Mục lục
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 361: Hàng ngũ heo

“Đó chính là cô ấy rồi!” Thiên Tuyết dùng ngón tay hung hăng chỉ vào tên Tống Lâm tính toán vài cái. Di động của cô đột nhiên vang lên, cô nhận, là bạn cùng lớp, nói: “Thiên Tuyết! Thiệp hồng lại được phát đi rồi!”

Thiên Tuyết sửng sốt một phen: “Mình… đi!” Cô cúp điện thoại, nói với UYển Tình: “Náo động lên trời rồi!”

Ánh mắt Uyển Tình mở lớn: “Cái gì… làm sao bây giờ?”

Mọi người yên lặng, cũng không biết nên xử lý như thế nào, A Thành nói: “Trước để tôi nói cho tổng… khụ khụ… anh của cô.”

Thiên Tuyết chậm rãi gật đầu, cũng chỉ có thể như vậy.

Liễu Y Y nói: “Vẫn nên xem trước xem bên trên viết gì? Đừng quên còn có bạn học trong trường, đều biết người làm ra là ai, có thể gọi bọn họ đi xuống nước!”

“Không được!” Uyển Tình phản đối, bạn học trung học có Đỗ Thiên, người kia khó đối phó. Nếu quả thật là Tống Lâm và Lý Ức, cô không sợ. Cô tin tưởng năng lực của Mục Thiên Dương, nhất định có thể giải quyết, nhưng nếu như bị Đỗ Thiến biết được, nghĩa là mẹ cũng biết, nên cái gì cũng xong rồi…

Thiên Tuyết hiểu ý của Liễu Y Y, cũng hiểu được băn khoăn của Uyển Tình, có vẻ đăm chiêu sờ cằm: “Trái lại có thể có tác dụng… thế nào trong lúc đó đột nhiên mình không lo lắng? Không biết hiện giờ có bao nhiêu người nhìn thấy thiếp mời, chúng ta vẫn nên về phòng trước đi, tạm thời không cần ở bên ngoài. Y Y, hôm nào mời cậu ăn cơm!”

Liễu Y Y gật đầu, ba người nhanh chóng trở về phòng ngủ, tiện đường gọi cơm, quả nhiên đạt được không ít chú ý…

Trở về phòng ngủ, ba người khẩn cấp lên mạng xem. Không cần nói gì, các cô cũng biết thiếp mời nhắc đến các cô, bởi vì tiêu đề quá rõ ràng… hai hoa hậu giảng đường đại học đại học C bị người bao dưỡng, có lộ sự thật!

Còn có lộ sự thật, có cái gì chứ? Có phải chụp được kim chủ của tôi không!

Thiên Tuyết căm giận, thật là bị cô đoán đúng rồi, quả nhiên có kim chủ xuất hiện, thế nhưng, phía dưới là…

Không phải bao dưỡng, là thật

Nước miếng, đàn ông đẹp trai như vậy, tới bao dưỡng tôi đi!

Ai có thể nói ho tôi biết, bọn họ thật sự có phải người minh tinh kia không?

Kim đường ngọc lữ,,, nhất định là ghen tỵ lắm…

Vốn nhìn trước, tôi cũng rất giận, hiện tại học sinh nữ đã thế nào rồi, nhưng sau khi nhìn, tôi cảm thấy đây chính là tình yêu…

Đương nhiên, cũng có âm thanh về phương diện khác.

Không thể vì là một người đàn ông trẻ, không phải cha nuôi, các bạn sẽ nghĩ là tình yêu.

Đột nhiên nhớ tới một câu: “Anh ruột không bằng anh nuổi, anh nuôi không bằng anh ruột…

Sai lầm rồi, là em ruột không bằng em nuổi, này rõ ràng là em nuôi.

Sau khi Uyển Tình nhìn ảnh chụp kim chủ, đột nhiên bình tĩnh rồi. Quả thật nếu như là Lý Ức và Tống Lâm làm, các cô ấy đúng là hài hước? Một người đàn ông lớn tuổi tai to mặt lớn, cô và Thiên Tuyết sẽ là vạn kiếp bất phục, nhưng là… sao lại là Mục Thiên Thành?

Ánh chụp là trước khi Mục Thiên Thành mua xe, đến cổng trường đón cô và Thiên Tuyết. xem góc độ này, hẳn là chụp ảnh, lúc ấy Mục Thiên Thành rêu rao như thế, cô không nhịn được lo lắng, không nghĩ là gặp chuyện không may.

“Nằm máng!” Thiên Tuyết lật bàn: “Đây là đội heo rồi!”

Liễu Y Y hỏi: “Anh ta là ai thế?”

“Anh họ mình.”

Liễu Y Y sửng sốt, cười đến đau bụng: “Cậu sai rồi, đây là đội các vị thần…” Khà khà, nếu như bị nhận ra đây là anh trai chân chính, chắc là tức đến mũi cũng bị lệch.

“Mình muốn đi thu thập anh ấy!” Thiên Tuyết vén tay áo lên xông ra ngoài: “Uyển Tình, cậu có đi không?”

Uyển Tình nghĩ một chút: “Đi thôi…” Đột nhiên cô cũng không nói gì, căn bản chỉ cười mà thôi.

“A đúng rồi!” Thiên Tuyết quay đầu nhìn Liễu Y Y: “giúp mình hủy đi, đừng để Đỗ Thiến biết!”

Liễu Y Y gật đầu, lại bắt đầu cong việc, nhìn đến mặt sau, thấy đã xuất hiện: “Oa, này không phải là ngọc quý trên tay sao? Người trong nhà có thể mua được cả LV,…”

Xem ra, anh của Thiên Tuyết đã phát lực.

Uyển Tình và Thiên Tuyết đuổi tới bệnh viện, hàng ngũ heo đã bắt được rồi.

A Thành nói cho Mục Thiên Dương, Mục Thiên Dương lên mạng vừa thấy, được, không nghĩ tới bị xâm hại như thế, lập tức xông đến rống Mục Thiên Thành một trận.

Mục Thiên Thành oan ức kêu lên: “Văn Sâm, anh cứ không cứu em…”

Văn Sâm ngồi một bên, yên lặng xem văn kiện.

“A Sâm…”

“Ngoan, để tổng giám đốc đánh cậu hai lần.” Cậu cũng không nghĩ xem là làm hại ai, con gái có thể chống lại tin đồn như thế sao?

“Huhu…” Tôi là người đàn ông của anh đấy, tôi còn đang dưỡng thương, Mục Thiên Thành oan ức, lại để cho người khác đánh hai lần…

Uyển Tình và Thiên Tuyết đuổi tới, Mục Thiên Thành đã nằm ở trên giường không dậy nổi, anh có thể động đậy được rồi nhưng bị Mục Thiên Dương đánh, lại về lại trạng thái vừa bị đâm xe rồi.

Thiên Tuyết nhìn anh thảm hại như thế, không đành lòng xuống tay tiếp.

Nhưng lúc có thiếp mời trên mạng đó, cô chỉ muốn bổ nhào đến nhéo tai anh, lỗ tai anh còn đang có một đống băng gạc, cô sợ đụng đến miệng vết thường, vẫn không xuống tay được, rõ ràng loạn ở trong ngực anh: “Anh đúng là heo!”

“Anh sai rồi, sai rồi…” Mục Thiên Thành chỉ còn hơi thở mong manh: “Chờ anh khỏe lại em hãy đánh!”

“Anh hại em và Uyển Tình!”

“Xin lỗi chị dâu!” Mục Thiên Thành lập tức nói với Uyển tInhf.

Uyển Tình vốn tức giận nhưng anh ta là em họ của Mục Thiên Dương, Mục Thiên Dương đã ra tay với anh, điều này khiến cô có chút xấu hổ, đành lắc đầu: “Không sao, anh không cần để ở trong lòng, dưỡng thương cho tốt!”

“Chị dâu, chỉ có chị là tốt!”

Uyển Tình xấu hổ cười, gọi Thiên Tuyết: “Chúng ta về đi, trời sắp tối rồi.”

“Anh đưa các em về.” Mục Thiên Dương vội la lên.

“Anh náo còn chưa đủ loạn!” Thiên Tuyết trừng mắt nhìn anh.

Anh cứng lại, yếu kém nói: “Vậy các em đi cẩn thận…”

Sau khi hai cô đi, anh cũng đi tới. Mục Thiên Thành giật giật cánh tay, Văn Sâm vội đi qua: “Có sao không?”

“Hu… Em thật sự là nằm cũng trúng đạn!”

Văn Sâm yên lặng nhìn máy tính, mở ra tin tức đó cho anh xem, anh ta xem xong, bình tĩnh nói: “Tìm mấy hacker hàng đầu, cho trang Web này sập đi!”

“…”

Uyển Tình và Thiên Tuyết trở lại phòng ngủ, càng không ngừng chú ý sự tiến triển của tin đồn, bạn học quanh phòng ngủ cũng đi qua hỏi: “Thiên Tuyết, Uyển Tình, nhà hai người đang làm gì thế?” Trên mạng nói rất ác liệt nhé.

Chương 362: Lâm Huy Nhân ngày nay (1/5)

Mọi người không nói gì.

Đến thời điểm tắt đèn, đã sắp vạch trần thân phận của bọn cô. Hai người lo lo lắng lắng bò lên giường ngủ, không biết sáng mai có thể có biến hóa hay không.

Hai người khuya mới ngủ được, ngày hôm sau hơn chín giờ mới tỉnh. Liễu Y Y buổi sáng có tiết, không ở phòng ngủ, tiết của các cô vào 10 giờ hơn, thời gian có hơi gấp gáp. Hai người hốt ha hốt hoảng rửa mặt, không kịp mở máy tính xem tiến triển mới nhất, quyết định đi ăn sáng trước, chuyện trên mạng tí nữa lấy điện thoại xem cũng biết!

Đang muốn ra ngoài, có người ở bên ngoài gõ cửa: “Thiên Tuyết ——”

Thiên Tuyết mở cửa, là bạn học cùng lớp. Bạn học vội la lên: “Cậu nhanh đến khoa, nói muốn hủy bỏ học bổng của cậu!”

Thiên Tuyết lặng đi một chút, giận dữ: “Em nó!” Học bổng của cô mấy ngàn đồng đấy, tuy rằng đối với cô mà nói không tính cái gì, nhưng cái này là tự mình kiếm bằng bản lãnh thật sự, làm sao có thể nói hủy bỏ liền hủy bỏ?

Cô không kịp trông nom Uyển Tình, kéo tay áo, hấp tấp chạy đến khoa. Chạy khỏi ký túc xá không lâu, Uyển Tình cưỡi xe đạp đuổi theo: “Lên xe!”

Thiên Tuyết nhảy lên, Uyển Tình chạy nhanh đến phía trước. Thiên Tuyết ômlấy thắt lưng cô, hoảng hốt trong chốc lát nói: “Mình chở cậu nhiều lần như vậy, rốt cục đến phiên cậu chở mình?”

“Trọng điểm của cậu luôn rất kỳ quái.” Uyển Tình tức giận nói.

Thiên Tuyết cười, trầm tư một lát, lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Mục Thiên Dương: “Nghe nói trên khoa muốn bỏ học bổng của em, phỏng chừng lãnh đạo của trường đã biết, anh có đối sách gì không?”

Mục Thiên Dương thật sự rất bao che khuyết điểm, không chút khách khí nói: “Trước tiên em cứ quậy tung bàn lãnh đạo đã, anh đến ngay!”

“Được!” Thiên Tuyết quá kích động, có anh hai như vậy thật tốt!

Một lát sau, cô và Uyển Tình chạy tới khoa. Cô ở trên đường suy nghĩ, vừa vào, trước hết đá văng cửa, uy hiếp bọn họ một chút. Kết quả chạy đến cửa phòng làm việc, phát hiện cửa đang mở ra, cái này còn đá cái gì? Đá không khí à?

Cô cũng nghĩ lửa giận hừng hực vọt vào, trực tiếp lật bàn——

Nhưng hai chân thật sự tiến vào văn phòng, nhìn thấy hiệu trưởng, chủ nhiệm khoa, chủ nhiệm lớp, cố vấn…… Còn có vài vị giáo viên nhận khóa đều ở nơi đó, cô nhất thời liền kinh sợ. Giáo dục cô nhận từ nhỏ là yêu nước ngũ giảng tứ mỹ*, tôn sư trọng đạo vẫn là biết, làm con sao có thể thật sự lật bàn?

* ‘Ngũ giảng’: Nói văn minh, nói lễ phép, nói vệ sinh, nói trật tự, giảng đạo đức

‘Tứ mỹ’: Tâm linh mỹ, tiếng nói mỹ, hành động mỹ, hoàn cảnh mỹ

Thiên Tuyết thục nữ đoan trang đi qua, đáng thương nhìn mọi người. Uyển Tình cũng đi qua, vẻ mặt đau thương.

Chủ nhiệm lớp liếc mắt nhìn các cô một cái, vẻ mặt thực phức tạp. Đây là học sinh của mình, anh đương nhiên nên tin tưởng các cô, nhưng tự thân các cô quá có sẵn điều kiện bị người ta hoài nghi!!! Thật sự là lo đến rụng tóc…… Anh nói với chủ nhiệm khoa và hiệu trưởng: “Các em ấy đến đây.”

“Chính là các em à?” Chủ nhiệm khoa gật đầu.

Hiệu trưởng nói: “Ngồi xuống nói.”

Hai người theo lời ngồi xuống, một bộ hình tượng bé cưng ngoan.

Chủ nhiệm khoa lấy một sấp giấy lộn xộn ra: “Các em tự mình xem đi, đây là thư nặc danh gửi tới trường học, nghe nói trên mạng cũng có?”

Thiên Tuyết và Uyển Tình cùng cầm lên xem, gần giống như trên mạng nói, bất quá nội dung lời nói ôn hòa một chút.

Hiệu trưởng nói: “Các em đừng lo quá. Gọi các em đến, không phải muốn trách các em. Các em đến đại học C đọc sách, đại học C chính là nhà của các em, chúng ta làm giáo viên, chính là người giám hộ của các em. Gặp được loại sự tình này, chúng ta chắc chắn lựa chọn tin tưởng các em trước. Cho nên hôm nay gọi các em đến, chính là hỏi các em một chút, chân tướng sự tình rốt cuộc là sao lại thế này? Chuyện này, ảnh hưởng không tốt, phải giải quyết nhanh một chút, trả lại trong sạch cho các em.”

“Không phải muốn lấy lại học bổng của em?” Thiên Tuyết hỏi.

Chủ nhiệm lớp nói: “Sự tình cũng còn không biết rõ ràng, hủy bỏ học bổng cái gì?” So với những người khác, anh càng bao che khuyết điểm một chút, sinh viên của mình, thật sự không nên gặp chuyện không may, làm người ta thực lo.

Thiên Tuyết thấy bọn họ đồng ý tin tưởng mình, trong lòng liền thoải mái hơn: “Em là bị hãm hại! Phỏng chừng có người xem em không vừa mắt, cho nên tin ngay! Người trên ảnh chụp là anh trai em, về phần em xài bao nhiêu tiền, vậy phải xem ba mẹ cho em bao nhiêu! Cho tới bây giờ em đều không khoe khoang tiền bài qua, ăn, mặc ở, đi lại đều là đơn giản, còn đồng ý thật sự thực học tập…… Em tự nhận là kế hoạch của em vĩ đại.”

Hiệu trưởng nhịn không được cười lên một tiếng: “Em thật sự rất vĩ đại, nghe nói lấy học bổng quốc gia? Phải cố gắng học tập đấy! Tài mạo song toàn, có thể coi vì Lâm Huy Nhân ngày nay.”

“Hiệu trưởng ngài quá đề cao em!”

Thiên Tuyết thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ), cả nhóm hiệu trưởng bọn họ cũng là người có tiếng tăm, nói cô như vậy, sẽ làm người ta đố kỵ. Hơn nữa Lâm Huy Nhân có cái gì tốt? Thế giới tình cảm rất rối loạn, đã chết còn bị người ta nói ba nói tứ! Giai thoại cũng dễ nghe, nhưng cô nghĩ, bản nhân Lâm Huy Nhân nhất định không muốn loại giai thoại này! Nếu cả đời chỉ buộc vào một Lương Tư Thành, đó mới là giai thoại!

Hiệu trưởng nói cô xong, lại nhìn Uyển Tình: “Em thì sao, tại sao không nói?”

Uyển Tình ngẩn ra, cô muốn nói gì? Thiên Tuyết có thể lo lắng mười phần, nhưng cô…… Chột dạ không thôi.

Thiên Tuyết vội vàng nói: “Uyển Tình chúng ta có vẻ dịu dàng, người truyền lời như thế hơi quá đáng, nhất định phải để các cô cho tui em một cái công đạo! Chúng em đã bước đầu tra được là ai làm, đang suy nghĩ biện pháp để các cô tự mình lộ ra dấu vết!”

“Hả? Là ai?”

Thiên Tuyết sửng sốt: “Còn chưa xác định mà, khó mà nói. Rốt cuộc là cùng trường, vạn nhất oan uổng người ta, không tốt lắm.”

“Nhưng ảnh hưởng của chuyện này đã quá lớn, phải giao cho trường học xử lý, các em không thể dính vào!” Hiệu trưởng đối với cái nhìn của cô rất tốt, nếu thật sự không có làm cái loại chuyện này, thật sự là một người con gái không tệ!

Đúng lúc này, anh thư ký đến đây, còn dẫn theo người tiến vào: “Hiệu trưởng, có người tìm……”

Hiệu trưởng ngẩng đầu, vội vàng đứng lên, thân thiện nghênh đón: “Ai nha, Mục tổng ——”

Trước đó không lâu ăn cơm với Mục tổng, Mục tổng nói sẽ trọng điểm tuyển chọn sinh viên của trường bọn họ, còn muốn tài trợ cho trường học của bọn họ, còn muốn đến trường học của bọn họ bắt đầu giảng bài! Thật sự là quý nhân quý nhân nha! A, không đúng! Báo cáo đâu? Giữ nguyên kế hoạch, hẳn là đã có rồi? Sao không có nghe nói vậy?

“Anh!” Thiên Tuyết đột nhiên nhảy dựng lên, hai mắt đẫm lệ lưng tròng bổ nhào qua, vùi đầu vào trong lòng Mục Thiên Dương, kéo người đang muốn đi lên bắt tay hiệu trưởng đến một bên, “Anh —— em không sống nữa…… Ô ô ô……”

Hiệu trưởng hơi kinh hãi: “Đây là?”

“Em gái tôi.” Mục Thiên Dương trả lời nhẹ nhàng, vỗ vỗ bả vai Thiên Tuyết, “Đừng khóc, chuyện lớn gì còn có anh chống mà, khóc cái gì?”

Hiệu trưởng quay đầu nhìn nhìn đám người chủ nhiệm lớp, tựa như nói: sao không có người nói qua vậy? May mà vừa mới lựa chọn tin tưởng cô, bằng không hiện tại liền bị chế giễu rồi.

Chủ nhiệm lớp cũng hiểu quá bị chế giễu rồi, trên tư liệu của Mục Thiên Tuyết, chỉ có tên cha mẹ, nhưng cha cô đã chết hai mươi năm, Ngô Nhã lại trốn tránh trong nhà, ai nghe nói qua đâu? May mà không đắc tội cô, bằng không hiện tại……

Mục Thiên Dương nói với hiệu trưởng: “Để các em ấy đi học trước đi, con nít không cần lây dính loại chuyện dơ bẩn này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK