Mục lục
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 67: Thiên Dương cứu ta

Thải Nghiên bắt đầu không chịu, sau lại chậm rãi khuất phục dưới dục vọng, thậm chí chủ động hùa theo hắn. Vào lúc mơ mơ màng màng, lại làm cho hắn một hồi thỏa mãn.

Chu bộ trưởng này không có biện pháp làm đến hồi ba, liền áp trên người cô, hôn đến hôn đi, còn nói chút lời nói dơ bẩn khó nghe.

“Ông mau đứng lên!” Thải Nghiên nói.

Mới vừa nói xong, cánh cửa đã bị mở ra. Đinh Thải Nghiên sợ tới mức hét to một tiếng, cái khó ló cái khôn hô to: “Thiên Dương mau cứu ta!”

Mục Thiên Dương sửng sốt một chút, tiến nhanh đến, một tay chặn Chu bộ trưởng tính nói gì đó, vứt ở một bên.

Chu bộ trưởng ngã một cái, nhưng đã thoải mái hai lần, làm sao còn để ý. Hắn đứng lên, chậm rãi cài tốt dây lưng. Bên kia Mục Thiên Dương cùng Đinh Thải Nghiên đều không có nhìn hắn, Đinh Thải Nghiên tựa vào trong ngực Mục Thiên Dương, cả người phát run, lớn tiếng khóc rống.

Mục Thiên Dương ôm chặt cô, rất là đau lòng nói: “Không có việc gì không có việc gì, anh ở đây……” Nói xong quay đầu lại trừng Chu bộ trưởng, “Ông không biết cô ấy là nữ nhân của tôi sao?!”

Chu bộ trưởng liếm liếm miệng: “Dựa sát sờ soạng hai cái thôi mà, cậu lại không tổn thất cái gì! Quên đi, mảnh đất kia cho cậu, tôi đi trước!”

Mục Thiên Dương mồm há to thở phì phò, tựa hồ tức giận không nhẹ. Hoặc quá…, hắn thấy Đinh Thải Nghiên nửa người trên trần trụi, vừa định cởi áo khoác bao lại cô, cô đột nhiên đẩy hắn ra: “Không cần! Anh đi ra ngoài! Em tự làm!”

Quần lót của cô bị cỡi ra, hắn giống như không có thấy. Nếu như bị hắn thấy, hắn khẳng định sẽ hoài nghi đã xảy ra chuyện gì.

Mục Thiên Dương sợ run một chút, cực kỳ bi ai mà nói: “Được……”

Hắn trầm trọng đứng lên, xoay người đi ra ngoài.

Đinh Thải Nghiên kinh hồn định bò dậy, nhặt quần lót lên mặc vào. Phía dưới một trận ướt át, dính dính, làm cô rất không thoải mái. Cô mặc quần áo, đi ra ngoài, nhìn Mục Thiên Dương rơi lệ.

Mục Thiên Dương ôm lấy cô, âm thanh buồn buồn nói: “Thực xin lỗi…… Anh không nên nói điện thoại lâu như vậy……”

“Không…… Không có việc gì.” Đinh Thải Nghiên vỗ vỗ vai hắn, “Em chỉ là đánh không lại khí lực của hắn, bị hắn sờ soạng hai cái, kéo quần áo xuống, kỳ thật không bị tổn thất cái gì……”

Mục Thiên Dương trong lòng cười lạnh, sớm biết cô hào phóng như vậy, để cho Chu bộ trưởng xỏ xuyên cô!

“Thực xin lỗi.” Mục Thiên Dương khổ sở nói, “Anh không nghĩ tới hắn can đảm lớn như vậy, ngay cả người của anh cũng dám động! Đáng tiếc anh có lợi hại hơn, cũng không dám cùng hắn đối nghịch. Yên tâm, món nợ này anh nhất định sẽ nhớ kỹ, tìm cơ hội báo thù cho em!”

Đinh Thải Nghiên cười, nhào vào trong ngực hắn: “Chỉ cần anh đau lòng cho em là đủ rồi!” Đột nhiên cảm thấy, cô cũng coi như nhân họa đắc phúc. Trước kia vô luận như thế nào, bọn họ giống như diều hâu bắt con gà con vậy, lại hẹn hò, cảm tình trên mặt cũng không có tiến triển thực chất. Cứ như vậy, cũng tính là trải qua trắc trở, có thu hoạch.

Chỉ là……

Vừa mới nghĩ đến Chu bộ trưởng ở trong miệng cô…… Cô vừa cảm thấy yêu vừa cảm thấy ghét!

Mục Thiên Dương yêu thương mà hôn hôn mặt của cô, giúp đỡ cô rời đi.

Chương 68: Nếu không có Uyển Tình

Lên xe, hai người cũng chưa nói chuyện. Ô tô chậm rãi mở một chút, đột nhiên ngừng lại. Mục Thiên Dương xoay người giữ chặt Đinh Thải Nghiên: “Đêm nay đi anh nơi đó được không?”

Đinh Thải Nghiên vui vẻ, tiếp theo sắc mặt buồn bã, thử hỏi: “Vì sao?”

Mục Thiên Dương ngang nhiên đi tới, ôm thắt lưng cô: “Anh phải tiêu trừ sự sợ hãi hắn còn để lại trên người em……”

Đinh Thải Nghiên khẽ run, tròng mắt xoay chuyển, đẩy hắn ra: “Không được…… Em còn rất sợ hãi, chỉ sợ không có biện pháp…… Hôm nào đi.” Phía dưới cô vẫn đang ẩm ướt, nếu như bị hắn phát hiện, hắn sẽ biết, cô căn bản không phải không tình nguyện như vậy. Cho dù cô có thể tắm rửa trước, nhận tiện rửa sạch nơi đó, nhưng ngực của cô…… Hai điểm kia đã bị nam nhân ghê tởm kia hôn sưng lên!

Mục Thiên Dương thở dài: “Được rồi, anh đưa em về nhà.”

Thải Nghiên thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hoàn hảo, hoàn hảo thời điểm hắn vào bọn họ đã muốn xong, bằng không, cô cả đời này sẽ bị hủy mất…

Thấy Đinh Thải Nghiên đi vào biệt thự, Mục Thiên Dương lái ô-tô rời đi, trên đường gọi điện thoại cho Chu bộ trưởng: “Thế nào, vừa lòng không?”

“Vừa lòng! Vừa lòng!” Chu bộ trưởng vui tươi hớn hở mà nói, vẫn còn chưa thỏa mãn mà chậc lưỡi, “Đáng tiếc không vào được thân thể của cô ta……”

“Chu bộ trưởng, ông cũng nên biết chừng đi. Cô ta hiện tại ngậm bồ hòn làm ngọt, ông cũng nên cảm thấy đáng giá mà.”

“Cũng tốt.” Chu bộ trưởng nói, “Ta nói cho cậu nghe, nữ nhân kia không phải đồ vật tốt, có cơ hội lại cho ta chơi đùa cô ta, cô ta khẳng định sẽ thích thú!”

“Có cơ hội, tôi nhất định lại cho ông chơi đùa cô!” Mục Thiên Dương hứa hẹn.

“Đâu có đâu có……” Chu bộ trưởng cao hứng nói, “Cô ta rốt cuộc sao lại chọc giận ngươi?”

“Cô chọc ta khá sâu……” Mục Thiên Dương cười cười, lại không nói cho hắn, khách sáo vài câu cúp điện thoại.

Dám khi dễ bảo bối của hắn, hắn tự nhiên làm cho cô sống không bằng chết. Thế giới này, ngay cả Thiên Tuyết, cũng không có thể làm cô bị thương nửa phần.

Đinh Thải Nghiên đi vào phòng khách, Đinh Chí Cương cùng Tiết Lệ Na đang ngồi ở trên sô pha xem TV, hẳn là là vừa mới ăn xong cơm chiều. Vừa thấy cô, Tiết Lệ Na kinh ngạc hỏi: “Con sao bây giờ đã trở về? Không phải nói không trở về sao?”

Đinh Thải Nghiên không muốn để ý đến bà, trực tiếp lên lầu.

Đinh Chí Cương lo lắng nhìn cô. Mục Thiên Dương rõ ràng đã muốn Uyển Tình, vì cái gì lại đi trêu chọc người hắn nguyên bản chướng mắt Thải Nghiên? Thân phận của Uyển Tình hiện tại tuy rằng xấu hổ, nhưng cái khó bảo không có một ngày xoay người. Nếu hắn lại kết giao cùng Thải Nghiên, cuối cùng hắn rốt cuộc sẽ chọn ai? Mà người làm ba như hắn, lại cần phải ủng hộ người con gái nào?

Tiết Lệ Na lớn tiếng hỏi: “Con mặc thành như vậy, Mục Thiên Dương cũng không mắc câu.”

“Mẹ có thể hay không không nói khó nghe như vậy!” Đinh Thải Nghiên không kiên nhẫn mà rống to. Bà biết cô vừa mới gặp chuyện gì sao? Bị một người nam nhân tuổi cùng ba cô không sai biệt lắm……

Đinh Thải Nghiên hít sâu một hơi, xoay người chạy lên lầu.

Tiết Lệ Na sửng sốt, vui vẻ nói: “Em xem bộ dáng của con, hẳn là đã muốn phát sinh chuyện gì rồi! Cho dù không trên giường, khẳng định cũng rất thân thiết!”

“Em ít đi quản đi! Thật không hiểu có cái gì mà đắc ý?” Đinh Chí Cương nói.

Tiết Lệ Na nhất thời bốc hỏa: “Em mặc kệ, chẳng lẽ còn trông cậy vào anh sao? Đừng cho là em không biết, lòng của anh đều ở trên người hai tiện nhân kia!”

“Em còn nói đi nơi nào……”

“Em nói đi nơi nào? Em nghe nói cái tiện nhân kia thay đổi thận, hết bệnh rồi! Anh nói, có phải anh cho tiền hay không? Bằng không các cô làm sao có tiền để đổi thận!”

“Anh làm sao biết?” Đinh Chí Cương hét lớn một tiếng rời khỏi phòng khách. Bà rốt cuộc có biết hay không, hiện nay còn có thể phú quý, đều là do Uyển Tình đổi lấy! Nếu không có Uyển Tình, Đinh gia sớm phá sản, bọn họ đã sớm lưu lạc đầu đường xó chợ! Bà còn mua được Dior, Chanel sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK