Mục lục
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 31: Tôi đang đợi em trả lời

“Tôi đã sớm đã muốn như vậy.” Mục Thiên Dương bàn tay ra phía trước, cầm thứ mềm mại trước ngực cô, “Ngày đầu tiên em ngồi ở chỗ này, tôi đã muốn ở trong này ăn em!”

“Không cần ——” Uyển Tình khẽ gọi.

“Tôi đã nói gì?” Mục Thiên Dương khẩu khí không tốt hỏi, “Theo tôi, sẽ không bị thương cũng sẽ không đau!”

“Tôi……” Uyển Tình biết. Nếu không theo hắn, hắn sẽ dùng sức mạnh, không có bất kì khúc dạo đầu nào mà mạnh mẽ tiến vào cô, giống cường bạo…… Đến lúc đó, thống khổ chỉ có thể là cô.

“Ngoan, em muốn tôi ăn em như thế nào?” Mục Thiên Dương dán sát vào lổ tai của cô, giọng nói ôn nhu nhưng lại hỏi ra lời nói khó nghe.

Uyển Tình cắn môi, không tiếng động khóc.

“Muốn hay không?” Hắn nhẹ nhàng cắn lổ tai của cô một chút, hai tay cao thấp phân biệt xoa nắn cô……

Uyển Tình run rẩy một chút, không nhịn được rên rỉ một tiếng.

Phản ứng này lấy lòng hắn, động tác hắn ôn nhu hơn không ít, thanh âm cũng mang theo sủng nịch: “Bảo bối…… Tôi đang đợi em trả lời…..”

“Muốn……”

“Em nói cái gì? Tôi còn không có nghe rõ.”

“Ách……” Uyển Tình khó chịu từ chối một chút, cảm thấy thẹn nói, ” Muốn……”

“Quả nhiên là bảo bối của tôi!” Xoạt một tiếng, hắn xé toạt quần áo trên người cô, lửa nóng hôn lên lưng cô……

“Trở về phòng được không?” Uyển Tình hỏi.

“Nghe lời.” Mục Thiên Dương xoa đoá hoa giữa hai chân cô, “Bằng không, em biết hậu quả ——”

“Ô……”

Đột nhiên, hắn tiến nhập cô ——

“A……” Uyển Tình quát to một tiếng, gắt gao nắm chặt lấy góc bàn học, “Nhẹ một chút…… Van cầu anh……”

“Kêu cho tôi nghe, lớn tiếng lên!”

“Ừ…… Ừ…… A……”

Như thế qua hơn mười phút, Mục Thiên Dương lập người cô lại, đối diện cô lại đâm vào.

“Ừm…… Không cần……”

“Ôm tôi!” Mục Thiên Dương mệnh lệnh.

Uyển Tình hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn hắn, chậm rãi đưa tay vòng lên vai hắn.

“Ôm chặt một chút.” Mục Thiên Dương ôm lấy cô, rời khỏi bàn học.

Uyển Tình vội vàng ôm chặt hắn, sợ rơi trên mặt đất.

“Thực ngoan……” Hắn hôn trên mặt cô một chút, cứ như vậy ôm cô trở về phòng.

“Anh……” Uyển Tình thấy cô đi ra khỏi thư phòng, thẹn đến muốn chui xuống đất. Sợ hãi có người xuất hiện, chỉ có thể cắm chặt rang không dám phát ra tiếng.

Đi vào phòng ngủ, hắn để cô ở trên cửa, bắt đầu tiến lên một vòng……

Tiếp theo, lại đến trên giường, xong lại đến phòng tắm……

Chờ hắn dừng lại, cô đã muốn mệt đến không thể nhúc nhích……

Ngày hôm sau khi thức dậy, hắn không ở phòng. Cô xuống lầu mới phát hiện, đã mười giờ! Đến muộn rồi!

Vội vàng vội vội thu thập sách vở, kêu A Thành lái xe đưa mình tới trường, A Thành lại nói: “Tổng giám đốc đã cho xin phép người, tiểu thư ở nhà nghỉ ngơi là tốt rồi.”

“Tôi muốn đi đi học!”

A Thành khó xử nhìn cô: “Đây là mệnh lệnh của tổng giám đốc, tôi không dám cãi lời.”

Uyển Tình sửng sốt trong chốc lát, lấy di động ra gọi điện thoại cho Mục Thiên Dương.

“Alo?” âm thanh thản nhiên của Mục Thiên Dương truyền đến, tuy rằng chỉ là alo nhẹ nhàng, đã có một cỗ khí thế nói không nên lời.

Uyển Tình có chút co rúm lại, cố gắng lấy thêm can đảm nói: “Tôi muốn đi học.”

Mục Thiên Dương trầm mặc, vài giây sau trực tiếp cúp điện thoại, cái gì cũng chưa trả lời cô.

Uyển Tình không biết làm sao, di động của A Thành lại vang lên. Hắn nhận, dạ hai tiếng, cúp điện thoại nói: “Tiểu thư, mời lên xe, tổng giám đốc bảo tôi đưa người đi.”

Uyển Tình thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng lên xe.

Chương 32: Tầng 32

Ô tô đi đến một đoạn đường phồn hoa, con đường này căn bản không phải đường cô đi học! Uyển Tình hỏi A Thành: “Đi đâu đây?”

A Thành mắt nhìn phía trước, quy củ nắm tay lái: “Tổng giám đốc bảo tôi đưa người đến văn phòng hắn.”

“Văn phòng?Nhưng mà tôi muốn đi học.”

“Đây là tổng giám đốc ra lệnh.”

“……”

Uyển Tình tức giận đến không kiềm chế được, lập tức đẩy ra cửa xe muốn nhảy xuộng. A Thành vội vàng kêu lên: “Tiểu thư, người bình tỉnh một chút! Sắp đến giữa trưa, hiện tại mầ đến trường cũng tan học rồi. Tổng giám đốc chắc là muốn cùng người ăn cơm trưa, nếu cơm nước xong hắn đồng ý cho người đi học, người còn có thể học lớp buổi chiều.”

Uyển Tình ngẩn ra, biết hắn nói đúng, nhưng trong lòng chung quy vẫn không thoải mái. Mục Thiên Dương rõ ràng là cố ý, tóm lại hắn muốn hại đắc mình không thể thi đậu được!

Uyển Tình trong lòng phẫn nộ, nhưng không thể không nhịn xuống loại phẫn nộ này.

Ô tô rất nhanh dừng ở trước cửa tập đoàn Mục thị. Tập đoàn Mục thị tổng cộng có hơn 30 tầng, tất cả công nhân của tập đoàn đều làm công ở trong này, làm ở tầng càng cao, tự nhiên càng được coi trọng, càng có tiền đồ trong công việc. Tập đoàn ngoài văn phòng, còn có nhà ăn cho công nhân, phòng tập thể thao.

Uyển Tình đứng ở trước tập đoàn, nhìn cửa ra vào trang trọng nghiêm túc, cảm thấy mình chỉ như một hạt bụi nhỏ bé.

“Tiểu thư, tôi đưa người vào.” A Thành nói.

Đi vào tập đoàn, bảo an cùng nhân viên ngay đại sảnh đều nghi hoặc nhìn Uyển Tình. Uyển Tình có chút không được tự nhiên, chỉ có thể cứng ngắc theo sát A Thành.

Thang máy dừng ở tầng 32, thang máy mở ra, A Thành nói với Uyển Tình: “Tiểu thư, tới rồi.”

Uyển Tình hỏi: “Người không đi vào sao?”

“Tôi xuống dưới lầu trông xe.” Hắn nói.

Uyển Tình đành phải một mình ra khỏi thang máy. Bên ngoài là hành lang, trống trải im lặng, nhìn không thấy một bóng người. Uyển Tình nghe được phụ cận có tiếng động, đi qua theo bản năng, nhìn thấy một cái văn phòng, có mấy người đang làm việc.

Cô khẩn trương chà xát góc áo, đi đến lối vào hơn hé ra nói: “Xin cho hỏi……”

Một nữ nhân đang làm việc ngẩng đầu lên, thấy cô không phải người trong công ty, sửng sốt: “Cô tìm ai?”

“Tôi…… Tôi tìm Mục Thiên Dương.”

Nữ nhân cả kinh: “Tổng giám đốc? Cô là ai, cô có hẹn trước không?”

“…… Giống như không có đi.”

Nữ nhân càng thêm kinh ngạc, vốn muốn mắng một chút hoặc là không thèm để ý tới, nhưng vừa nghĩ đến, nếu đến được 32 thì không phải là người bình thường.

“Xin chờ một chút.” Nữ nhân cầm lấy điện thoại nội tuyến, ” Lý thư ký, ở cửa có người tìm tổng giám đốc.”

Nói xong, Uyển Tình chỉ thấy nữ nhân sau bàn làm việc phía xa xa nhìn về phía này, phía sau cô là một cánh cửa bên trên có một tấm bản màu vàng —— phòng tổng giám đốc.

Uyển Tình vừa thấy, sững sờ đi tới.

Lý thư ký đánh giá cô một lát, đương nhiên cũng biết người bình thường không thể đến được tầng 32. Nếu đã đến đây, vẫn là cẩn thận thì hơn. Cô cầm lấy máy điện thoại nội bộ, hỏi: “Tiểu thư xưng hô như thế nào?”

“Đinh Uyển Tình”

” Xin chờ một chút.” Lý thư ký gọi vào phòng tổng giám đốc, ngọt ngào nói, “Tổng giám đốc, có vị Đinh Uyển Tình tiểu thư tìm ngài.”

Cũng không biết bên kia nói gì, cô sửng sốt, kinh ngạc nhìn Uyển Tình, sau đó buông điện thoại, cung kính đứng lên: “Đinh tiểu thư, tổng giám đốc mời người đi vào.”

Uyển Tình không có biểu tình gì, trực tiếp đi đến cửa phòng tổng giám đốc, đẩy cửa ra đi vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK