên trận chiến thương trường và lợi ích lúc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK