Mục lục
Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Tình nhìn cô, trong ánh mắt nâu sẫm từ từ trào ra một dòng chảy ấm áp, sự ấm áp này là cô mang tới, từ người bản thân Khương Tình yêu nhất trên đời này, là cô — Hạ Nhi.



Đôi cánh tay mềm yếu như không xương đang leo lên bả vai mảnh khảnh của Khương Tình hơi siết chặt hơn.



Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực vừa mềm nhẹ vừa thơm mát.



Chẳng mấy chốc, Khương Tình đã nhẹ nhàng buông cô xuống, ổn định cô đứng vững.



Hạ Nhi mở mắt ra đã thấy mình đứng trong căn phòng xa hoa nhưng không kém phần trang nhã — phòng ngủ của hai người.



Khương Tình cười khẽ, áp môi xuống hôn lên môi cô một cách gấp gáp vội vã, đẩy cô từng bước áp lưng lên cánh cửa.



Môi lưỡi giao triền, nhẹ nhàng tinh tế châm ngòi, chơi đùa. Môi Hạ Nhi quấn lấy môi Khương Tình mà hôn, càng hôn càng sâu, trao đổi mật ngọt.



Tiếng thở hỗn loạn bật ra từ hai người không chút kiềm chế.



Khương Tình nghiêng mặt đi, vươn đầu lưỡi liếm lên vành tai cô, đầu lưỡi mềm ấm hồng nhạt phun ra giữa đôi môi mỏng gợi cảm, linh hoạt liếm láp mềm nhẹ trên dưới vành tai tinh mĩ, âm thanh gợi tình đến cực điểm.



"Hưm... bảo bối..."



Hạ Nhi thở dồn dập, Khương Tình nắm rõ những điểm nhạy cảm trên cơ thể cô. Vận dụng nó linh hoạt lại nhuần nhuyễn như vậy, cô có chút không chịu nổi.



Bàn tay Khương Tình lần mò ra sau lưng cô, không tiếng động kéo nhẹ khoá váy xuống.



Chiếc váy hoa lệ rơi nhẹ nhàng phát ra tiếng động rất khẽ, tay Khương Tình lại chậm rãi di chuyển trên làn da trắng mịn trơn nhẵn, lướt từ sau lưng cô di chuyển đến vòng eo mảnh khảnh thon nhỏ, đưa lên trước bầu ngực trắng ngần no đủ, theo động tác xoa nắn của Khương Tình, bầu ngực tuyết trắng dưới lớp bra như nước mùa xuân tràn lan lay động.



"Tôi rất thích ngực của em. Rất đẹp."



Ngữ khí trêu chọc lại ôn nhuận khe khẽ đầy mị hoặc



dụ dỗ vang lên bên tai cô.



Khuôn mặt Hạ Nhi ngay lập tức nổi lên từng rặng mây đỏ rực.



Khương Tình thả nhẹ một làn hơi thở nóng bỏng bên tai cô, trực tiếp duỗi tay đến sau lưng chiếc bra đen bấm nhẹ, chỉ nghe phía sau có tiếng 'tách' vô cùng thành thục, lại vòng tay tới trước dùng sức giật một cái. Hai bầu ngực to lớn trắng nõn nháy mắt thoát ra khiêu khích, đầu nhũ hoa hồng nhạt tràn ngập gợi tình, sung huyết đỏ ửng, điểm xuyết trên da thịt trắng nõn.



Bàn tay Khương Tình thô bạo nắm chặt, thống khoái chạm lên đầu nhũ hoa đang dựng đứng kiêu hãnh vuốt ve rồi bóp nhẹ.



Hạ Nhi than khẽ, ánh mắt hổ phách phút chốc trở nên tan rã.



Cô đại khái nghĩ rằng, hẳn là có rất nhiều cô gái giống cô, ánh mắt đầu tiên đã bị bộ dáng cấm dục cao lãnh của nữ nhân này dụ dỗ đến trầm luân.



Chỉ là sẽ không một ai có thể nếm trải được hương vị ngọt ngào cùng kỹ xảo điêu luyện chết người này, mọi thứ của Khương Tình — là của cô.



Hạ Nhi hé mở đôi mắt hổ phách ướt sũng ngập nước.



"Tình... mau một chút."



Thanh âm nũng nịu lả lướt, ngay lập tức khiến vành tai Khương Tình tê dại.



Mỹ nhân yêu kiều nỉ non, dùng giọng điệu như khẩn cầu lại như van nài. Khương Tình dù có muốn chậm rãi cũng không kiềm chế được.



Khương Tình hé miệng, áp môi xuống, ngậm mút lấy cái lưỡi thơm tho của cô, dùng đầu lưỡi châm ngòi trêu chọc đầu lưỡi cô.



Đôi mắt nâu sẫm như biển sâu yên lặng nổi lên tầng tầng gợn sóng.



Hạ Nhi bị hôn đến không thể thở nổi, thân thể gần như trần trụi dán chặt lên cửa, ngực phập phồng lên xuống.



Khương Tình hơi híp mắt, luồng khí nóng bỏng tràn ra cổ họng, nói thẳng:



"Tôi cho vào nhé. Tôi gấp quá. Thật muốn đâm chết em."



Hạ Nhi thở hổn hển, thân thể thơm mềm quyến rũ trần trụi, huyệt nhỏ hồng hào mềm mại giữa hai chân đã chảy nước.



Cô không một chút lưỡng lự mà gật nhẹ đầu, ý tứ cỗ vũ cùng ánh mắt mơ màng đầy dục vọng ham muốn.



Khương Tình cười khẽ, môi mỏng di chuyển xuống khuôn cằm tinh mỹ, lại dần dần xuống cần cổ yếu ớt mảnh mai, từng nụ hôn rời đi đều để lại những dấu vết phấn hồng rực rỡ diễm lệ, bàn tay sờ soạng về phía trước chiếc quần lót ren mỏng manh, đầu ngón tay chuẩn xác cách một lớp vải mỏng tìm được hoa hạch giữa huyệt nhỏ, tinh tế đè xuống, ngón trỏ và ngón giữa làm động tác thọc cắm vào bên trong.



"Muốn tôi sao? Em muốn tôi đâm vào đây phải không?"



Giọng Khương Tình thả bên vành tai cô rất khẽ, âm cuối còn nhiễm thêm một tiếng thở dốc trầm khàn.



Tiếng rên rỉ bật ra khỏi cổ họng, Hạ Nhi ưỡn người cố gắng cọ sát vùng chân tâm ẩm ướt ngứa ngáy điên cuồng vào ngón trỏ và ngón giữa đang làm động tác kích tình bên ngoài chiếc quần lót mỏng đã sớm ướt át không chịu nổi kia.
















"Tình ah.. hah.. chị mau.. mau một chút..."



Thanh âm rên rỉ uỷ mị mất khống chế thành công khiến tay Khương Tình run run, im lặng một lúc lâu, thì một tiếng cười thấp đến không thể thấp hơn vang khẽ bên tai cô.



Bị tiếng cười ôn nhuận trêu chọc truyền vào tai làm cho gương mặt Hạ Nhi đỏ bừng, nhưng cảm giác trống rỗng vô lực và dục vọng ham muốn đã sắp bức điên cô rồi.



Hạ Nhi thở hổn hển gằn giọng ra lệnh:



"Mau đâm vào đi. Tình ah... mau đi.."



Khương Tình làm như không nghe thấy, cố nhẫn nhịn khát vọng muốn đâm chết cô ngay tại chỗ, khàn giọng nói khẽ bên tai cô:



"Em muốn tôi chơi em thế nào? Tư thế này sao?"



Hạ Nhi thở dốc mấy ngụm, dâm thuỷ từng đợt rỉ ra từ *** ***** mẫn cảm, làm ướt cả đáy quần lót thấm đẫm ra bên ngoài. Theo động tác từ ngón tay Khương Tình lại càng thêm tuôn trào mãnh liệt. Vách thịt bên trong huyệt nhỏ ngứa ngáy khiến cả cơ thể cô trở nên nóng bừng, cô vặn vẹo thân người, từng tiếng rên rỉ nhỏ vụn bật ra:



"Ah... Tình ah... hah... xin chị đó..."



Tiếng rên rỉ cùng cặp mắt hổ phách tràn ngập khẩn cầu.



Nghe thấy thanh âm đó, bất giác làm cho tâm tình Khương Tình ngứa ngáy, gắt gao muốn nắm chặt trong lòng bàn tay đè cô xuống dưới thân, phóng túng làm bậy, tận tình chà đạp cô.



Ngón tay thon dài chăm chú lại có phần thô lỗ không ngừng sờ soạng hoa hạch đang sưng lên, ép ra mật hoa óng ánh thấm sang lớp quần lót ướt đẫm cả hai ngón tay.



Khương Tình móc nhẹ mép quần lót đẩy sang một bên, đầu ngón trỏ trực tiếp nhấp nhấp dòng suối ngọt ngào đang không ngừng trào ra, khiến cơ thể Hạ Nhi kích động run rẩy liên hồi.



Kích thích quá đáng như vậy khiến cô không nhịn được thấp giọng khóc lên, bàn tay giơ tới kéo lấy mái tóc đen của Khương Tình, đôi mắt quyến rũ ngập nước đáng thương, ngữ khí như có phần mệnh lệnh:



"Làm em. Làm em đi.. hah.. làm em."



Khương Tình toàn thân nóng rẫy, ngón tay ma sát vũng ướt đẫm trơn trượt lên xuống, *** ***** mẫn cảm như mời gọi ngón tay Khương Tình tiến vào, khe hẹp ẩm ướt đòi hỏi được thoả mãn.



"Bảo bối. Em ướt quá rồi. Có phải rất muốn tôi cho ngón tay vào bên trong em không?"



Khương Tình vừa nói vừa chọc nhẹ đầu ngón tay trỏ vào miệng huyệt đang ướt sũng.



Hạ Nhi cắn môi bật ra một tiếng rên khẽ, cô cong người đòi hỏi càng nhiều hơn.



"Tình ah..."



Khương Tình cúi đầu xuống, ghé môi mỏng sát vào vành tai cô, dùng tay còn lại nắm lấy bàn tay đang kéo tóc mình, đưa nó xuống giữa hai chân Hạ Nhi, ngữ khí từ tính đầy mị hoặc, ôn nhuận lại quyến rũ:



"Nhưng làm thế nào bây giờ? Tôi muốn xem em tự thoả mãn mình. Bảo bối. Em muốn tôi chơi em thế nào vậy? Tự dùng tay động thủ đi."



Hạ Nhi mở to đôi mắt hổ phách mơ màng nhìn Khương Tình, gò má hồng nhuận một mảng lớn.



Bàn tay cô bị đè xuống đáy quần lót ướt sũng của bản thân, ngón tay trỏ chạm lên hoa hạch mẫn cảm, Khương Tình ấn ngón tay điều khiển tay cô lách qua mép quần lót mỏng, xoa vào miệng huyệt ướt át, giọng trầm khàn dụ dỗ:



"Cho tay em vào trong đi. Đâm vào đi bảo bối."



Hạ Nhi cắn môi, hạ tầm mắt nhìn xuống ngón tay mình đang ấn vào *** ***** nhỏ mẫn cảm. Khương Tình cúi đầu xuống, dùng hai ngón tay tách nhẹ hai cánh hoa ướt sũng của cô, lộ ra miệng huyệt căng mọng sưng đỏ gợi tình.



"Thủ dâm cho tôi xem. Ngoan nào."



Ngữ khí khàn đục lại yêu dị quyến rũ nói không nên lời.



Hạ Nhi run khẽ, hơi thở dồn dập gấp gáp, ngón tay của cô ở *** ***** ngay lập tức đâm mạnh vào trong vách thịt nóng bỏng.



Cô rên khẽ một tiếng thoả mãn.



Khương Tình nhìn thấy, hơi thở nặng nề, lồng ngực lên xuống mất khống chế, trong hơi thở hỗn loạn lại khàn giọng dụ dỗ:



"Em muốn tôi làm gì? Bảo bối. Em muốn tôi chơi em thế nào thì mau làm đi. Mau lên."



Hạ Nhi thở hổn hển, ngón tay cô cong lên, tự mình thọc càng sâu vào bên trong rồi rút ra.



"Em muốn... hah... muốn chị đâm... thật sâu.."



Tiếng thở cùng tiếng rên nóng bỏng không ngừng tràn ra, quanh quẩn cuốn lấy hơi thở của Khương Tình.



"Muốn chị... hah.. Tình à... em muốn chị..."
















Ngón tay trong huyệt nhỏ ra ra vào vào bên trong, càng lúc càng nhanh.



Khương Tình khó khăn hít từng ngụm khí, ánh mắt nâu sẫm tối sầm nhìn ngón tay Hạ Nhi đang không ngừng thọc vào rút ra rồi lại cắm vào bên trong huyệt thịt ướt át. Bên tai là tiếng thở gấp và thanh âm rên rỉ nỉ non tên của mình.



Đợt khí nóng chạy dọc toàn thân, giữa hai chân Khương Tình ướt đẫm mật dịch.



Khương Tình nhịn không được nữa, dùng tay kéo Hạ Nhi xoay lưng lại, áp người cô lên cánh cửa.



Bàn tay đưa tới trước bao trọn lấy bầu ngực trắng như tuyết, hai ngón tay kẹp chặt đầu nhũ hoa hồng nhuận. Khương Tình cúi đầu hôn lên mái tóc nâu dài xoã tung sau lưng cô, lại vén mái tóc mềm mại ấy tới trước, môi mỏng gặm cắn bả vai cô, rồi lại hé miệng ngậm lấy vành tai cô.



Khương Tình khàn giọng ra lệnh:



"Đủ rồi! Dang chân ra."



Hạ Nhi ngay lập tức rút ngón tay mình đang chôn trong huyệt nhỏ, sau đó dang rộng hai chân.



Khương Tình cười khẽ, dùng ngón tay kéo mạnh mép quần lót qua một bên, ngón tay dùng lực đâm mạnh vào trong huyệt động ướt át đầy dâm thuỷ.



"Hah... Ưm... Tình..."



Ngữ điệu nũng nịu đầy mị hoặc lại vang lên lần nữa, hơi thở Khương Tình trở nên nặng nề hơn, ngón tay gia tăng tốc độ ra vào cắm vào huyệt nhỏ.



Hạ Nhi vừa thở gấp vừa nỉ non:



"Tình ah... không đủ..."



Lời nói Khương Tình ngắt quãng bởi hô hấp không ổn định và rên nhẹ, tay cọ xát, thanh âm dồn dập:



"Không đủ sao? Một ngón không đủ hay là không đủ nhanh? Em nói xem. Nói đi. Bảo bối."



Giọng nói ôn nhuận nhưng tràn đầy sắc khí gợi dục kích tình, vô cùng bá đạo.



Khương Tình động rất nhanh, thọc vào lại rút ra vô cùng mạnh bạo.



Hạ Nhi cảm thấy huyệt nhỏ ngứa chưa từng thấy, từng đợt từng đợt nối tiếp nhau, chỗ sâu trong huyệt thịt kích động tuôn ra từng đợt dâm thuỷ ấm nóng.



Cô nỉ non gọi tên Khương Tình trong tiếng rên rỉ khoái lạc.



"Ah... Tình.. Khương Tình... ah... Tình ah..."



Tiếng rên của cô nhỏ vụn giống như mèo con, tràn ngập quanh quẩn trong phòng, gãi vào tim vào phổi.



Khương Tình thở từng hơi nặng nề, một ngón tay lại chen vào trong, ra vào rút ra ở miệng huyệt hồng nhạt non mềm.



Hình ảnh nhiệt huyết sôi trào, tình dục cùng khát vọng triền miên.



Hai ngón tay trong thân thể cắm càng lúc càng nhanh, đâm làm cho cả người Hạ Nhi như sóng biển đung đưa lay động, tần suất thọc vào rút ra cực kỳ mãnh liệt, tiếng nước róc rách cùng thanh âm ngâm nga đầy dâm mị.



Kích thích đến tận tâm can.



Khương Tình xoay người Hạ Nhi lại, hai ngón tay vẫn không ngừng thọc cắm rất sâu, lại chen thêm một ngón tay vào trong. Ba ngón tay chen vào vách thịt chật hẹp liên tục cọ sát, khoái cảm điên cuồng khiến hai chân Hạ Nhi run rẩy không thể đứng vững.



Khương Tình dùng tay đỡ lấy cô, ba ngón tay dùng sức mạnh bạo đâm vào huyệt nhỏ ẩm ướt, càng lúc càng nhanh hơn.



Hạ Nhi rên xiết, nắm lấy sau đầu Khương Tình kéo tới, nụ hôn cuồng dại, hai đầu lưỡi quấn vào nhau, mút mát môi đối phương, cô ngậm mút môi lưỡi Khương Tình trong cơn kích tình kịch liệt.



"Sướng không? Bảo bối."



Ngữ khí trầm khàn vang khẽ bên khoé môi cô.



Hạ Nhi gật đầu, môi rời đi mang theo tiếng thở gấp cùng tiếng rên rỉ trong cổ họng:



"Sướng lắm.. hah.. Tình... nhanh nữa.."



Khương Tình nhìn cô gái đang ngã đầu ra sau, ánh mắt dần dần mất đi tiêu cự, cái miệng nhỏ hé ra từng hơi thở gấp.



Biết cô không chịu nổi nữa, sắp cao trào rồi. Động tác lại trên tay lại càng mạnh bạo hơn, đâm vào bên trong vừa sâu vừa nhanh.



Hạ Nhi cong người, một chân mảnh khảnh mềm mại vòng lên quấn lấy eo Khương Tình, làn da trên đôi chân giống như viên ngọc đẹp không tì vết, đường cong tinh tế vẫn kéo dài tới mắt cá chân xinh xắn, đẹp tựa như bầu trời.



Đầu óc Hạ Nhi trống rỗng, thần trí tung bay, trước mắt như mưa phùn mịt mờ sương mông lung, không nhìn thấy bất kỳ màu sắc gì.



Gió đêm thổi xuyên vào cửa sổ, bức màn lụa trắng theo gió phất phơ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK