Chương 57: Nam nhân già
Bỗng một ngày kia, chỉ có một chiếc xe đến đây đón người. Thiên Tuyết kỳ quái, chẳng lẽ muốn cho người ta thấy cô cùng Đinh Uyển Tình đi trên cùng chiếc xe? Nếu vậy cô sẽ trực tiếp nói cho mọi người biết Đinh Uyển Tình là tình nhân của anh cô!
Quay đầu lại tìm kiếm bóng dáng của Uyển Tình, thấy cô cầm theo sách, xuyên qua hàng xe trùng điệp, đi thẳng về phía trước, giống như không có xe đi vậy.
Thiên Tuyết nghi hoặc nhíu nhíu mày, đi đến hướng ô tô. Không nghĩ tới, hôm nay Mục Thiên Dương lại tự mình tới đón. Thiên Tuyết vui vẻ, ngồi vào bên người hắn, thấy hắn đang nhìn công văn, bộ dáng giống như rất chăm chú. cô nhìm chăm chăm một cái, rậm rạp chằng chịt đều là chữ, hoàn toàn không có hứng thú.
Trong dòng xe cộ chật chội, ô tô chậm rãi đi về phía trước. Thiên Tuyết hỏi: “Không đợi Đinh Uyển Tình sao?”
“Như thế nào, em muốn cô ấy đi chung?” Mục Thiên Dương thu hồi công văn.
“Thôi đi! Ai nghĩ đến cô ta? Chỉ là không có ai cho em khi dễ, trong lòng có chút không thoải mái!” Lúc này, cô thấy Uyển Tình đứng ở dưới trạm xe buýt, kinh ngạc hỏi, “Cô ta đang làm gì thế?”
Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua, nói: “Cô ấy phải về nhà.”
Thiên Tuyết sửng sốt: “Nguyên lai cô ta cũng có nhà a!”
“Ai không có nhà? Cũng không phải từ trong đá mà sinh ra!”
“Em còn nghĩ cô ta là vật tư hữu của anh chứ!” Thiên Tuyết đột nhiên nói một câu, “Chỉ là công cụ làm ấm giường mà thôi!”
Mục Thiên Dương sặc, giận dữ hỏi: “Em học được ở nơi nào?”
“Ách……” Thiên Tuyết mặt đỏ lên, ấp úng trả lời, “Ngôn tình tiểu thuyết……”
“Ít xem những thứ kia đi!” Còn ” Chỉ là công cụ làm ấm giường mà thôi”, đây là lời mà một thiên kim tiểu thư nên nói sao?
“Hừ…… Em cũng không tin côta không xem những thứ này.” Thiên Tuyết bất mãn lẩm bẩm.
Đột nhiên, mắt Mục Thiên Dương nhíu lại. Thiên Tuyết cảm giác quanh mình tràn ngập hơi thở nguy hiểm, rùng mình một cái. Ngẩng đầu nhìn, nguyên lai là Uyển Tình nói chuyện cùng với một nam sinh.
Thiên Tuyết vui sướng khi người gặp họa cười, nói: “Đó là người anh tuấn nhất ban chúng em, ba hắn là luật sư, mẹ làm trong bộ giáo dục, ông nội là tư lệnh quân khu. Hai thúc thúc, một người trong bộ đội, một người làm ở toà thị chính, đệ tử tiêu chuẩn của cán bộ cao cấp!”
Uyển Tình tránh nam sinh kia như rắn rết, thấy xe buýt tới gần, lập tức nhảy lên. Cái gọi là đệ tử của cán bộ cao cấp, chỉ có thể nhìn mà than thở.
Mục Thiên Dương thấy, sắc mặt dịu đi, liếc mắt trắng Thiên Tuyết một cái: “Anh hỏi em sao?”
Thiên Tuyết gật đầu như trống bỏi: “Em chỉ nhắc nhở anh mà thôi, hắn giống như rất thích Uyển Tình. Tuy rằng em không biết Uyển Tình sao lại ở cùng anh, nhưng nhìn giống như cô ấy không tình nguyện. Chuyện này dùng ngón chân đầu cũng có thể nghĩ đến, một nữ hài tử mười bảy mười tám tuổi sẽ coi trọng một nam nhân già sao, hoặc là là bị bức bách, hoặc là vì tiền, tổng sẽ không vì tình yêu? Nếu cô tìm kiếm trợ giúp ở một người đẹp trai, anh sao lại có thể yêu ——”
“Em nói ai là nam nhân già?!” Mục Thiên Dương nguy hiểm cắt đứt lời cô.
Cô cứng lại, cười mỉa nói: “Em đây là dùng biện pháp nói quá! Anh so với cô ấy lớn hơn cả mười tuổi, có thể nói như vậy thôi……”
“Mười tuổi tính là cái gì?” Mục Thiên Dương nghiến răng nghiến lợi. Hắn mới 27 tuổi, rõ ràng rất trẻ, hắn rõ ràng đang ở độ tuổi sung mãn nhất!
“Không tính là cái gì, dù sao các người nên chia tay đi thôi!” Thiên Tuyết hừ lạnh, “Bất quá thời điểm anh cùng nữ nhân hai mươi tuổi khác ở cùng còn coi được, cô ấy mới mười mấy tuổi, còn chưa có trưởng thành, như vậy tưởng tượng, quả thực là hai người ở hai thế giới!”
“Tin hay không anh ném em xuống?!”
“……” Thiên Tuyết ngoan ngoãn câm miệng.
Chương 58: Mời
Uyển Tình không ở, Thiên Tuyết không có người để khi dễ, cảm thấy rất nhàm chán, dứt khoát trở về nhà. Trước khi đi còn hỏi Mục Thiên Dương: “Đinh Uyển Tình có trở về hay không?”
Mục Thiên Dương muốn nói không trở lại, miễn cho cô lại tới đây khi dễ người. Sau khi nghĩ lại, nếu là từng bước tính toán kĩ, về sau đều là người một nhà, kết thù cũng không tốt. Thừa dịp các cô vẫn còn nhỏ, ở chung nhiều một chút hẳn là có thể cải thiện tình huống. Ầm ĩ cũng có thể ầm ĩ ra tình cảm, cái này gọi là “Không đánh không quen”!
Vì thế nói: “Ừ, tối mai sẽ trở lại.”
“Em ngày mai sẽ đến đây.” Thiên Tuyết nói, “Em sẽ ở lại nơi này! Cô ấy không đi, em cũng không đi!”
Mục Thiên Dương ánh mắt nhíu lại: “Em đây là muốn làm gì?”
“Đánh hồ ly tinh! Thanh trừ tai họa!”
Mục Thiên Dương lắc lắc đầu, quả nhiên là còn nhỏ. So sánh với nhau, Uyển Tình bình tĩnh hơn rất nhiều, chắc là do khi còn trẻ gặp nhiều đau khổ. Nếu Uyển Tình không rời khỏi Đinh gia, chắc cũng cùng cô giống nhau, là một đại tiểu thư vô ưu vô lo……
Nghĩ đến Đinh gia, hắn đột nhiên nhớ tới, hắn đã lâu không để ý Đinh Thải Nghiên. Đều là Uyển Tình này, chiếm hơn phân nửa tâm tư của hắn, hắn hồn nhiên đã quên mình còn đang đùa giỡn với Đinh Thải Nghiên.
Nếu này hai ngày nay bảo bối không có ở đây, hắn liền tốn chút tâm tư ở trên người Đinh Thải Nghiên đi. Lập tức mở di động gọi điện: “Chu bộ trưởng, buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm đi, mảnh đất kia còn muốn ông hỗ trợ nhiều a!”
“Ngươi tiểu tử này, mảnh đất kia không phải vật trong bàn tay ngươi sao? Còn muốn ta hỗ trợ cái gì?”
“Đây không phải muốn tìm một cơ hội thịnh tình khoản đãi ông sao?”
Chu bộ trưởng làm quan cũng coi thanh liêm, không có quá tham lam, là tối trọng yếu, là một người háo sắc. Mục Thiên Dương cùng hắn nói vài câu, hắn ha hả cười, khá là chờ mong: “Tốt lắm, buổi tối gặp.”
Mục Thiên Dương tắt điện thoại, lại gọi cho Đinh Thải Nghiên: “Thải Nghiên, có rảnh không?”
“A —— Thiên Dương!” Đinh Thải Nghiên còn đang ngái ngủ, đột nhiên nghe được âm thanh của hắn, kêu to một tiếng ngồi dậy.
Mục Thiên Dương này thật sự là quá khó nắm chắc! Lần trước hẹn cô ăn cơm một lần, tặng cô lễ vật, để cho những thiên kim tiểu thư kia đố kị lại ao ướt. Đinh gia tiền tài quyền thế bình thường, cô ở xã hội thượng lưu luôn luôn đứng giữa, gặp được người gia thế so với cô kém hơn, cô không muốn kết giao, so với cô tốt hơn, người ta lại không muốn để ý đến cô. Thật vất vả mới bởi vì hắn, những người đó chủ động đến kết giao với cô, tuy rằng nói chuyện đều chua như giấm, nhưng cô biết, các cô đều đang đố kỵ! Kết quả, hắn mấy ngày nay lại không để ý tới cô! Gọi điện thoại cho thư ký hắn, luôn nói hắn đang bận, cô còn tưởng rằng chính mình cũng chưa kiến được ưu đãi gì liền thất sủng, không nghĩ tới hắn lại tự mình gọi điện thoại cho mình.
Xem ra, hắn mấy ngày nay thật sự bề bộn nhiều việc, bằng không sẽ không không liên hệ với cô. Ngẫm lại cũng đúng, hắn chính là tổng giám đốc của Mục thị, có thể không bận sao? Hắn càng vội, chứng minh càng có thực lực, tiền đồ của cô cũng càng khả quan……
“Rảnh.” Cô bới tóc lên, ngọt ngào nói, “Anh không liên hệ với người ta, người ta đều rảnh đến mốc meo!”
“Thật có lỗi, gần đây bề bộn nhiều việc.” Mục Thiên Dương lời nói nhỏ nhẹ, nỉ non nhàn nhạt giống như nói với tình nhân, “Anh mới vừa làm xong, không phải liền gọi cho em sao?”
Thải Nghiên khanh khách cười một trận, cũng không nói chuyện, chờ lời mời của hắn.
Quả nhiên, Mục Thiên Dương liền hỏi tiếp: “Em đang ở đâu,anh tới đón em?”
“Em ở nhà……” Thải Nghiên nhẹ nhàng mà nói. Nếu hắn có thể đến đây đón cô, truyền ra ngoài, mọi người hơn phân nửa sẽ đoán cô đã một chân bước trên ngai vàng của Mục phụ nhân. Về sau, ai còn dám khinh thị cô?
“Anh tới đón em, cùng đi ăn cơm trưa, sau đó buổi chiều đi đánh golf đi?”
“Tốt!” Thải Nghiên của âm thanh hơi hơi kích động. Mục gia! Cửa lớn Mục gia đã hướng cô rộng mở! Không đến một năm, cô sẽ trở thành Mục phu nhân!